Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1169 : Linh địa
Ngày đăng: 05:59 22/04/20
Sau một nén nhang, mọi người đều lui ra, không ai lưu ý ở đây so với chỗ vừa nãy lạnh hơn vô số lần, thổi ra một hơi thậm chí cũng có thể biến thành băng sương. Nhưng không ai trong bọn họ chú ý điểm này, là bởi vì bọn họ lại bị một màn trước mắt làm cho kinh sợ.
Một Linh tủy trì thật lớn xuất hiện trước mắt mọi người, xung quanh Linh tủy trì có các loại bạch ngọc và thanh ngọc được luyện chế thành ghế ngồi và bàn bát giác, tất cả đều vô cùng xa hoa, còn có mười mấy thị nữ bưng bê đứng ở các phương vị, mà trên bàn thậm chí còn có một bầu rượu lâu năm đã thành hóa thạch.
Và cũng giống như với bên ngoài, những thị nữ kia đều đã bị biến thành người băng rồi, tuy rằng vẫn sống động như khi còn sống, thế nhưng không ai còn sống cả, thậm chí cả Linh tủy trì cũng đã khô cạn rồi.
- Giống với ở bên ngoài.
Một lúc lâu sau Lạc Phi mới mở miệng nói đầu tiên.
Hiển nhiên năng lực thừa nhận của Lâm Dị Bán so với mấy cố gái kia cũng cao hơn rất nhiều, y gật đầu nói:
- Đúng vậy, giống với bên ngoài, chỉ có điều mọi người có chú ý không, ở đây tuy rằng rất lạnh, nhưng lại không có băng hàn như ở ngoại vi cấm địa Băng Thần.
- Lẽ nào đây mới thực sự là cấm địa Băng Thần?
Cam Lang nghi hoặc.
Diệp Mặc lắc đầu:
- Ở đây tuyệt đối không phải là cấm địa Băng Thần, nếu như bên trong cấm địa Băng Thần thư thái như thế này, vậy thì cũng không thể gọi là cấm địa Băng Thần rồi.
Diệp Mặc đã đi qua cấm địa Vẫn Chân của Vẫn Chân Điện, hắn biết cấm địa Băng Thần so với cấm địa Vẫn Chân còn xếp cao hơn một hạng, hiển nhiên liền biết là sẽ nguy hiểm hơn so với cấm địa Vẫn Chân, mà không có khả năng chỉ có chút lạnh như lúc này.
- Ở đây thật giống như tiên hội Dao trì, những người này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Đường Bắc Vi nói với giọng có chút run rẩy.
- Ở đây cũng có Phệ linh trùng.
Từ Đồng đột nhiên thốt lên.
Ngay cả người rụt rè như Từ Đồng cũng nhịn không được mà kinh ngạc thốt lên, ngay cả Lạc Ảnh và Ninh Khinh Tuyết cũng vậy, cũng đều nhìn không được mà chạy tới, hơn nữa cái loại linh khí nồng đậm này, nói rõ là đây không chỉ là Linh tủy trì trung phẩm, thậm chí phải là Linh tủy trì cực phẩm, không… chí ít thì đã là Linh tủy trì thượng đẳng rồi.
Diệp Mặc thu hồi trận kỳ, liền lấy ra hơn mười miếng trận kỳ khác lần nữa phong tỏa lại nơi này. Lúc này mới bắt đầu kiểm tra Linh tủy trì.
Noi này là một đại điện cực lớn, mặt ngoài đại điện ngoại trừ một Linh tủy trì thật lớn, không có bất cứ một thứ gì khác cả. Mỗi một Linh tủy bên trong Linh tủy trì đều vô cùng đầy đủ, hiển nhiên là đã một thời gian dài rồi không có ai ở đây tu luyện.
Linh tủy trì ở đây không chỉ có một cái, hơn nữa sát bên ngoài từng cái Linh tủy trì đều có một số viên linh tinh rơi lả tả bên cạnh, thậm chí đều là linh tinh cao cấp. Thế nhưng không ai vào đây tu luyện, cũng không ai tranh đoạt chém giết, tất cả đều là để chờ Diệp Mặc.
Diệp Mặc đếm một chút, tổng cộng có mười sáu cái Linh tủy trì, thì biết là hơn mười người bọn họ cho dù là mỗi người một cái, cũng vẫn còn thừa. Hơn nữa linh tủy của Linh tủy trì ở đây còn cao cấp hơn lần hắn gặp ở Sa nguyên dược cốc nhiều lắm.
Nghĩ tới đây Diệp Mặc nói:
- Mỗi người đi vào một cái Linh tủy trì, thu lại những linh tinh ở bên cạnh.
Nghe xong lời Diệp Mặc nói, Lâm Dị Bán và Từ Đồng liền đi đầu tiên thu nhặt những linh tinh rơi vãi bên Linh tủy trì. Đám người Cam Lang Lạc Phi cũng đều đi theo đến Linh tủy trì khác.
Diệp Mặc để Đường Bắc Vi đi trước đến một cái Linh tủy trì, sau đó lại nói với Lạc Ảnh và Ninh Khinh Tuyết:
- Các em cũng đã là Kim Đan đỉnh rồi, anh ở đây có Thảo Hoàn Đan, hiện tại các em liền tấn cấp Nguyên Anh đi, sau đó lại ở bên trong Linh tủy trì tu luyện mới là tốt nhất. Về phần công pháp, thì sau này không cần tu luyện công pháp cũ nữa, anh sẽ cho các em công pháp tu luyện mới.
Có Diệp Mặc ở một bên bảo vệ, lại có nhiều Linh tủy trì như vậy, cho dù là ở trong đại điện này tấn cấp Nguyên Anh thì Lạc Ảnh và Ninh Khinh Tuyết cũng hoàn toàn là vô kinh vô hiểm.
Lôi kiếp qua đi, Diệp Mặc chờ sau khi Lạc Ảnh và Ninh Khinh Tuyết bắt đầu đi tu luyện, thì lúc này hắn mới bố trí ở bên ngoài một trận pháp phòng ngự và một trận pháp công kích, cả hai trận pháp đều là cấp bẩy.
Cho dù là ở bên trong này, Diệp Mặc cũng rất cẩn thận, ai biết được có thể có người nào đột nhiên tìm được đến nơi này hay không? Bọn họ mặc dù là có mười người, nhưng nói thẳng ra là ngoại trừ Lâm Dị Bán và Từ Đồng là tu sĩ Ngưng Thể còn có thể có một chút sức chiến đấu, còn lại đều là góp mặt cho đủ số.
Diệp Mặc thấy mọi người đều đã nỗ lực hấp thu linh khí bên trong Linh tủy trì để tu luyện, lốc xoáy linh khí không ngừng hình thành trên đỉnh đầu của mỗi người, biết rằng lần này mọi người đều sẽ đề thăng tu vi rất nhiều, nhưng hắn cũng không vội vã đi tu luyện, mà bắt đầu lấy ra trận bàn thời gian kia.
Hắn không có ý định để tất cả mọi người tiến vào trận bàn thời gian tu luyện, bởi vì Diệp Mặc biết như vậy căn bản là không hiện thực. Cho dù là trận bàn bố trí cho một mình hắn tu luyện thì cũng cần tiêu tốn rất nhiều linh khí để khởi động, nếu như tất cả mọi người cùng vào tu luyện thì mười sáu cái Linh tủy trì ở đây không chừng còn chẳng đủ cho cái trận bàn thời gian này tiêu hao.