Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1085 : Cậu nợ tôi một ân tình

Ngày đăng: 05:58 22/04/20


Thấy dáng vẻ vô cũng kinh ngạc của Diệp Mặc, Cảnh Anh Ly lại lần nữa nói:



- Bởi vì báo danh cuộc tỉ thí Đan Vương phải có danh hiệu thấp nhất là Linh đan sư cấp bảy hoặc cao hơn mới có thể được, hiên tại anh không hề có danh hiêu Đan Vương, thậm chí là danh hiệu Linh đan sư cấp bảy cũng không có, vậy làm sao có thể báo danh?



- Sư phụ tôi là Đan Vương mà.



Cận Chỉ Hằng lập tức nói.



Lúc trước khi Cận Chỉ Hằng biết được sư phụ của mình là một Đan Vương, cô không thể tin nổi, thế nhưng hiện tại cô rất tự hào về chuyện sư phụ mình chính là một Đan Vương. Hiện tại Cảnh Anh Ly nói Diệp Mặc không có tư cách để báo danh, cô lập tức có cảm giác khó chịu.



Cận Chỉ Hằng vừa mới nói xong, đã hiểu được ý của Cảnh Anh Ly rồi. Chỉ có tự mình biết sư phụ là một Đan Vương thì không được, muốn tham gia đại hội Đan Vương, nhất định phải được Đan thành công nhận. Chỉ có Đan thành công nhận Diệp Mặc là một Đan Vương, thì hắn mới chân chính là một Đan Vương, cũng mới có thể tham gia cuộc tỉ thí Đan Vương.



Cảnh Anh Ly đương nhiên biết Diệp Mặc là một Đan Vương, hơn nữa ít nhất còn là một Đan Vương tứ phẩm nữa. Cô thấy Cận Chỉ Hằng đã hiểu được ý của mình, cũng không giải thích tiếp nữa.



- Được.



Diệp Mặc cũng biết đây là điều kiện bắt buộc, nếu như hiện tại hắn không e ngại gì Lôi Vân Tông và Vô Cực Tông thì hắn căn bản cũng không muốn đi Đan thành nhận cái danh hiệu Đan Vương này, thế nhưng hắn cần tham gia cuộc tỉ thí Đan Vương, thì nhất định phải được Đan thành thừa nhận.



Cảnh Anh Ly hiển nhiên đã nhìn ra trong lòng Diệp Mặc đối với cuộc tỉ thí Đan Vương này cũng không để ý lắm, hắn tham gia tỉ thí mục đích chủ yếu là hắn đang cần có một thân phận cường đại.



Cô lo lắng Diệp Mặc không quá để tâm khiến hắn có thể không phát huy hết mười phần thực lực, nên suy nghĩ một chút rồi nói:



- Nếu như anh có thể nắm chắc lọt vào ba thứ hạng đầu, thì cho dù có là đối nghịch với Mạc Hữu Thâm thì cũng không cần e ngại hắn. Bởi vì mỗi lần hội tỉ thí Đan Vương diễn ra, ba người đứng đầu đều trở thành trưởng lão hoặc là được cung phụng của Đan thành, cũng như Trường Thuận Đan Vương năm mươi năm trước cũng là nguời xếp thứ ba trong hội tỉ thí Đan Vương, hiện nay cũng đã là trưởng lão của Đan thành rồi. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



Diệp Mặc chỉ trầm ngâm trong chốc lát liền nói:



- Nếu như chỉ là muốn đạt hạng ba, thì tôi thấy cũng không có vấn đề.



Lời này của Diệp Mặc nói thực ra không sai, thủ pháp luyện đan của hắn là được lĩnh ngộ từ Tam sinh quyết, phù hợp với quy luật của thiên địa, ngũ hành diễn sinh biến hóa. Hơn nữa thực lực của hắn bây giờ cũng vào khoảng Đan Vương tứ phẩm, và cũng không kém hơn so với Trường Thuận Đan Vương kia. Hắn tin tưởng chính mình sẽ không kém hơn những người còn lại. Huống chi người khác muốn từ Đan Vương tứ phẩm tấn cấp lên Đan Vương ngũ phẩm có khi cần đến thời gian trăm năm, thậm chí cả ngàn năm cũng không nhất định làm được, còn bản thân hắn nói không chừng chỉ cần một đêm đã có thể làm được rồi, đây chính là chỗ nghịch thiên của Tam sinh quyết.



Cảnh Anh Ly cũng cho rằng Diệp Mặc đạt được hạng ba cũng không phải là vấn đề, cho nên mới khuyên bảo Diệp Mặc tham gia hội tỉ thí Đan Vương, nếu như Diệp Mặc không thể đạt được một trong ba hạng đầu, lần tham gia này đối với hắn chắc chỉ có hại mà thôi.
Ngữ khí của Cảnh Anh Ly mang theo kính ý mà nói:



- Kỳ thực Lục tiền bối ở Đan thành có địa vị so với đệ nhất đan sư cũng không hề kém hơn. Ông ấy có một biệt hiệu là "Lục địa khí thần", nói chính xác về bản lĩnh luyện khí của ông ấy. Ông ta kỳ thực là một tông sư luyện khí cửu phẩm, đệ nhất luyện khí Nam An Châu. Ngoại trừ một ít cao tầng của Đan thảnh ra, rất ít người biết ông ấy định cư ở Đan thành hơn nữa còn là một nơi hẻo lánh như vậy.



- Lão ấy là tông sư luyện khí cửu phẩm?



Diệp Mặc khiếp sợ, lúc nãy chỉ thấy lão kia luyện chế một kiện pháp khí trung phẩm, vậy mà lại là một tông sư luyện khí sao?



Cảnh Anh Ly nhàn nhạt nói một câu:



- Anh có phải là thấy ông ta đang luyện chế một kiện pháp khí không? vì thế mới cho rằng ông ấy chỉ là một Luyện khí sư bình thường? Nếu như anh biết ông ấy dùng những tài liệu gì để luyện chế pháp khí, anh chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy nữa.



- Là tài liệu gì thế?



Diệp Mặc vô thức hỏi lại.



Cảnh Anh Ly cũng không có giấu diếm:



- Lục tiền bối luyện chế pháp khí, những tài liệu sử dụng đều là bất cứ cái gì ông nhặt được ở ven đường, những thứ này không hề có phẩm cấp, thậm chí đối với tu sĩ không có bất cứ tác dụng nào. Như một đống bùn đất, một tảng đá, một cây cỏ dại ông ta cũng có thể dùng để luyện khí.



Diệp Mặc hít sâu một hơi, có thể tùy ý để luyện chế ra pháp khí, điều này quả thực nghe rợn cả người. Cho dù hắn là một Đan Vương tứ phẩm thì cũng vô pháp sử dụng cỏ dại bình thường để luyện chế ra những loại đan dược cấp thấp.



- Cô nói muốn mang tôi đi luyện khí, chẳng lẽ là nhờ vì Lục tiền bối kia?



Diệp Mặc nhớ tới lời Cảnh Anh Ly nói ngày trước.



Cảnh Anh Ly lắc đầu:



- Muốn Lục tiền bối luyện khí, anh cũng đừng mơ tưởng nữa. Tôi nói muốn dẫn anh đi luyện khí là đi tìm người khác.