Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1303 : Đối kháng 'Vực'

Ngày đăng: 06:01 22/04/20


- Ha ha ha ha...



Không đợi Diệp Mặc đi ra, thì tiếng cười ha hả của Tam thần chủ Giao Hoán Chấn đã truyền đến. Khi y thấy Diệp Mặc đứng dậy, thì liền vội vã bước đến ôm quyền nói:



- Diệp huynh, Giao mỗ đã không phụ sự ngờ vả, cuối cùng đã có được thứ Diệp huynh cần rồi, Diệp huynh nhìn một chút xem, liệu có đúng không?



Nói xong Giao Hoán Chấn liền lấy ra một hộp ngọc băng lãnh đến thấu xương đưa cho Diệp Mặc, Diệp Mặc vừa tiếp nhận hộp ngọc, thì đã biết được đây đích thực là Băng la hàng thật giá thật rồi. Thần thức của hắn quét vào trong, thì lập tức biết được đây không chỉ là một gốc Băng la đã thành thục, mà còn là một gốc Băng la mới chỉ được hái xuống có mấy ngày.



Diệp Mặc vội vã thu hồi lại Băng la, vô cùng vui mừng và cảm kích:



- Giao huynh, anh thật sự đã giúp tôi một đại ân rồi, sau này Giao huynh cần Diệp Mặc tôi hỗ trợ cái gì, thì xin cứ việc phân phó, Diệp Mặc tôi nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ.



Diệp Mặc thật sự rất cảm kích, Tam thần chủ của Thần Thú sơn mạch này thoạt nhìn không tốt cho lắm, nhưng làm việc lại rất nhanh chóng, gọn gàng mà linh hoạt. Y thấy mình không đi Thần Thú sơn mạch, thì đã tự mình đưa đồ tới. Tuy rằng Diệp Mặc biết người như Tam thần chủ thì đi tới Tây Tu thành này chắc chắn sẽ không có người nào dám gây khó dễ, nhưng dù sao thì Thần Thú sơn mạch và Tây Tu thành cũng là hai thế lực không mấy hòa hợp.



Tầm quan trọng của Băng la đối với hắn thì không cần nói cũng biết, hiện tại hắn lại có thêm mấy cái linh mạch cực phẩm rồi, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, thì hắn vẫn có thể miễn cưỡng tu luyện tới Kiếp Biến đỉnh. Nhưng một khi tấn cấp Kiếp Biến đỉnh, thì hắn sẽ cần có đan dược tấn cấp Hóa Chân. Hôm nay Giao Hoán Chấn đã mang Băng la tới cho hắn, thì chẳng khác nào miễn phí tấn cấp Hóa Chân cho hắn cả.



Giao Hoán Chấn cảm nhận được Diệp Mặc nhiệt tình hơn hẳn lúc trước, thậm chí bản thân còn cảm thấy có chút được yêu mà sợ (Thụ sủng nhược kinh), cho nên y vội vàng nói:



- Giao mỗ tôi có thể kết giao với một nhân vật lớn như Diệp huynh đã là vinh hạnh vô cùng rồi. Lần này tôi tới là vì muốn đưa cho Diệp huynh linh dược, hai là còn muốn nhờ Diệp huynh luyện chế cho vài viên Chân tủy đan.



Giao Hoán Chấn trực tiếp nói, không hề quanh co. Người còn chưa ngồi xuống, thì đã nói ra mục đích của mình rồi.



Vốn thấy có Tam thần chủ của Thần Thú sơn mạch tự mình đến Tây Tu thành, thì mấy người Vương Tà đã vô cùng kinh ngạc rồi, hiện tại bọn họ còn nghe thấy Tam thần chủ muốn nhờ Diệp Mặc luyện chế hộ Chân tủy đan. Thì nhất thời đều kinh hãi đứng lên.



- Diệp huynh có thể luyện chế được Chân tủy đan?



Vương Tà hít một hơi lạnh rồi hỏi.




- Giao Hoán Chấn, đừng nhận thân lung tung. Đem Băng la của ta giao ra đây, sau đó tự trói mình đến Tuyết Lâm Hàn Trì bồi tội, bằng không Mục Phi Hoàn ta hôm nay sẽ chém lấy cái Giao đầu của ngươi.



