Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1031 : Vẫn Chân Điện trong mười bí cảnh
Ngày đăng: 05:57 22/04/20
Vưu Phiên Bình trong lòng âm thầm phỉ báng, coi như là anh lợi hại, thì nhìn tuổi tác cũng thấy tối đa chỉ là Nguyên Anh trung kỳ hoặc là Nguyên Anh hậu kỳ mà thôi, tồn tại đằng sau một đế quốc đâu chỉ có một tu sĩ Nguyên Anh? Hơn nữa nào có tu sĩ Nguyên Anh chưa có tiếng như anh mà lại cứ thế muốn cướp đoạt một nơi có linh khí cằn cỗi sao?
Tuy rằng nghĩ như vậy, thế nhưng Vưu Phiên Bình không có nói ra miệng, y cũng rất là khách khí:
- Vương thượng (vua) biết được Mặc Nguyệt Chi Thành có chủ nhân mới, để cho ta tới xem, cố gắng kết mối giao hảo, sau này thì Mặc Nguyệt Chi Thành đã là của Diệp thành chủ rồi. Kỳ thực ngoại trừ việc này tôi đến đây còn có một việc khác.
Diệp Mặc vừa nghe là biết Vưu Phiên Bình đã biết được tu vi của mình rồi, nên cũng không tính toán gây chiến với Mặc Nguyệt Chi Thành rồi. Trong lòng cũng là một trận cảm thán, chính tu vi cao quả thật là tốt, một thành thị chỉ cần vài lời nói là đã có được, mà những tiên sư này thậm chí còn không thông qua Đế Quốc Hàn Lương đã trực tiếp đồng ý rồi. Đây chính là lần đầu tiên Diệp Mặc được hưởng thụ chỗ tốt do tu vi cao mang lại, vốn hắn dự định nếu Đế Quốc Hàn Lương có nhiều lời dong dài, hắn định trực tiếp đi qua giáo huấn.
Thành viên vương thất Long Mai Ân của Đế Quốc Hàn Lương, hiển nhiên cũng không phải cái thứ gì tốt, Diệp Mặc đã chiếm Mặc Nguyệt Chi Thành, nhưng không có suy nghĩ là chiếm cứ đồ của người khác, huống hồ từ trước đến nay hơn 90% thành trì đều là do cướp đoạt mà có được. Song hắn cũng biết cơ sở thành lập nên trật tự thế giới này chính là thực lực, nếu một ngày thực lực chính mình không bằng người ta, thì chỉ sau một khắc Mặc Nguyệt Chi Thành sẽ không còn thuộc về hắn.
Đừng xem lúc này đây số Tu Chân giả xem nhẹ Mặc Nguyệt Chi Thành, nhưng một khi hắn đem linh mạch bố trí dưới thành, rồi lại lập thêm một tụ linh trận, thì những tu sĩ muốn cướp đoạt nơi đây lúc ấy có thể bó thành một bó lớn. Vì hiện tại không có đủ thực lực, vậy nên Diệp Mặc chỉ dự định bố trí ở chỗ này một trận pháp phòng ngự, về phần tụ linh trận cùng với linh mạch thì hắn không dự định động đến.
Tuy rằng Diệp Mặc biết đối phương là vì tu vi của mình mà buông tha chuyện tình Mặc Nguyệt Chi Thành, nhưng Diệp Mặc cũng không muốn tiếp tục cùng người gây hấn, mà hỏi một câu:
- Không biết Vưu đạo hữu có chuyện gì?
- Ta bởi vì thấy Diệp thành chủ là thiên tài trẻ tuổi như vậy nên đột nhiên mới nhớ tới việc này. Không biết Diệp thành chủ có biết Vẫn Chân Điện hay không?
Vưu Phiên Bình tựa hồ cảm nhận được Diệp Mặc cũng chưa đến cảnh giới Hư Thần, nên lời nói cũng bình tĩnh hơn rất nhiều.
Dừng một chút y không đợi Diệp Mặc trả lời, đã hướng Diệp Mặc mà nói tiếp:
- Ta nghĩ Diệp thành chủ là một tu sĩ Nguyên Anh, hiển nhiên là biết sự tồn tại của Vẫn Chân Điện.
- Ta có pháp bảo của mình, linh khí này anh Vưu thu về đi. Về phần hai xuất được bồi dưỡng trở thành Hư thần kia, nếu như tôi có khả năng tiến nhập vào Vẫn Chân Điện, thì cả hai xuất tôi cũng không cần, toàn bộ đều là của anh Vưu.
- A....
Vưu Phiên Bình bị miếng bánh lớn rơi vào đầu khiến y muốn ngất đi, hai xuất đều là của y, vậy không phải nói rằng, một khi Diệp thành chủ trở ra được từ Vẫn Chân Điện, vậy thì mình ở Đế Quốc Hàn Lương sẽ có quyền thế ngập trời rồi.
Vốn chuyến đi này của y vốn không có chút béo bở nào, chỉ là bởi vì có việc nên tiện đi qua Thành Song Hà, không nghĩ tới cư nhiên lại rớt xuống một khối bánh lớn như vậy.
Tuy rằng không biết Diệp thành chủ vì sao không cần, thế nhưng Vưu Phiên Bình cũng không có hỏi lại. Đối với Tu Chân giả, nếu sự tình có chỗ tốt khẳng định sẽ không cự tuyệt, tựa như Diệp Mặc đồng ý tiến nhập Vẫn Chân Điện. Thế nhưng những chuyện vô ích cũng sẽ không đi làm. Diệp thành chủ nếu không muốn tiến nhập Bích Đan Tông, hiển nhiên là có dự định khác, không cần mình phải hỏi nhiều.
Khí thế trên người của vị Diệp thành chủ này cường đại như vậy, tiến nhập Vẫn Chân Điện chỉ cần cẩn thận một chút, cơ hội trở ra ngoài khẳng định là không nhỏ, chỉ có trở ra rồi mới thực sự trở thành đệ tử nội môn của một tông môn bảy sao.
- Anh Vưu? Không biết Vẫn Chân Điện lúc nào thì mở ra, tôi lúc nào phải đi?
Diệp Mặc đương nhiên không biết suy nghĩ của Vưu Phiên Bình. Nếu hắn đã quyết định vào Vẫn Chân Điện rồi, thì sẽ vì chính mình mà suy nghĩ một chút.
- Được.
Vưu Phiên Bình lúc này mới có phản ứng, nhưng lập tức y cũng biết mình đã đưa ra câu trả lời không liên quan, liền vui mừng nói:
- Vẫn Chân Điện còn nửa năm nữa mới mở ra, thế nhưng anh phải cùng tôi đi đến thành Chư Lương vương đô của Đế Quốc Hàn Lương một chuyến.