Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1011 : Đạt được sự nhất trí

Ngày đăng: 05:57 22/04/20


- Đa tạ hảo ý của anh Bác, tôi vẫn nên đi trước thử xem, nếu như không được thì sẽ tìm biện pháp khác.



Diệp Mặc ôm quyền, áy náy nói với Bác Dung.



Thấy Diệp Mặc không muốn cùng đi, trong lòng Bác Dung nôn nóng. Y sở dĩ tìm tới Diệp Mặc là vì nhìn trúng một người không có chỗ dựa đằng sau như Diệp Mặc, đối với nơi sắp đi không hề quen thuộc. Nói trắng ra là, vạn nhất xảy ra chuyện gì, Bác Dung y căn bản không cần chịu trách nhiệm. Bởi vì y biết cái nơi lần này đi tới tương đối nguy hiểm, vạn nhất cần người chịu tội thay thì Diệp Mặc là ứng cử viên tốt nhất.



Chủ yếu nhất là vì các phương diện của Diệp Mặc đều phù hợp với yêu cầu của y, không chỉ là không quen thuộc thành Mạc Hải, hơn nữa có tu vi Kim Đan tầng chín hậu kỳ, có thể nói Diệp Mặc vô cùng phù hợp với yêu cầu của y.



Khi Bác Dung phát hiện Diệp Mặc thật sự phải đi, y không thể làm gì khác hơn là nói lần thứ hai:



- Anh Diệp, tôi cũng không gạt anh. Tôi cũng có hiểu chút ít về trận pháp, về phần trận pháp ẩn nấp cùng trận pháp phòng ngự cũng đạt tới trình độ trận pháp cấp năm rồi. Hơn nữa tôi còn biết ai đã bố trí trận pháp ẩn nấp kia, đó là do một gã tông sư luyện khí Hư Thần bố trí khoảng một trăm năm mươi năm trước, tên là Du Bạch Sinh.



- Cái gì, anh nói trận pháp ẩn nấp kia là do Du Bạch Sinh bố trí? Chính là tông sư Luyện Khí tầng ba Du Bạch Sinh nổi tiếng khắp thành Nam An một trăm năm trước?



Trần Dục Căn kinh ngạc nói lớn.



Trịnh Ức Đao trên mặt cũng lộ vẻ thất kinh, hiển nhiên cũng biết Du Bạch Sinh. Diệp Mặc nhìn biểu tình của ba người, cũng biết được Du Bạch Sinh này hẳn là không phải tầm thường.



Đối với con đường luyện khí, Diệp Mặc tuy rằng chỉ có thể luyện chế pháp khí phổ thông, nhưng hắn cũng biết được địa vị của Luyện khí sư tại Tu Chân Giới không thấp hơn so với Luyện đan sư. Thông thường người có thể luyện chế pháp khí đều được xưng là Luyện khí sư, có thể luyện chế linh khí thì được gọi là đại sư luyện khí, nếu như có thể luyện chế ra chân khí, đó chính là tông sư luyện khí. Về phần tiên khí thì chưa có người nào ở Tu Chân Giới luyện chế được.



Nhưng dù là Luyện khí sư, Đại sư luyện khí hay Tông sư luyện khí thì khoảng cách giữa bọn họ là rất lớn. Ở thời đại Tu Chân Viễn Cổ, trực tiếp phân chia thành ba đẳng cấp: thượng, trung, hạ. Nhưng sau này, Luyện khí sư lại dựa vào cách phân cấp của Luyện đan sư để phân chia. Hoàn toàn vứt bỏ ba đẳng cấp: thượng, trung, hạ, áp dụng cách phân chia thành chín cấp của Luyện đan sư. Tuy cùng là Luyện khí sư, nhưng Luyện khí sư cấp một chỉ có thể luyện chế ra pháp khí hạ phẩm, mà Luyện khí sư cấp chín lại có thể luyện chế pháp khí cực phẩm, hơn kém trong đó không phải chỉ là một chút ít.