Nói xong cô liền trực tiếp phóng ra hai pháp bảo trắng như tuyết, chính là một đóa băng hoa ở trên Minh Nguyệt Song Trảm.



Sau khi pháp bảo được phóng ra, thì không gian xung quanh nháy mắt liền trở nên vô cùng băng lãnh. Sau một lát, thì không khí cũng đều trở nên rung động. Một số tu sĩ đứng ngoài xem đều phải lùi lại về phía sau để tránh khỏi bị liên lụy. Vực của Diệp Mặc đã đại thành, khi khí thế băng lãnh của cô gái áo hồng vừa phát ra, thì hắn đã biết đây chính là một loại băng Vực. Loại băng Vực này, thì với tu vi Hóa Chân sơ kỳ như Giao Hoán Chấn tuyệt đối không phải là đối thủ.



Vốn Diệp Mặc dự định xem náo nhiệt một chút, đến lúc cần thì thuận lợi hỗ trợ Giao Hoán Chấn một chút. Nhưng hiện tại đã liên quan tới Băng la, thì hắn đành phải đứng ra rồi. Bởi vì lúc này Băng la của Giao Hoán Chấn đã nằm trong tay của hắn. Nếu để Giao Hoán Chấn phải chịu tiếng xấu thay cho mình, thì Diệp Mặc cũng không có thói quen đấy. Huống chi hiện tại Giao Hoán Chấn không chỉ là phải chịu tiếng xấu rồi, mà chỉ cần một chút không cẩn thận thì sẽ bị trọng thương dưới loại băng Vực này.



Hắn đi tới trước mặt cô gái áo hồng nói một cách khách khí:



- Vị đại tỷ này, có chuyện gì thì xin mời vào trong nói chuyện. Giao huynh nếu có chỗ mạo phạm, vậy Diệp mỗ xin hướng đại tỷ bồi tội.



Nói xung Diệp Mặc còn cố ý chắp tay lại, vì lúc này hắn đã đoán ra được Băng la của Giao Hoán Chấn chính là được y trộm lấy từ chỗ cô gái này rồi. Hiện tại Băng la đã ở trong tay hắn, thì hắn phải ra mặt thôi, đem sự tình ôm lên người mình.



Cô gái áo hồng thấy Diệp Mặc đi ra, nhất thời hừ lạnh một tiếng:



- Ngươi là cái thứ gì, mà dám gọi ta là đại tỷ, ta nhổ vào.



Cô còn chưa nói hết câu, thì băng Vực đã tràn tới Diệp Mặc rồi, một kẻ còn trẻ tuổi như Diệp Mặc, tối đa cũng chỉ là một tu sĩ Hư Thần mà thôi. Một tu sĩ Hư Thần ở trong băng Vực của mình mà không bị trọng thương, thì cô cũng không để ý. Cô để ý chính là Diệp Mặc cùng một phe với Giao Hoán Chấn, hiển nhiên không phải là thứ tốt gì, giết thì giết thôi.



Diệp Mặc cảm thụ được khí thể che trời phủ đất của băng Vực hướng tới mình, sắc mặt liền biến đổi. Cô gái này thực là ác độc. Nếu như là người thường, thì gặp phải loại băng Vực này, sao có thể giữ được mạng? Cho dù là có thể giữ được mạng sống, thì cũng sẽ trọng thương, thậm chí cả kiếp này coi như là đã xong rồi.



Lửa giận của Diệp Mặc cũng dâng cao lên, khí thế trên người tăng vọt, Vực cũng không ngừng mở rộng ra ngoài. Đồng thời Tử Đao cũng đã được hắn lấy ra, đây là lần đầu tiên hắn giao thủ với tu sĩ Hóa Chân hậu kỳ.



Cô gái áo hồng thấy Diệp Mặc vẫn dám lấy ra pháp bảo, thì lập tức lộ ra ánh mắt khinh thường, sát khí trong mắt càng đậm hơn. Khi cô còn đang muốn khống chế băng Vực của mình xé tan Diệp Mặc ra, thì một tiếng ‘Ken két’ truyền đến, sắc mặt của cô lập tức đại biến.