Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1248 : Cưỡng hiếp Áo Thiên Điệp
Ngày đăng: 06:00 22/04/20
Đường Mộng Nhiêu lại gật đầu nói:
- Đúng vậy, lúc đó Lăng Trung Thiên sau khi dẫn Thiên Điệp đi xong, cũng không có tin tức gì. Tôi và Phiến Phất lại vội vàng đến Phỉ Hải thành, dù sao Thiên Điệp cũng là đệ tử thiên tài nhất của phái Ngọc Nữ, còn Dịch Dật cũng là đệ tử ưu tú nhất của Vọng Nguyệt tông. Sau khi Phiến Phất biết đan điền của Dịch Dật bị hủy hoại, lập tức muốn tìm Lăng Trung Thiên tính sổ. Tôi lo anh ta đánh nhau với Lăng Trung Thiên, đành phải đi theo anh ta.
Đường Mộng Nhiêu nói tới đây, đừng nói là Diệp Mặc không phải rất hiểu, cho dù mấy người Minh Tâm cũng không hiểu. Lúc trước rõ ràng là đồn Đường Mộng Nhiêu và Phiến Phất liên thủ lại đánh Lăng Trung Thiên, bây giờ sao lại biến thành Phiến Phất muốn tìm Lăng Trung Thiên tính sổ, còn Đường Mộng Nhiêu thì lại khuyên can?
Dường như biết mấy người nghi ngờ, Đường Mộng Nhiêu lại cười khổ nói:
- Phiến Phất có một linh thú truy lùng, sau khi đuổi được gần bốn tuần, Lăng Trung Thiên không ngờ bị nó tìm thấy. Lúc đó Phiến Phất liền không nói đến câu thứ hai liền đánh nhau với Lăng Trung Thiên, tôi thì lại tìm được đệ tử Áo Thiên Điệp. Lúc đó tôi bảo Thiên Điệp đi ra chỗ khác, sau đó chuẩn bị bước đến khuyên hai người họ, nhưng không ngờ Thiên Điệp bỗng nhiên lại ôm tôi khóc nói Lăng Trung Thiên muốn nó làm lô đỉnh, nó bị Lăng Trung Thiên cưỡng hiếp rồi.
Đường Mộng Nhiêu sau khi nói xong câu đó, đừng nói là Diệp Mặc không tin, cho dù là Minh Tâm và Kỷ Bẩm cũng không dám tin. Bọn họ đều gặp qua Lăng Trung Thiên rồi, nếu nói Lăng Trung Thiên cưỡng hiếp một cô gái, thì tuyệt đối không thể nào. Nhưng nếu nói dùng làm lô đỉnh, thì còn có khả năng thật. Lăng Trung Thiên Kiếp Biến đỉnh phong, Thiên Điệp tư chất nghịch thiên, ai mà biết được anh ta có dùng cô gái này làm lô đỉnh thăng cấp hay không?
- Tôi vừa nghe thấy thì đầu óc trở nên choáng váng, tôi tuyệt đối không thể tin được Lăng Trung Thiên lại cưỡng hiếp Thiên Điệp được. Nhưng Thiên Điệp là đệ tử của tôi, tôi rất hiểu nó, tính cách của nó mặc dù có kiêu ngạo một chút, nhưng trước giờ chưa bao giờ nói dối. Lúc đầu tôi còn cho rằng Thiên Điệp vì muốn tôi giúp Phiến Phất, dạy cho tên Lăng Trung Thiên này một trận, nhưng tôi lại cảm thấy không đúng. Cho nên lúc đó tôi trực tiếp chấn vấn Lăng Trung Thiên, có phải anh ta đã cưỡng hiếp Thiên Điệp hay không.
Giọng nói của Đường Mộng Nhiêu càng ngày càng nhỏ, âm thanh càng ngày càng trở nên thương cảm:
- Tên Lăng Trung Thiên đó không ngờ lại không nói một lời nào, cứ cam chịu như vậy. Sự phẫn nộ của tôi lập tức lên cao, Lăng Trung Thiên là tấm gương tu sĩ của Bắc Vọng châu, không ngờ anh ta lại làm ra chuyện cầm thú như vậy. Một tu sĩ hơn nghìn năm tuổi, không ngờ lại đi cưỡng hiếp một cô gái mới hơn hai mươi tuổi. Cho dù là muốn thăng cấp lên Hóa Chân, cũng không thể làm ra chuyện dã thú như vậy được. Tôi trong khi tức giận, lập tức phóng ra pháp bảo cùng Phiến Phất tấn công Lăng Trung Thiên. Trận đánh lúc đó diễn ra vài ngày vài đêm, những núi non xung quanh đó cũng bị ba người chúng tôi san bằng hết.