Thứ hai, Hoàng Tinh Thạch ở trong tay bọn họ chỉ rước lấy họa, không có bất kỳ tác dụng gì. Năm đó, sở dĩ Du Bạch Sinh bị truy sát là bởi vì y chiếm được Hoàng Tinh Thạch. Hoàng Tinh Thạch là tài liệu luyện khí đỉnh cấp không sai, nhưng bọn họ không có đủ mặt mũi để đi tìm tông sư luyện khí? Cho dù là có đủ mặt mũi, thì ai dám đi tìm? Lẽ nào chán sống rồi sao?



Hoàng Tinh Thạch được một tông sư luyện khí phát hiện rồi, đâu còn phần của mình? Hơn nữa, nếu như chiếm được Hoàng Tinh Thạch mà không dùng luyện khí thì chẳng khác gì phế vật.



Tu sĩ tu luyện tới Kim Đan tầng chín, có mấy ai là ngốc, có ai sẽ không biết tính toán? Cho nên thay vì theo đuổi Hoàng Tinh Thạch một cách vô ích, không bằng thực tế một chút, chỉ có sớm ngày thăng cấp lên Nguyên Anh mới là đạo lý.



Bốn người cuối cùng cũng đạt được mục đích nhất trí, cho Bác Dung dẫn đường, đi tìm di tích mà Du Bạch Sinh lưu lại. Hơn nữa cũng đã phân chia xong, Diệp Mặc được một phần, thế nhưng Hoàng Tinh Thạch phải thuộc về hắn. Bác Dung được ba phần, còn lại hai người mỗi người hai phần, hai phần còn lại phân cho người nào xuất lực nhiều nhất.



Về phần trợ giúp Diệp Mặc săn bắt yêu đan của Cửu Túc Hải Xà, Diệp Mặc không nói gì nên Bác Dung cũng giả vờ quên đi, hai người còn lại lại càng không quan tâm tới chuyện đó.



Trong lòng Diệp Mặc có chút cẩn thận, tuy rằng hắn động tâm vì Hoàng Tinh Thạch, nhưng hắn và Bác Dung lần đầu tiên gặp mặt, y đã cho hắn chỗ lợi như vậy, hắn cảm giác có chút không nỡ. Huống chi Bác Dung và hai người còn lại xem ra rất quen thuộc, nếu nói như vậy, bốn người hiện tại chia thành hai phe, hắn chỉ có một mình, hiển nhiên là đang trong hoàn cảnh không tốt.



Thế nhưng Diệp Mặc không hề để ý tới những chuyện này, cho dù đối phương ba người hợp lực đối phó hắn, hắn cũng không sợ. Nhưng vẫn nên cẩn thận một chút, hắn không có ý định tính kế người khác, cũng không để bị người khác tính kế.



Sự tình bàn bạc xong, ba người Bác Dung cũng không muốn bỏ phí thời gian, Diệp Mặc lại càng không muốn trì hoãn. Bốn người hợp ý nhau, đều đồng ý lập tức xuất phát.



Thời điểm Diệp Mặc lấy ra Phi Vân Thuyền, tuy rằng khiến cho ba người Bác Dung kinh ngạc, nhưng cũng không quá kỳ quái. Diệp Mặc phát hiện pháp bảo phi hành của ba người bọn họ đều là linh khí phi hành trung phẩm, hơn nữa chất lượng chiếc xe bay của Bác Dung tựa hồ không kém Phi Vân Thuyền của hắn, Diệp Mặc chỉ biết, tu sĩ Nam An Châu quả nhiên giàu có hơn Bắc Vọng Châu nhiều.



Ba người Bác Dung tại thành Mạc Hải cùng lắm chỉ có trình độ ngang nhau mà thôi, bọn họ đều có linh khí phi hành trung phẩm, tu sĩ có xuất thân tốt thì linh khí phi hành hẳn phải tốt rồi.