Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1333 : Nửa sợi dây chuyền

Ngày đăng: 06:01 22/04/20


Diệp Mặc nghĩ đến nửa sợi dây chuyền, lập tức lấy ra một hộp ngọc đưa cho Sở Vân nói:



- Hộp ngọc này tiên tổ cô rất coi trọng, cũng đưa cho cô. Còn nhẫn trữ vật của tiên tổ cô, những thứ trong này tôi cũng không động đến. Tôi chỉ lấy vài viên tiên tinh ra dùng mà thôi, nếu có cơ hội thì tôi sẽ trả lại cho cô, nếu tôi sau này không làm được, thì cũng không có cách nào.



Diệp Mặc nói lời này, nhưng cũng không có ý ăn năn hối lỗi gì. Chiếc nhẫn đó vốn dĩ hắn lấy được rồi, cho dù không đưa cho Sở gia thì cũng là chuyện hợp lẽ.



Huống chi di hài của Sở Tiêu Y hắn cũng mang về rồi, hơn nữa ngoài tiên tinh ra, hắn cũng không lấy bất cứ thứ gì của Sở Tiêu Y.



Sở dĩ nói tiên tinh cũng có thể trả lại Sở gia, là vì hắn rất tôn kính người như Sở Tiêu Y này. Hơn nữa hắn thăng cấp lên Hóa Chân, tiên tinh của Sở Tiêu Y cũng có phần quyết định, nếu không bây giờ hắn nhiều nhất cũng chỉ là tu sĩ Kiếp Biến sơ kỳ mà thôi, cho dù là chưa đến Kiếp Biến cũng có khả năng.



Nghe thấy tiên tinh, tay của Sở Vân cũng hơi run rẩy, nhưng cô lập tức lại khom người nói với Diệp Mặc:



- Tiền bối có thể đem di cốt của tiên tổ Sở gia về đây, Sở gia tôi cũng đã vô cùng cám ơn rồi, làm gì còn dám đòi tiền bối trả lại tiên tinh nữa?



Diệp Mặc gật đầu cũng không nói nhất định sẽ trả, nếu hắn có thể lấy được tiên tinh thì đương nhiên không có vấn đề gì, cái quan trọng là cái thứ tiên tinh này cũng không phải là đồ có thể dễ dàng lấy được trong giới Tu Chân này, hắn cũng không dám nói chắc.



Sở Vân dĩ nhiên cũng chỉ là vì câu nói của Diệp Mặc mà khách sáo, đừng nói lấy được tiên tinh rất khó, cho dù có thể lấy được, ai có thể buông tha cho tiên tinh được cơ chứ? Cô lại càng không nhắc đến chuyện này nữa, chỉ nhận lấy hộp ngọc của Diệp Mặc.



Diệp Mặc lại tiện thể hỏi:



- Hộp ngọc này tôi cũng mở ra xem một chút rồi, bên trong có nửa sợi dây chuyền, bảo tồn rất cẩn thận, chắc hẳn là thứ gì đó rất quý giá của lệnh tổ.



Vốn dĩ Sở Vân định quay về mở ra xem sau thì lại nghe thấy những lời của Diệp Mặc sắc mặt lại có chút cổ quái, sau đó cô mở hộp ngọc. Khi cô nhìn thấy trong hộp ngọc chỉ có nửa sợi dây chuyền, lập tức đóng hộp ngọc lại, sau đó lại trả lại hộp ngọc cho Diệp Mặc nói:



- Tiền bối, dây chuyền này là của tiên tổ, nhưng vãn bối không thể nhận được.



Diệp Mặc thấy vẻ mặt Sở Vân có chút khó coi, hắn nghi ngờ hỏi:



- Tại sao? Đồ của tiên tổ cô, cô không thể nhận được chẳng lẽ muốn tôi nhận?




Dù sao người ta tặng đồ cho cô, cũng không phải vì Sở Vân cô, mà là vì người thủ hộ cho Bắc Vọng châu của Sở gia, thủ hộ cho Bắc Vọng châu bao nhiêu năm như vậy rồi, còn có một nguyên nhân nữa chính là vì có liên quan đến tiên tổ Sở Tiêu Y của Sở gia, nếu như cô còn xin Diệp Mặc nhận Sở Ngữ Lan làm đệ tử, người ta bằng lòng thì tốt, nếu như không chấp thuận, thì cô đúng là không biết trước biết sau rồi.



Diệp Mặc thấy Sở Vân và Sở Ngữ Lan rời đi, thần thức cũng không phát hiện ra mấy người Hạ Bình Nhi, biết ba người Hạ Bình Nhi chắc cũng đến Phỉ Hải thành rồi, lúc này mới nhảy lên Thanh Nguyệt, hướng thẳng về phía phường thị Nam Sơn.







- Cô cô, cánh tay của cô không còn cách nào chữa được hay sao?



Sở Ngữ Lan và Sở Vân sau khi ra khỏi Hàm Nguyên thành, Sở Ngữ Lan lúc này mới lo lắng hỏi.



Sở Vân thở dài nói:



- Hôm nay cô cô mới biết được, cho dù là ở Bắc Vọng châu, cũng có rất nhiều cao nhân, chỉ có điều bọn họ cũng giống như Sở gia chúng ta, bình thường cũng không ra ngoài mà thôi. Hôm nay nếu như không phải vị tiền bối đó, thì chúng ta sớm đã mất mạng rồi. Haizz, đây là họa hay phúc ai mà chắc được, cô cô mất đi một cánh tay, nhưng lại có cơ hội thăng cấp lên Hóa Chân được. Còn chuyện cánh tay này không thể khôi phục được, thì cũng không còn quan trọng nữa rồi.



Sở Ngữ Lan gật đầu, nhưng cũng có chút thương xót cho cánh tay của Sở Vân, cô ngẫm nghĩ rồi nói:



- Con nghe nói Tiên Khuyên Hoa có thể tái tạo được thân thể, nếu như có được…



Lời của Sở Ngữ Lan còn chưa dứt, thì Sở Vân lại khua tay nói:



- Tiên Khuyên Hoa là loại linh thảo trong truyền thuyết, thậm chí còn cao hơn cấp chín, đừng nói là chúng ta, cho dù là tu sĩ đại năng của Nam An châu cũng chưa chắc đã gặp được. Chuyện cánh tay này, đợi sau này rồi tính tiếp.



- Uhm.



Sở Ngữ Lan cuối cùng cũng gật gật đầu, không nhắc tới chuyện này nữa, nhưng sau đó cô lại hỏi:



- Cô cô, tiền bối Hóa Chân kia thoạt nhìn rất trẻ, sao lại có tu vi cao như vậy được?