Diệp Mặc thầm than một tiếng, hắn lại cảm thấy lúc này có chút cổ quái, đến hắn cũng không biết cổ quái ở chỗ nào.
Đường Mộng Nhiêu thản nhiên nói:
- Sau đó các anh cũng biết rồi, ba người chúng tôi đánh nhau tam bại câu thương. Tôi và Phiến Phất bị thương, Lăng Trung Thiên cũng bị trọng thương. Nhưng sau đó Lăng Trung Thiên dẫn Áo Thiên Điệp chạy trốn, khi Phiến Phất và tôi truy đuổi, cũng không có bất kỳ manh mối nào. Sau đó, vết thương của tôi và Phiến Phất sư huynh còn chưa lành, thì thú triều đã tới rồi.
Đường Mộng Nhiêu nghi ngờ nhìn Diệp Mặc, mặc dù cô không hỏi, nhưng cảm giác nghi ngờ này cũng nhanh chóng biến mất, vì triệu tập mấy trăm tu sĩ Kim Đan lên thuyền, cũng chưa chắc là đi giao dịch với yêu thú, đồng thời cũng có thể tập trung đi ra biển sâu tìm kiếm nguồn tài nguyên mà.
Diệp Mặc biết ý tứ của Đường Mộng Nhiêu, hắn tiếp tục nói:
- Sau khi tôi ở lại Vô Tâm Hải tu luyện mấy tháng, trên đường quay về lại gặp hai tu sĩ đang đánh nhau, hai tu sĩ đang đánh nhau này, trong đó có một tu sĩ Kim Đan tầng thứ tám là một tu sĩ mà lúc đó Ngạo Thành thương hội dẫn đến biển sâu, còn một tu sĩ Kim Đan tầng thứ tám khác thì lại là người của Ngạo Thành thương hội. Bọn họ sở dĩ đánh nhau, là vì tu sĩ Kim Đan tầng thứ tám chính là người chạy trốn, là từ trong số hơn ba trăm tu sĩ Kim Đan bị Ngạo Thành thương hội dẫn đi giao dịch với yêu thú chạy thoát được ra ngoài.
- Cái gì?
Đường Mộng Nhiêu biết Diệp Mặc không thể nào nói dối được, nhưng cô vẫn lần thứ hai thốt lên.
Diệp Mặc cũng không để ý, mà lại nói tiếp:
- Tên tu sĩ Kim Đan tầng thứ tám đó sau khi chạy trốn được, muốn đem chuyện Ngạo Thành thương hội câu kết giao dịch với yêu thú về Bắc Vọng châu, để tu sĩ Bắc Vọng châu biết được bộ mặt thật của Ngạo Thành thương hội. Nhưng đáng tiếc là anh ta bị truy lùng đến mức không có chỗ nào chạy trốn được, sau khi gặp được tôi, muốn tôi giúp anh ta đem tin tức này về. Nhưng tôi lại là một người lười, tôi trực tiếp giúp anh ta giết tên tu sĩ của Ngạo Thành thương hội kia, rồi để anh ta tự mình về báo tin.
Nói xong Diệp Mặc ngó chừng Đường Mộng Nhiêu từng chữ từng câu nói:
- Tên tu sĩ đó tên Lý Khởi Thiện, chính là người mà cô nói bị đệ tử đệ nhất thiên tài Dịch Dật của Vọng Nguyệt tông giết chết. Cô nói xem, tôi gặp được anh ta có giết anh ta hay không? Người này tùy tay giết chết người liều chết báo tin như Lý Khởi Thiện, thật quá dễ dàng cho gã. Nếu như để tôi gặp lại gã, tôi chắc chắn sẽ giết gã trăm nghìn lần.
Đường Mộng Nhiêu nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, ngơ ngác đứng một hồi lâu, lúc này mới lẩm bẩm nói:
- Sai rồi, chúng tôi đều sai lầm rồi.