Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1051 : Người này Tên Ninh Tiểu Ma
Ngày đăng: 05:58 22/04/20
Sau khi nghe thấy Diệp Mặc nói câu này, nữ tu kia trong mắt lộ ra vẻ khinh bỉ, đến Diệp Mặc mà cũng dám có ý với chị Phán Điệp, thật là không biết tự lượng sức mình. Nhưng ngay sau đó cô lại cao ngạo nói:
- Đúng vậy, chị Phán Điệp chính là người trong Thiên Tinh phái chúng tôi.
Cô cũng không biết Diệp Mặc hiểu rõ Nam An châu chính là bắt đầu từ mười mỹ nhân của Nam An cho nên Quách Kỳ Phàm vừa nhắc đến Thiên Tinh phái hắn nhớ ra trước tiên chính là Duẫn Phán Điệp một trong mười mỹ nữ Nam An.
Quách Kỳ Phàm đã không còn ý định muốn “Ngưng Thúy đằng” nữa rồi, Chân Đỉnh phái của bọn họ chỉ là môn phái năm sao mà thôi, trước một môn phái tám sao như Thiên Tinh phái chỉ là con muỗi mà thôi. Anh ta tìm đệ tử tông môn tám sao đòi đồ này nọ, đúng là nằm mơ, làm không được còn làm ảnh hưởng đến tông môn của mình.
- Vậy hai gốc “Ngưng Thúy đằng” ở chỗ nào?
Diệp Mặc không để ý đến lời nói của nữ tu kia, hỏi thẳng.
Ba đệ tử của Thiên Tinh phái lúc này mới nhớ ra Diệp Mặc là tu sĩ Nguyên Anh, mặc dù tông môn tám sao của bọn họ cho dù đệ tử Kim Đan cũng không cần để ý đến tu sĩ Nguyên Anh, nhưng nơi này là Vẫn Chân điện, mà lai lịch của đối phương cũng không rõ ràng, chẳng may đối phương mạnh tay, nói không chừng cái mạng nhỏ của mấy người họ cũng bị bỏ lại đây.
Sau khi hiểu được đạo lý này, nữ tu kia cùng với hai người bạn của cô sắc mặt có chút khó coi, rõ ràng cho rằng Diệp Mặc không có chút ý tứ gì với “Ngưng Thúy đằng”.
Diệp Mặc đương nhiên sẽ không để ý đến hai gốc “Ngưng Thúy đằng”, mặc dù đây là dược liệu chính để luyện chế ra “Ngưng Anh đan” nhưng hắn cũng có nhiều rồi.
- Ở chỗ của tôi.
Nữ tu kia chần chừ một lát rồi nói, bình thường Tán Tu trong mắt cô cũng chỉ là con kiến hôi, nhưng bây giờ tính thế của người ta còn mạnh hơn cô nhiều.
Giọng nói của Diệp Mặc trở nên lạnh lùng nói:
- Đưa “Ngưng Thúy đằng” ra đây, sau đó cút.
- Du sư muội, đưa cho hắn đi, chúng ta đi.
Trong lúc Diệp Mặc suy tư, lại có một ánh mắt lạnh như băng quét về phía hắn.
Diệp Mặc trong lòng ầm thầm khó chịu, lần này chính là Lăng Hiểu Sương của Thanh Mộng trai. Diệp Mặc sở dĩ lặng yên khó chịu, đó là bởi vì hắn cố ý làm mất mặt Văn Thái Y, với tính cách chết tiệt của ả, khó chịu đối với hắn còn có thể nói được đi. Nhưng mà cô Lăng Hiểu Sương này, bản thân mình nào giờ không hề đắc tội với cô, ngược lại mình còn từng giúp mấy vị sư tỷ sư muội của Thanh Mộng trai, tại sao cô ta lại đối với mình như thế?
Vừa lúc đó, lại có người bay tới, mấy người này chính là ba tu sĩ Kim Đan Thiên Tinh Phái vừa rồi bị Diệp Mặc đuổi đi, tốc độ của bọn họ chậm thật, Diệp Mặc cũng đến được một lúc rồi ba người này mới tới đây.
Ba người này vừa tới nơi này đã nhìn thấy Diệp Mặc, tên nữ tu kia lập tức đi tới trước mặt một cô gái yểu điệu mang mạng che mặt nói:
- Phán Điệp sư tỷ, người này ỷ vào mình là tu sĩ Nguyên Anh, muốn cướp đồ của bọn em.
Nói xong dùng tay chỉ Diệp Mặc, giọng nói mang theo sự bất mãn mãnh liệt.
Cô gái yểu điệu mang mạng che mặt lạnh lùng nhìn thoáng qua Diệp Mặc, thản nhiên nói:
- Anh là một tu sĩ Nguyên Anh tầng một mà lại đi đoạt đồ của tu sĩ Kim Đan Thiên Tinh phái ta, còn có liêm sỉ hay không? Hay là Thiên Tinh phái ta từng đắc tội với anh?
Mấy câu nói đơn giản, chẳng những nói Diệp Mặc không đáng một đồng, hơn nữa còn mơ hồ uy hiếp Diệp Mặc, bọn họ là người của Thiên Tinh phái, Diệp Mặc lại dám đoạt đồ của đệ tử Thiên Tinh phái, có phải chán sống rồi không?
Diệp Mặc trong lòng vốn khó chịu rồi, cô ả này chỉ nghe lời nói của một bên, thậm chí còn dùng Thiên Tinh phái ra uy hiếp hắn, Diệp Mặc hắn đã từng sợ người khác uy hiếp sao?
Chỉ là Diệp Mặc vẫn chưa nói gì, Lăng Hiểu Sương Thanh Mộng trai lại chủ động mở miệng:
- Phán Điệp sư muội, người này tên Ninh Tiểu Ma, mà một tên dâm dục, háo sắc hơn nữa còn vô sỉ. Chỉ cần nhìn thấy phụ nữ có chút nhan sắc sẽ tiến lên dây dưa, thậm chí dùng một số thủ đoạn hạ lưu.
Hiển nhiên cô nghĩ tới Trình Na Na, lúc ấy Trình Na Na vẻ mặt đầy nước mắt, hơn nữa còn nói đỡ cho Diệp Mặc, không cần hỏi, chắc đã bị Diệp Mặc hạ thủ rồi.