Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1330 : Tu sĩ Kiếp Biến của Tư gia
Ngày đăng: 06:01 22/04/20
Trước mắt Diệp Mặc toàn bộ đều là những tu sĩ đã bị giết chết, hơn nữa cảnh tượng đẫm máu, vô cùng thê thảm. Diệp Mặc tự tin cho rằng hắn muốn tiêu diệt Tư gia, cũng không thể làm nên cảnh tượng đẫm máu như này được, nhiều nhất cũng chỉ là mấy đường lôi kiếm thiêu trụi toàn bộ Tư gia thành tro bụi.
Ở cổng Tư gia đệ nhất Hàm Nguyên lại xuất hiện cảnh tượng đẫm máu này, nếu không phải Hồ Tự tận mắt nhìn thấy, gã căn bản cũng không dám tin. Hơn nữa những thi thể kia đều mặc quần áo có in chữ Tư, rõ ràng là người của nhà họ Tư.
Cái này cũng không tính, cổng trước Tư gia cũng hoàn toàn bị phá hủy rồi, bây giờ biến thành ngói vụn, làm gì còn chút bóng dáng đệ nhất gia của Hàm Nguyên nữa? Thần thức của Diệp Mặc quét vào trong, bên trong chỗ nào cũng là người chết, đến hậu viên cuối cùng, thần thức mới bị ngăn cản bởi một trận pháp.
- Đây chính là Tư gia?
Diệp Mặc lạnh lùng hỏi một câu.
Đờ đẫn một lúc lâu, cho đến khi Diệp Mặc hỏi đến, Hồ Tự mới sắc mặt tái nhợt đáp lại:
- Vâng, vâng, tiền bối, đây chính là Tư gia.
Diệp Mặc lại nói với Hạ Bình Nhi:
- Chúng ta vào đó xem một chút.
Hạ Bình Nhi gật đầu, cẩn thận đi theo sau Diệp Mặc bước vào cửa chính đã bị tàn phá.
Hồ Tự thấy Diệp Mặc cũng không để ý gì đến gã, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng, cũng không chủ động tiến lên phía trước. Đợi sau khi hai người Diệp Mặc và Hạ Bình Nhi biến mất trong nội viện Tư gia, lúc này gã mới quay người vội vàng chạy trốn. Cho đến hai năm sau, gã mới hiểu ra, tại sao lúc đó Diệp Mặc lại không thèm để ý gì đến gã, vì chỉ trong vòng hai năm này, gã cũng bị màn sương màu xám xâm chiếm cơ thể kia phá hoại, cuối cùng biến thành tro bụi.
…
- Chị Hoàng Phinh có phải cũng bị dẫn đi rồi không?
Hạ Bình Nhi cũng vội vàng hỏi.
Diệp Mặc lắc đầu nói:
- Không đâu, những nữ tu có tư chất cũng không cao lắm, cho dù Tư gia có người muốn dùng để tu luyện, thì lúc nào cũng có thể tìm được người cao hơn. Nếu kẻ thù của Tư gia đến rồi, bọn họ cũng không thể nào cố ý dẫn Hoàng Phinh đi được.
- Vâng, Diệp đại ca.
Hoàng Phinh và Hạ Bình Nhi cũng rất tự giác, sau khi trả lời xong, thì nhanh chóng rời khỏi Tư gia.
Thần thức của Diệp Mặc để ý đến lúc hai người rời đi, lúc này mới dọc theo hướng hai nữ tu lúc trước rời đi đuổi theo. Nhưng chỉ trong chốc lát, Diệp Mặc lại xuất hiện trước một trận pháp phòng ngự, sau khi vứt hai trận kỳ xuống trận pháp xong, Diệp Mặc lại phát hiện ra bên trong có một đại điện cực lớn, mà cái đầu tiên hắn nhìn thấy vẫn là hai người đàn bà vừa nãy.
Nhưng cái khác nhau duy nhất chính là, hai người đàn bà lúc trước nét mặt lạnh như băng, phong kinh vân đạm, còn nữ tu Thừa Đỉnh tầng thứ bảy bây giờ lại mất đi một cánh tay. Không cần nhìn vết máu còn loang lổ trên chỗ tay cụt kia, Diệp Mặc cũng biết cánh tay của cô ta là vừa mới bị mất, chỉ vừa nãy thôi cánh tay của cô vẫn còn nguyên vẹn.
Nữ tu trẻ tuổi Hư Thần kia thì đang sắc mặt tái nhợt đỡ lấy nữ tu Thừa Đỉnh kia, ánh mắt gắt gao nhìn tế đàn ở giữa đại điện.
Trên tế đàn có một người đàn ông râu tóc bạc phơ, thoạt nhìn thì trẻ tuổi, nhưng khiến người ta lại có cảm giác rất già.
Người đàn ông kia cũng đã là tu vi Kiếp Biến tầng thứ nhất, nhưng khí tức thì lại điều độ chừng mực, rõ ràng mới lên cấp chưa được một tháng. Thần thức của Diệp Mặc vừa quét đến khí tức loang lổ máu trên người gã, liền biết được người này có công pháp tu luyện cũng cực kỳ hung tàn.
Người đàn ông tóc trắng kia thấy Diệp Mặc đi vào cũng lộ ra chút nghi ngờ, lập tức gã liền hiểu ra Diệp Mặc dùng che giấu tu vi, nếu không căn bản cũng không thể nào đến gã cũng không nhìn ra được tu vi của hắn.
Cho nên gã chỉ cần liếc nhìn Diệp Mặc, rồi lại chằm chằm nhìn nữ tu bị mất cánh tay kia nói:
- Rất tốt, các cô đến thật đúng lúc. Vừa nãy nếu không phải một cánh tay của cô, tôi quả thực khó có thể thu công được, đợi lát nữa tôi sẽ cám ơn cô.
Nói xong dường như để giải thích rõ hơn, gã lại lè lưỡi liếm môi nói:
- Nói ra tôi có thể thăng cấp lên Kiếp Biến, cũng là vì cô bé kia đi cùng các cô. Hắc hắc, cái tươi mát, cái sạch sẽ kia, tôi cũng nhớ một tháng rồi, hôm nay cuối cùng cũng có thể thưởng thức được rồi.
Dừng lại một chút, gã lại liếc nhìn Diệp Mặc, sau đó lại nói với nữ tu kia:
- Tôi tiêu diệt cả nhà Tư gia, đợi chút nữa hiến dâng người cô, cũng đã không thiệt cho cô rồi. Tôi bóp chết con kiến hôi này đã, tránh việc hắn ảnh hưởng đến cảm xúc của chúng ta.
Nói xong gã không ngờ lại giơ tay ra trực tiếp hướng về phía Diệp Mặc.