Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1267 : Tiên tinh

Ngày đăng: 06:00 22/04/20


Chân khí cực phẩm và công pháp Thiên cấp thì cũng đã khiến y hít thở khó khăn rồi, lại còn có cả Chân linh đan khiến y muốn ngừng thở nữa. Lại còn có cả Thiên hỏa, công pháp tiên cấp, tiên khí...



Đây rốt cuộc là cái di tích gì? Giờ phút này thì Phiến Phất không phải là không thể hít thở, mà là y hít thở càng lúc càng năng nề. Y thậm chí còn khẳng định, toàn bộ những thứ tốt hiện có ở Bắc Vọng Châu thì cũng không bằng một phần mười sự trân quý so với những món đồ trong mấy quả cầu vàng kim này.



Khi Phiến Phất nhìn về cái quả cầu vàng kim cuối cùng, thì ánh mắt nhất thời ngưng lại, dựa theo thứ tự xếp hàng này, thì món đồ trong quả cầu vàng kim cuối cùng này phải là trân quý nhất mới đúng chứ? Vì sao bên trong quả cầu vàng kim này lại trống không?



Y liền vô thức quay đầu lại muốn tìm người hỏi một chút, nhưng khi y thấy ánh mắt của những người còn lại đều nhìn chằm chằm vào mình, thì y lập tức biết rằng biểu hiện của mình vừa rồi đã hơi thái quá. Lập tức liền ho khan một tiếng, sau đó cố gắng bầy ra biểu hiện thản nhiên, nhìn những người xung quanh một chút, sau đó mới lên tiếng:



- Bên trong quả cầu vàng kim này vì sao lại không có gì cả?



Phiến Phất trở nên thản nhiên hơn, là vì y biết, nếu y đã tới đây rồi, thì những thứ tốt này hẳn sẽ thuộc về y, bất luận là kẻ nào cũng không thể cướp đi được. Vì thế y mới muốn hỏi rõ ràng câu chuyện khi mà y đã có thể khẳng định rằng những món đồ bên trong đều thuộc về mình rồi. Chẳng lẽ ở Bắc Vọng Châu còn có ai dám ở trước mặt y mà cướp giật hay sao?



Trong lòng tên tu sĩ Thừa Đỉnh tầng chín và sư phụ của Chu Ngữ Sương đều đang vô cùng âm trầm, bọn họ không ngờ một trong ba đại cự đầu của Bắc Vọng Châu là Phiến Phất lại tới đây. Phiến Phất đã tới, vậy thì những thứ kia sao có thể có phần của họ được nữa? Cho dù là Phiến Phất không ăn một mình, thì hai người họ tối đa cũng chỉ có thể có được hai cái chân khí cực phẩm mà thôi. Một khi Phiến Phất muốn chiếm đoạt hết, thì cho dù giết cả hai người họ, cũng sẽ không có ai dám nói lời nào.



Lúc này, Phiến Phất lại chỉ vào quả cầu vàng kim cuối cùng mà hỏi, thì tên tu sĩ Thừa Đỉnh tầng chín lại lập tức đứng ra chỉ vào Diệp Mặc nói:



- Phiến tiền bối, đồ vật bên trong quả cầu vàng kim đó đã bị tên này cầm đi, bên trong hình như là ba viên tinh thạch có linh khí vô cùng nồng đậm, tôi cảm thấy so với linh thạch cực phẩm còn nồng đậm hơn rất nhiều, thậm chí có thể chính là tiên tinh...



Tên tu sĩ Thừa Đỉnh này vốn đã khó chịu với Diệp Mặc rồi, hiện tại thì y lại không có bao nhiêu hy vọng có thể chiếm được mấy món đồ tốt kia, cho nên cũng không thể để cho Diệp Mặc sống yên ổn được. Vì thế Phiến Phất vừa lên tiếng hỏi, thì y đã lập tức nói ra rồi. Vốn y còn muốn nói quá sự việc lên, sau đó khiến cho Phiến Phất động thủ giết Diệp Mặc, nhưng khi y nói đến hai chữ ‘Tiên tinh’, thì lập tức cũng không nói nên lời nữa.



