Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1293 : 'Vực' chân chính

Ngày đăng: 06:01 22/04/20


Phía ngoài quảng trường đã bắt đầu cá cược. Mấy người Tô Tĩnh Văn ở bên trong phòng cũng đã nhìn thấy được



- Sư phụ, những người đó đều đang cược xem Diệp sư thúc có thể đi tới Vực thứ mấy, chúng ta có nên cược một chút hay không?



Nguyệt Thiền thấy bàn cá cược đã được mở ra, hơn nữa tỷ lệ thắng cược nếu Diệp Mặc có thể tiến vào Vực thứ ba mươi sáu thì cao kinh khủng, nhất thời khiến cho cô phải động tâm.



Không chỉ có bàn cược cho Diệp Mặc tiến vào được Vực thứ hai mươi tám hay không, mà còn có cả bàn cược cho Diệp Mặc có thể tiến tới Vực thứ ba mươi sáu hay không nữa. Chỉ là tỷ lệ thắng cược cho việc Diệp Mặc tiến vào được Vực thứ hai mươi tám là một ăn ba, còn lùi lại từ Vực thứ hai mươi bẩy là một ăn hai. Nhưng nếu Diệp Mặc có thể tiến vào Vực thứ ba mươi thì tỷ lệ thắng cược là một ăn tám, còn tiến vào được Vực thứ ba mươi sáu thì là một ăn một trăm.



Đường Mộng Nhiêu nhìn Tô Tĩnh Văn một chút, thì thấy Tô Tĩnh Văn lại đang khẩn trương nhìn chằm chằm vào cái điểm sáng kia, không hề để ý tới việc Nguyệt Thiền muốn đặt cược, dường như trong mắt cô hiện giờ chỉ còn có một điểm sáng kia mà thôi.



Ngôn Nghiên lại nói:



- Nếu muốn đặt cược, thì ở chỗ này cũng có thể đặt được, chỉ cần viết lên trên biểu tượng bàn cược trên trận pháp theo dõi số linh thạch mình muốn cược, sau đó đặt linh thạch vào là được rồi. Linh thạch sẽ được tự động truyền tống đi, nhưng số linh thạch viết vào đó phải đúng với số linh thạch được đặt vào thì mới được.



Đường Mộng Nhiêu gật đầu:



- Cho con một triệu linh thạch, tự con đi đặt đi.



Tô Tĩnh Văn lúc này lại đột nhiên tỉnh táo lại, nghe được Đường Mộng Nhiêu nói như vậy, thì cô cũng vội vã lấy ra nhẫn trữ vật của mình đưa cho Nguyệt Thiền rồi nói:



- Giúp tôi đặt cược với.



Nguyệt Thiền liền mừng rỡ tiếp nhận lấy linh thạch của sư phụ và nhẫn trữ vật của Tô Tĩnh Văn, sau đó lại hỏi:



- Tĩnh Văn tỷ tỷ, chị muốn đặt cược vào cửa nào?



Tâm sự của Tô Tĩnh Văn hiển nhiên vẫn không đặt ở trên bàn cược, cho nên lập lức thuận miệng trả lời:



- Mặc kệ đặt ở bàn nào, chỉ cần cược Diệp Mặc thắng là được.
Tu sĩ trung niên chần chờ một chút, rồi lại nói:



- Người như thế, thì lễ vật bình thường hắn căn bản là sẽ không thèm để trong mắt...



Do dự một chút, y mới tiếp tục nói:



- Lấy ra kiện tiên khí hạ phẩm đi, chỉ có loại lễ vật này thì mới có thể đả động tới hắn.



Kỷ Lương sửng sốt một chút, lập tức kinh ngạc:



- Nhưng hội chủ, tiên khí hạ phẩm thì Hành Tu Hội chúng ta chỉ có duy nhất một cái, hơn nữa còn là trấn hội chi bảo...



Không đợi cho Kỷ Lương nói hết, thì tên hội chủ kia đã khoát tay:



- Trước Hành Tu Hội chúng ta phái ra một đại sứ váy xanh, đã làm hắn phật ý rồi, nếu như lần này lại làm hắn không vừa ý nữa... phỏng chừng người này sẽ xem thương Hành Tu Hội chúng ta. Tiên khí hạ phẩm tuy rằng trân quý vô cùng, thế nhưng nếu như chúng ta có thể lôi kéo một người có thể tiến vào Vực thứ hai mươi tám trong Thiên Cương ba mươi sáu Vực, thì đối với Hành Tu Hội chúng ta vẫn là việc vô cùng tốt.



- Vâng.



Lần này thì Kỷ Lương không nói gì nữa cả.



...



Ken két...



Diệp Mặc cũng không hề lấy ra Tử Đao, cũng không thi triển ra Huyễn vân toái vực đao, nhưng Vực của hắn đã có chứa công kích của chân nguyên đao gió. Ở vô số những lần thí nghiệm trước, thì Vực của hắn liên tục bị vỡ vụn trước không gian Vực kia.



Diệp Mặc phát hiện ra, nếu như hắn thông qua việc không ngừng công kích này, thì khi hắn đi tới được Vực thứ ba mươi sáu, thì Vực của hắn cũng sẽ được đại thành.