Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1130 : Khe nứt dưới đáy đầm lầy

Ngày đăng: 05:59 22/04/20


Diệp Mặc căn bản là không dám ra khỏi Thế giới trang vàng, thậm chí một trận pháp quan sát cũng không dám ném ra ngoài. Đó là hai tên tu sĩ Hư Thần, vạn nhất mà bị phát hiện thì nhất định hắn chỉ còn có con đường chết.



Nếu đã không dám ra ngoài, vậy thì Diệp Mặc dứt khoát ở lại trong Thế giới trang vàng tu luyện luôn. Nhưng có điều mặc dù Khổ Trúc có một cái linh mạch duy trì, nhưng sinh trưởng không được tốt cho lắm, cho nên Diệp Mặc không dám ở bên cạnh Khổ Trúc tu luyện.



Thế nhưng Diệp Mặc thấy Tuyết Nhung Hồ ở trong Thế giới trang vàng, liền nghĩ đến một việc, nếu như để cho Tuyết Nhung Hồ ra ngoài đi tìm cái nơi phát sinh ra mùi dược hương kia, nói không chừng sẽ có hiệu quả hơn so với mình tự tìm kiếm ấy chứ. Tuyết Nhung Hồ ở Tu Chân giới được xưng là ‘Tầm linh thú’, vây khả năng đi tìm linh thảo có thể không tốt được sao?



Ngày trước Viên Quan Nam có thể tìm được số lượng lớn linh thảo ở Vẫn Chân Điện, chính là nhờ có Tuyết Nhung Hồ hỗ trợ.



Ba ngày nhanh chóng trôi qua, tu vi của Diệp Mặc cũng không có tăng lên được bao nhiêu, chỉ là chân nguyên Nguyên Anh tầng năm cô đọng được một chút mà thôi. Diệp Mặc biết rằng cứ tu luyện như vậy năm ba năm nữa, hắn cũng không nhất định có thể tấn cấp đến Nguyên Anh tầng sáu được, càng không cần phải nói đến Nguyên Anh hậu kỳ.



Lượng linh khí mà hiện tại hắn cần thực quá mức kinh khủng. Có lẽ chân nguyên và thần thức cường đại cùng với thời gian tu luyện của hắn có quan hệ với linh khí.



Vài ngày trôi qua mà không có chút tăng tiến nào, Diệp Mặc không muốn tiếp tục tu luyện nữa, hắn đã đưa được một trận pháp quan sát ra bên ngoài. Khiến Diệp Mặc kinh ngạc chính là hắn nhìn qua trận pháp thì thấy cũng không phải là màu đen thùi của vùng đầm lầy, mà là một mảng đen kịt của lòng sông. Nói cách khác Thế giới trang vàng của hắn dưới lực hút của vùng đầm lầy, cũng đã sớm không còn ở bên trong vùng đầm lầy nữa rồi.



Diệp Mặc lập tức đi ra khỏi Thế giới trang vàng, đứng ở bên cạnh lòng sông, ở chỗ này nhìn không thấy bầu trời, hiển nhiên là đang ở trong lòng đất. Thật không ngờ ở dưới lòng đất lại còn có một lòng song lớn vậy, còn có một thế giới như vậy. Thật không biết đầm lầy đưa hắn tới đây như thế nào.



Lòng sông băng lãnh đen kịt vẫn chảy xuôi dòng nước bùn đầm lầy có chút tanh hôi, hiển nhiên là Thế giới trang vàng đã được đầm lầy cuốn trôi đến đây. Bởi vậy có thể thấy được đầm lày cũng chảy xuôi dòng chứ cũng không phải là bất động.



Diệp Mặc liền không chút do dự đem Tuyết Nhung Hồ ra ngoài, sau khi Tuyết Nhung Hồ đứng bên cạnh lòng sông đen ngòm, liền ngửi ngửi một chút. Nó lập tức chạy ngược với phương hướng vừa tới.



Phương hướng mà Tuyết Nhung Hồ chạy đi dường như càng ngày càng thấp, Diệp Mặc cảm giác được chính mình hình như đang liên tục đi sâu vào lòng đất.



Chạy theo phía sau Tuyết Nhung Hồ ba bốn giờ liền, Tuyết Nhung Hồ xuyên qua lòng sông thật dài, lại chạy xuống thêm hai giờ nữa mới dần chậm lại, cuối cùng Tuyết Nhung Hồ dừng lại ở trước một cái khe nứt sâu đen thăm thẳm.



Cái khe sâu hun hút, thẳng tuột, bất luận là độ dài hay chiều sâu, thần thức của Diệp Mặc đều không thể quét đến tận cùng, giống như là có kích thước vô cùng vô tận vậy. Mà cái khe tối cũng chỉ rộng khoảng một thước, có khi còn không đến một thước.
Khi Diệp Mặc nắm lấy đồ vật hình tròn kia, liền cảm giác được một luồng khí lạnh lẽo, hắn chưa kịp kiểm tra vật hình tròn trong tay, thì thân thể hắn liền cảm giác được một trận tê dại, cực kỳ khó chịu, dường như ngay cả da đầu cũng nổi da gà.



Diệp Mặc còn chưa hiểu rõ đây rốt cuộc là chuyện gì, thì đã cảm giác được dòng suy nghĩ của mình trở nên mê man. Thậm chí có một thanh âm ở sâu trong thức hải và ý thức đang gọi hắn, muốn nguyên thần hắn rời khỏi



Nghe âm thanh đó, Diệp Mặc thực sự muốn phải rời khỏi, thậm chí phiêu lãng càng xa càng tốt. Nhưng Tam sinh quyết vẫn luôn tự động vận hành, lại khiến cho Diệp Mặc tạm thời tỉnh táo lại.



‘Đoạt xá’ (Lời DG: đây là một kiểu chiếm đoạt thể xác)



Diệp Mặc lập tức hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra? Hóa ra là một linh hồn thể trên vật phẩm hình tròn đã bám vào khi hắn chạm tay vào, và muốn ‘Đoạt xá’ với hắn.



Diệp Mặc giận giữ, dám ‘Đoạt xá’ với hắn sao, hắn liền không chút suy nghĩ, vận chuyển Tam sinh quyết tới cực hạn, một linh hồn thể liền xuất hiện ra trong thức hải của hắn.



- Cút ra ngoài cho tao!



Diệp Mặc lạnh lùng quát lên một tiếng, dưới sự vận chuyển của Tam sinh quyết, linh hồn thể mỏng manh gần như trong suốt kia lập tức bị bức khỏi thức hải của hắn.



- Đây là công pháp gì?



Linh hồn thể kia kinh hãi thốt lên khi bị ý thức của Diệp Mặc bắt được.



- Liên quan gì tới mày.



Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, Vụ Liên Tâm hỏa đã được hắn lấy ra, tuy rằng đã bức ra được cái linh hồn thể này rồi, thế nhưng Diệp Mặc cũng rất phẫn nộ, muốn đốt cái linh hồn thể này thành tro bụi.