Lúc này thì cho dù y có ngu ngốc mấy đi chăng nữa, thì cũng đã hiểu rằng thứ đồ quả cầu vàng kim cuối cùng kia chính là tiên tinh rồi. Ngẫm lại thì, mấy cái quả cầu vàng kim phía trước đều đã xuất hiện tiên khí hạ phẩm, thì quả cầu vàng kim cuối cùng đố sao có thể kém hơn được? Chỉ tiếc là y và các tu sĩ còn lại đều như nhau, đều quên mất một đạo lý là ‘Đến trước làm chủ’.



Dù sao thì tiên tinh căn bản là đồ vật không có khả năng xuất hiện ra ở Tu Chân Giới. Ở tiên giới thì ba viên tiên tinh cũng không thể mua được một góc của tiên khí hạ phẩm. Nhưng ở Tu Chân Giới thì lại khác. Bởi vì ở Tu Chân Giới thì tiên tinh trân quý hơn nhiều so với tiên khí, vì tiên khí hạ phẩm vẫn có vài cái hiếm hoi, chỉ cần có tài liệu nghịch thiên, lại có tông sư luyện khí nghịch thiên thì miễn cưỡng vẫn có thể luyện chế ra được.



Nhưng tiên tinh thì không giống như vậy, ở nơi thiếu thốn linh khí như Tu Chân Giới, thì không có khả năng xuất hiện tiên tinh được. Hơn nữa đối với tu sĩ mà nói, thì tiên tinh tuyệt đối là tiên đan tu luyện tốt nhất. Không có đan độc, mà chỉ có thể có một tiên linh khí tinh thuần vô cùng.


Vì thế khi cô nhìn thấy Diệp Mặc, thì cô hoàn toàn đem Diệp Mặc thành tu sĩ ngang hàng với mình. Đường Mộng Nhiêu nói xong, thì đang muốn giới thiệu cho Diệp Mặc làm quen một chút với đệ tử bên cạnh mình, thì thần thức của cô cũng đã nhìn tới sáu quả cầu vàng kim kia. Nhất thời cũng ngây ngẩn cả người, hoàn toàn quên luôn chuyện muốn giới thiệu đệ tử của mình cho Diệp Mặc làm quen.



- Chân khí cực phẩm, công pháp tiên cấp, tiên khí...



Đường Mộng Nhiêu thì thào, một lát sau mới thu hồi lại được ánh mắt của mình:



- Trời ạ, tôi có nhìn lầm không?



Khi Đường Mộng Nhiêu tới, thì Phiến Phất cũng đã biết là những thứ kia sẽ phải chia cho Đường Mộng Nhiêu một nửa rồi. Bất quá phải chia một nửa với Đường Mộng Nhiêu, thì y cũng không có gì khó chịu cả. Dù sao đồ tốt ở đây nhiều lắm, một mình y cũng không thể chiếm hết được.



Hiện tại Đường Mộng Nhiêu kinh dị kêu lên như vậy, thì Phiến Phất cũng gật đầu:



- Là thật đấy Mộng Nhiêu sư muội, khi tôi vừa mới tới thì cũng không thể tin được, đây không ngờ lại là một cái di tích thật tốt. Không ngờ có thể gặp được nhiều thứ đồ nghịch thiên như vậy, nhưng mà tiên tinh trong quả cầu vàng kim cuối cùng kia đã bị người khác lấy đi mất rồi...



- Tiên tinh?



Không đợi Phiến Phất nói hết lời, thì Đường Mộng Nhiêu đã kinh ngạc thốt lên.



Phiến Phất gật đầu:



- Đúng thế, chính là tên tu sĩ Thừa Đỉnh tầng bẩy kia đã lấy đi, hắn không chỉ cướp đi tiên tinh, mà còn tiện tay giết chết mấy tu sĩ Hư Thần cố ý gây bất lợi cho hắn nữa.



Nói xong thì Phiến Phất liền chỉ tay sang mấy tên tu sĩ Hư Thần đã bị tên tu sĩ Thừa Đỉnh tầng chín vặn gẫy cổ lúc trước. Sau đó lại nói tiếp:



- Tôi rất hổ thẹn khi Bắc Vọng Châu có loại tu sĩ bại hoại như thê này, nên đang định giáo huấn hắn một lần đây.