Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1072 : Đan thành
Ngày đăng: 05:58 22/04/20
Cảnh Anh Ly xấu hổ cười cười, cô cũng cảm giác mình thất thố rồi, đối phương xóa "Hồn ký" như thế nào, nếu nói cho cô chẳng phải là đem con bài chưa lật tự nói với mình sao?
Nhưng Cảnh Anh Ly lại cảm giác Diệp Mặc này là người không đơn giản, cô gặp qua rất nhiều tu sĩ thiên tài, chính cô cũng là thiên tài trong các thiên tài, thế nhưng chẳng bao giờ có một tu sĩ nào giống như Diệp Mặc, cho cô loại cảm giác khó hiểu mà biết được lòng người.
Cảnh Anh Ly lại lần nữa dẫn Diệp Mặc đi tới một nơi rất xa, Diệp Mặc nhìn thấy một gốc "Ứng hư tử quả" sau khi chín, là ngoài vàng trong đỏ. Không chỉ là một loại linh quả cấp bảy, hơn nữa khi ăn có vị rấtn ngọt. Tuy rằng Diệp Mặc chưa từng ăn nó, thế nhưng trong cuốn sách "Vật" có viết rõ ràng như vậy.
Thế nhưng nếu không phải người điên tuyệt đối sẽ không dùng "Ứng hư tử quả" để ăn. Ở Tu Chân giới một quả "Ứng hư tử quả" cho dù có hơn mười triệu linh thạch cũng không mua nổi, làm sao có người giàu có xả xỉ đến độ dùng "Ứng hư tử quả" để làm trái cây chứ?
Thế nhưng Diệp Mặc lại thực sự có ý nghĩ này, hắn muốn đem cái cây này bỏ vào trong Thế giới trang vàng, sau đó làm đồ ăn vặt cho Ức Mặc.
- Ở đây tổng cổng có hai mươi quả "Ứng hư tử quả", chúng ta mỗi người mười quả, anh xem thế có được không?
Cảnh Anh Ly nhìn Diệp Mặc hỏi. Nếu như là lúc trước đánh nhau với Lôi Báo, Cảnh Anh Ly tuyệt đối sẽ không hỏi những lời này, thế nhưng hiện tại cô lại phải trưng cầu ý kiến của Diệp Mặc.
Diệp Mặc gật đầu:
- Như vậy cũng được, cô hái trước đi, còn lại dành cho tôi.
- Được.
Cảnh Anh Ly rất nhanh liền phi thân tiến lên hái mười quả "Ứng hư tử quả", lại lần nữa rơi xuống.
Diệp Mặc vừa định nhặt lấy "Ứng hư tử quả", thần thức lại cảm nhận được một tu sĩ đang bay tới phía bọn họ với tốc độ rất nhanh. Diệp Mặc vừa nhìn ve mặt của tu sĩ này, liền biết y cũng đang muốn lấy "Ứng hư tử quả".
Diệp Mặc cười lạnh một tiếng, trực tiếp lấy ra phi kiếm, vận chuyển chân nguyên, đem cả cây "Ứng hư tử quả" ngay cả đất cũng đào lên.
- Khoan đã...
Thế nhưng Lôi Vân tông và Vô Cực tông đều là tông môn chín sao, chính mình chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh tầng bốn thì làm sao đối đầu nổi chứ?
Tựa hồ biết Diệp Mặc nghĩ gì, Cảnh Anh Ly liền nói:
- Vạn Trận môn mặc dù là tông môn tám sao, thế nhưng nội tình thâm hậu, ngay cả môn phái chín sao bình thường cũng không dám đụng vào. Anh là đại sư trận pháp cấp năm, là nhân tài mà Vạn Trận môn đang cần, nếu như anh vào Vạn Trận môn, cho dù tông môn chín sao muốn động thủ với anh cũng phải đắn đo suy nghĩ...
Diệp Mặc từ giọng nói của Cảnh Anh Ly cũng đã biết, tất cả chỉ là tình huống bất đắc dĩ, người ta muốn động thủ cũng cần suy nghĩ một chút. Cho nên nhất định sẽ động thủ đấy.
Cảnh Anh Ly khẽ lắc đầu, cô cũng biết Vạn Trận môn tuy rằng mạnh, nhưng cũng không bảo vệ nổi Diệp Mặc.
Diệp Mặc bỗng nhiên cười nhạt, nhìn Cảnh Anh Ly nói:
- Cảnh sư tỷ, đa tạ chị đã giúp đỡ, cho dù tông môn chín sao tìm tới cửa thì đã sao? Tôi là người tu đạo, ngại gì cái chết?
Cảnh Anh Ly khẽ cười nói:
- Tôi tuy rằng biết anh không sợ chết, nhưng trong giọng nói của anh đã để lộ ra có rất nhiều mối lo lắng. Nếu như anh thật không có nhiều lo lắng như vậy, có lẽ tôi đã không suy nghĩ giúp anh rồi.
Dừng một chút, cô tiếp tục thở dài một tiếng nói:
- Nếu như anh là một Luyện đan sư thì tốt rồi, anh có thể gia nhập Đan thành...
- Đan thành?
Diệp Mặc lập tức hỏi.