Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1244 : Đường Mộng Nhiêu thảm hại
Ngày đăng: 06:00 22/04/20
- Cậu thực sự đã thăng cấp Ô vân trùy - Thanh Nguyệt thành công rồi à?
Mông Hàn An thấy được tốc độ của Ô vân trùy - Thanh Nguyệt, nhìn Diệp Mặc với vẻ mặt không thể tin được mà hỏi lại. Đây tuyệt đối là tốc độ của một bán tiên khí, pháp bảo phi hành chân khí cực phẩm nào có thể có được tốc độ thế này chứ?
Những người khác thì lúc này đã hiểu được vì sao Diệp Mặc lại nắm chắc có thể chạy trốn được, hóa ra hắn đã đem Ô vân trùy - Thanh Nguyệt thăng cấp thành công lên bán tiên khí rồi. Với pháp bảo phi hành bán tiên khí, thì cho dù là tu sĩ Hóa Chân cũng không thể đuổi kịp họ được, trừ phi đối phương cũng có một cái pháp bảo phi hành bán tiên khí. Nhưng pháp bảo phi hành bán tiên khí đâu phải là ai cũng có thể có được?
Diệp Mặc gật đầu:
- Đã thăng cấp thành công rồi, tôi không biết bây giờ có phải là bán tiên khí hay không, nhưng bản lĩnh của tôi cũng có hạn, chỉ có thể dung hợp một chút Côn lân lên Ô vân trùy - Thanh Nguyệt mà thôi. Ngay cả khí tức cũng không có cách nào để che lấp cả. Ha ha... May mà tôi còn là một tông sư trận pháp nên mới có thể dùng trận pháp để che lấp đi đấy.
Biết được pháp bảo phi hành chân khí cực phẩm của Diệp Mặc đã thăng cấp thành bán tiên khí, thì những người khác đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Có pháp bảo phi hành bán tiên khí, thì chắc chắn sẽ an toàn.
Nhưng Diệp Mặc lại không hề cảm thấy nhẹ nhõm hơn, vì hắn biết mình và Âm Tự đã hoàn toàn vì Côn lân mà đối lập với nhau rồi. Hắn quay sang nhìn Quảng Vi và Minh Tâm một chút, rồi thận trọng hỏi:
- Minh Tâm tiền bối, ngài và Quảng Vi sư tỷ có để lộ ra là mình tới từ Bắc Vọng Châu hay không?
Minh Tâm và Quảng Vi cùng nhau lắc đầu, nhưng cuối cùng Minh Tâm vẫn có chút lo lắng:
- Sau khi chúng tôi bị bắt đi, thì chúng chỉ muốn đem chúng tôi đi bán, căn bản cũng không tra hỏi gì. Nhưng trong nhẫn của tôi lại có ngọc ấn của chưởng môn Tiên Dược Cốc. Hiện ngọc ấn kia đã bị mấy tên yêu tu lấy đi, không biết bọn chúng có thể điều tra ra được không?
- Bị mấy tên yêu tu lấy đi sao?
Diệp Mặc nhíu mày một chút, nhưng lại lập tức nói:
- Hẳn là không có vấn đề rồi. Muốn tìm được mấy tên yêu tu kia thì chí ít cũng phải mất thời gian một năm, mà trong một năm này, thì chúng ta đã sớm đến Bắc Vọng Châu rồi. Chỉ cần chúng ta trở lại Nam An Châu, thì cho dù là Âm Tự có tìm ra được mấy tên yêu tu kia, thì cũng chẳng thể làm gì được.
- Diệp Mặc, cậu nói là thành chủ Âm Hải thành cũng sẽ vượt qua Vô Tâm Hải?
Đằng Dịch nghi hoặc hỏi lại.
Diệp Mặc gật đầu:
Tất cả mọi người ở đây đều hiểu vì sao Diệp Mặc phân chia như vậy. Mấy người Minh Tâm hiện tại cũng hiểu được rằng Diệp Mặc tuy chỉ có tu vi Thừa Đỉnh tầng sáu, nhưng hắn so ra còn lợi hại hơn cả tu vi Kiếp Biến tầng ba của Mông Hàn An nữa.
Đường Mộng Nhiêu cũng không kịp hỏi Minh Tâm Diệp Mặc là ai, cô chỉ nhìn Diệp Mặc với ánh mắt khiếp sợ, hoàn toàn không hiểu tên tu sĩ Thừa Đỉnh tầng sáu này vì cái gì lại dám trực diện nghênh chiến với tu sĩ Kiếp Biến tầng ba chứ? Nếu như chỉ có một mình hắn, thì có thể biện hộ rằng đây là việc bất đắc dĩ, nhưng cô gái kia hiển nhiên là có tu vi cao hơn hắn, vậy mà hắn lại để cô ta đi đối phó với tên yêu tu có tu vi thấp nhất, hơn nữa cô gái kia còn nói tên tu sĩ Thừa Đỉnh là có lương tâm, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Đã có pháp bảo phi hành cao cấp, vì sao còn không trốn đi? Trái lại còn muốn đánh nhau?
Kỷ Bẩm lại cười ha hả:
- Đường Mộng Nhiêu, cô không cần phải lo lắng cho Diệp Mặc, thủ đoạn của hắn vẫn còn nhiều lắm. Thực ra chính cô mới là cần phải lo tìm đan dược trị thương.
Nói xong Kỷ Bẩm liền đưa cho Đường Mộng Nhiêu hai viên đan dược:
- Cô trước tiên nuốt viên đan dược này xuống, rồi tự trị thương cho mình đi đã.
Đường Mộng Nhiêu lúc này mới nhìn rõ Kỷ Bẩm, lập tức mừng rỡ kêu lên:
- Ngài là tông sư trận pháp Kỷ Bẩm tiền bối của Nam An Châu?
Kỷ Bẩm lại lần nữa cười ha hả:
- Không sai, không ngờ cô còn nhớ rõ tôi, tôi chính là Kỷ Bẩm đây. Lúc trước chúng ta đã từng gặp mặt ở Phỉ Hải thành, hazz...
Kỷ Bẩm nói xong, liền thở dài, không tiếp tục nói chuyện nữa, hiển nhiên là nhớ tới chuyên ba tu sĩ Kiếp Biến đứng đầu Bắc Vọng Châu. Ngày đó lão và ba người đều quen biết nhau, hiện tại ba người này lại trở mặt thành thù rồi. Đường Mộng Nhiêu này nếu không phải là gặp được Diệp Mặc, thì cho dù cô có trốn thoát cũng không sống qua một tháng nữa.
Lão cũng không hỏi Đường Mộng Nhiêu nguyên nhân cụ thể của sự tình, vì lão biết lát nữa Diệp Mặc sẽ hỏi chuyện này, bản thân không cần phải hỏi trước...
- Minh Tâm, đây là có chuyện gì? Sao cô có thể gặp được Kỷ Bẩm tiền bối, lẽ nào cô đã tới Nam An Châu rồi? Điều này sao có thể?
Đường Mộng Nhiêu ngạc nhiên hỏi.