Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1092 : Em cũng không xứng
Ngày đăng: 05:58 22/04/20
Cảnh Anh Mộng nghi hoặc nhìn Cảnh Anh Ly, mặc dù là chị của cô, thế nhưng cô cũng hiểu rõ tâm của chị cô căn bản là người thường không thể sánh bằng. Cái tên tu sĩ trẻ kia rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì mà có thể khiến cho chị cô tin phục và sùng bái như vậy?
Thế nhưng cô lập tức đã nói:
- Chỉ là một tên được cái mã ngoài mà thôi, chờ hắn cùng sư phụ Đan Vương Hồ Mân của hắn tham gia đại hội Đan Vương, em cũng phải xem thử một chút.
Hiển nhiên Cảnh Anh Mộng vẫn cho rằng Diệp Mặc là đệ tử của Đan Vương Hồ Mân, cho nên cô cũng không cần Cảnh Anh Ly giải thích.
Cảnh Anh Ly há có thể không biết ý tứ của Cảnh Anh Mộng, cô hiển nhiên là muốn nhìn Diệp Mặc có phải là một tên đẹp mã hay không, đến lúc đó tiện thể có thể châm chọc hắn một phen. Cô nhìn lướt qua em gái mình một cái, sau đó nhàn nhạt nói một câu:
- Em cũng không xứng với hắn.
- A…
Cảnh Anh Mộng sắc mặt có chút hồng lên, tuy rằng cô tự biết tư chất cùng tài năng của mình so ra kém chị của cô, thế nhưng so với bất kỳ cô gái nào khác, dung mạo của cô cũng không thua bất kỳ ai. Cô và Cảnh Anh Ly giống như nhạ, Cảnh Anh Mộng cũng là một người cực kỳ kiêu ngạo, đây cũng là lần đầu tiên cô nghe người khác nói mình không xứng với một người con trai. Nếu như lời này không phải là chị của cô nói ra thì cô đã sớm phát hỏa rồi.
Giọng nói của Cảnh Anh Ly vừa rồi không phải rất nhiệt tình, thế nhưng hai chị em còn có thể nói chuyện, hiện tại cô nói ra lời kia, bầu không khí giữa hai chị em liền trở lên nặng nề. Vị hộ vệ tu sĩ Ngưng Thể tựa hồ cũng cảm nhận được bầu không khí này, thế nên càng không nói một lời nào.
Cảnh Anh Ly rời đi, Diệp Mặc cũng không có ở lại lâu, hắn và Cố Mân Tiêm trở lại tiểu viện, tùy ý chỉ điểm cho Cố Mấn Tiêm vài câu, rồi cho y và Cận Chỉ Hằng đi luyện đan, bản thân cũng dành chút thời gian tuy luyện.
Tu vi Nguyên Anh tầng năm ở Bắc Vọng Châu coi như là một nhân vât lợi hại rồi, thế nhưng ở Nam An Châu, Diệp Mặc biết rằng căn bản mình cũng chỉ giống như thịt cá mà thôi.
Chớp mắt đã trôi qua hai mươi ngày, tuy rằng Diệp Mặc có rất nhiều linh thạch, còn có Khổ trúc cùng Anh Nguyên đan để tùy ý sử dụng. Thế nhưng sau hai mươi ngày hắn vẫn như cũ chỉ là Nguyên Anh tầng năm.
Một đống lớn linh thach trở thành tro bụi, nhưng cũng không có cung cấp được cho hắn bao nhiêu linh lực, khiến cho Diêp Mặc hiểu rõ, tu luyện của hắn nếu chỉ dựa vảo linh thạch cùng với linh mạch ban đầu căn bản là không dùng được.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ có thể làm cho linh thạch của mình ngày càng ít, hơn nữa đối với Khổ trúc cùũng không có lợi gỉ, cuối cùng không chừng còn có thể khiến cho Khổ trúc héo rũ.
Diêp Mặc ra khỏi Thế giới trang vàng, không tiếp tục tu luyên nữa. Sau khi kết thúc đại hội Đan Vương, hắn phải tìm thêm được một linh mạch mới, bằng không hắn muốn tiếp tục tấn cấp lả rất khó khăn.
Ngược lại nếu như là loại giống Cảnh Anh Ly, coi như là xấu, nhưng ở cùng cô một chỗ cũng sè không có chút khó chịu nào.
- Sư phụ anh đối với anh hình như rất tốt?
Cảnh Anh Mộng không từ trong miêng Cảnh Anh Ly biết được quan hệ của Diệp Mặc và Cố Mân Tiềm, hiện tại ngược lại tới hỏi Diệp Mặc.
Diệp Mặc lắc đầu, không trả lời câu hỏi của Cảnh Anh Mộng, chỉ xoay người muốn rời đi.
- Chờ một chút...
Cảnh Anh Mộng đương nhiên là cũng đến tìm Lục Vô Hổ, thế nhưng thấy Diệp Mặc muốn đi, cô lập tức có chút kỳ quái. Chính mình so ra còn đẹp hơn hai người của Phiêu Miểu Tiên Trì, thế nhưng hắn ta sao lại có cái thái độ này đối với mình? Thái độ của Diệp Mặc đối với hai cô gái vừa rồi cô thấy rất rõ ràng mà.
- Còn có chuyện gỉ?
Diệp Mặc ngừng lại, giọng nói hoàn toàn bình thản, hắn đã phục hồi tinh thần lại từ trong tưởng niệm về Ninh Khinh Tuyết.
Cảnh Anh Mộng bị câu hỏi của Diệp Mặc làm cho có chút tức giận, chỉ lả cô rất nhanh đã tỉnh táo lại, đối với Diệp Mặc thản nhiên cười nói:
- Anh là bạn của chị tôi, chẳng khác nào cũng là bạn của tôi. Nếu như anh không ngại, chúng ta có thể đi Linh Tức lâu ngồi một chút.
Diệp Mặc thản nhiên đáp lại:
- Tôi là bạn của chị cô, sao lại trở thành bạn của cô rồi? Tôi cũng không cho rằng tôi và cô là bạn, với lại tôi hiện tại không có tâm trạng đi Linh Tức lâu ngồi uống trà.
Nói xong, Diệp Mặc không thèm nhìn cảnh Anh Mộng lấy một cái, lắc mình liền biến mất không thấy. Hắn đã dùng tới Ngũ hành độn pháp, chỉ là vì không muốn cùng Cảnh Anh Mông tiếp tục dây dưa mà thôi.
- Đây là loại độn pháp gì?
Cảnh Anh Mộng kinh dị nhìn phía Diệp Mặc biến mất, thì thào tự nói.