Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1340 : Yêu thú chặn đường ở Vô Tâm Hải
Ngày đăng: 06:01 22/04/20
Ô vân trùy - Thanh Nguyệt đã là pháp bảo phi hành bán tiên khí, cho nên tốc độ phi hành trên Vô Tâm Hải so với sao băng còn nhanh hơn nhiều. Một tháng sau, Ô vân trùy - Thanh Nguyệt đã gần đi được một phần ba quãng đường rồi, nếu như là sử dụng pháp bảo phi hành chân khí bình thường, thì một phần ba quãng đường này chắc phải tốn mất bẩy đến tám tháng.
Mông Hàn An đứng ở phía trước Ô vân trùy - Thanh Nguyệt chợt cảm thán:
- Nếu có Ô vân trùy - Thanh Nguyệt này, thì có khi một tu sĩ Trúc Cơ nói không chừng cũng dám vượt qua Vô Tâm Hải cũng nên. Tốc độ như thế này, thì muốn chặn đầu cũng khó chứ đừng nói là đuổi theo...
Tuy rằng lời nói của Mông Hàn An có chút khoa trương, nhưng sự thực thì cũng đúng như vậy. Ô vân trùy - Thanh Nguyệt dưới sự khống chế của Diệp Mặc, thì xác thực là không một ai có thể đuổi theo được. Tu vi hiện tại của Diệp Mặc đã là Hóa Chân, cho nên việc khống chế tốc độ của Ô vân trùy - Thanh Nguyệt so với ngày trước cũng nhanh hơn rất nhiều.
Nhưng đương nhiên là một tu sĩ Trúc Cơ thì sẽ không thể nào sử dụng Ô vân trùy - Thanh Nguyệt để vượt qua Vô Tâm Hải được. Chưa nói tới việc tu sĩ Trúc Cơ kia có thể khống chế được Ô vân trùy - Thanh Nguyệt hay không, coi như là có thể khống chế được đi chăng nữa, thì cũng không thể nào đạt được tốc độ như thế này.
Tốc độ nhanh như vậy, cho nên tất cả mọi người cũng không muốn đi tu luyện nữa, mà lại đứng trên Ô vân trùy - Thanh Nguyệt quan sát biển cả mênh mông của Vô Tâm Hải. Dù sao việc vượt qua Vô Tâm Hải, thì không phải là tu sĩ nào cũng có thể làm được. Cho nên lần sau bọn họ muốn vượt qua Vô Tâm Hải, thì không biết sẽ phải đợi tới khi nào.
Hôm nay, Mông Hàn An đang cùng mấy người Tô Tĩnh Văn và Diệp Lăng nói chuyện phiếm, còn Diệp Mặc và Kỷ Bẩm thì đang thảo luận về trận pháp, thì Ô vân trùy - Thanh Nguyệt lại bất ngờ rung động một cách kịch liệt.
Nhất thời tất cả mọi người đều chú ý tới tình huống của Ô vân trùy - Thanh Nguyệt. Bọn họ đã phi hành trên Vô Tâm Hải hơn một tháng rồi, mà Ô vân trùy - Thanh Nguyệt vẫn luôn vững vàng như núi, nhưng đột nhiên lại có loại chấn động này thì vẫn là lần đầu tiên.
Diệp Mặc quét thần thức ra ngoài, thì sắc mặt của hắn lập tức đại biến, vì hắn đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
- Đúng là biển động...
Mông Hàn An phản ứng nhanh nhất, cô bật thốt lên một câu.
Biển động và động đất hoàn toàn khác nhau, một khi phát sinh ra biển động, thì chỉ cần tu sĩ nào nằm trong phạm vi chấn động của biển thì sẽ rất khó có thể tránh được. Bởi vì khi biển động, thì chẳng những là biển cả sẽ ‘rít gào’, sóng biển cuồng loạn. Ngay cả phạm vi không gian mấy chục ngàn thước trên mặt biển cũng rung động cực kỳ kịch liệt.
Trong quá trình khônggian rung động, thì thậm chí sẽ xuất hiện cả những vết nứt không gian, và không gian bị xé rách. Một khi pháp bảo phi hành gặp phải không gian bị xé rách thì cho dù là có pháp bảo không gian tốt nhất cũng sẽ bị phá hủy, tu vi của tu sĩ có cao tới đâu thì cũng sẽ bị xé tan thành từng mảnh.
Mông Hàn An vừa kêu lên biển động, thì ở trên Ô vân trùy - Thanh Nguyệt ngoại trừ mấy người Tô Tĩnh Văn vẫn luôn ở Phỉ Hải thành, thì sắc mặt những người còn lại đều đại biến, hiển nhiên họ đều biết tới sự kinh khủng của biển động.
Kỷ Bẩm cũng đứng lên. Một khi bị vây hãm trong không gian của biển động, thì tùy thời đều có thể bị cuốn đi bởi các vết nứt không gian, hoặc là bị không gian sai lệch xé rách. Loại uy thế này, thì căn bản không phải là tu sĩ loài người có thể chống lại được. Kỷ Bẩm từng trải đã nhiều, cho nên lão biết lúc này cần nhất chính là phải yên tĩnh, sau đó lao ra khỏi phạm vi chấn động của biển động. Với tốc độ của Ô vân trùy - Thanh Nguyệt thì hoàn toàn có thể làm được điều đó.
- Có khí khái!
Tên yêu tu Hóa Chân tầng bẩy kia thấy Diệp Mặc dám bước ra khiêu chiến với mình, thì cũng không tiến về phía Ô vân trùy - Thanh Nguyệt nữa, mà lại nói một câu với vẻ bội phục.
Diệp Mặc càng không nói một lời nào, Tử Đao đã được phóng ra, Vực của bản thân cũng lập tức được mở rộng ra.
Hỏa Hồng Cự Phủ trong tay tên yêu tu kia cũng lập tức đánh về phía Diệp Mặc, một quang mang mầu hồng như một tấm lụa xoắn về phía Diệp Mặc, trăm mét xung quanh đều bị quang mang mầu hồng kia bao phủ.
Quang mang mầu hồng chỉ lao đi nửa đường, thì ở giữa luồng quang mang đã phát tán ra vô số mồi lửa, những mồi lửa kia mang theo nhiệt độ cực kỳ kinh khủng, dĩ nhiên đó cũng là một loại mồi lửa kỳ dị.
Sắc mặt Diệp Mặc lộ ra vẻ kinh sợ, đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy có người có được công pháp cho mồi lửa kỳ dị giống như hắn. Khác nhau duy nhất chính là tên yêu tu kia thi triển công pháp với mồi lửa kỳ dị thông qua hình dạng một cái búa lớn (Cự Phủ), còn bản thân hắn là một vầng thái dương.
Một chiêu này của tên yêu tu kia có chút giống với Huyễn vân trận sát đao của hắn. Đao pháp của hắn thì trên đường có thể phân liệt ra vô số đao quang, còn tên yêu tu này thì lại phân liệt ra vô số đóa hoa lửa.
Tên yêu tu Hóa Chân này miệng nói rằng không để Diệp Mặc vào trong mắt, nhưng khi động thủ thì lại xuất ra độc chiêu ngay, hiển nhiên là y cũng không thực sự khinh thường Diệp Mặc.
Ken két...
Một trận thanh âm rất nhỏ vang lên, tên yêu tu kia lập tức biến sắc, mạnh mẽ vận chuyển chân nguyên. Y không ngờ lại cảm giác được Vực của mình khi đối kháng với Vực của đối phương thì lại có xu thế bị tan vỡ. Sao lại có thể như vậy được? Đối phương chỉ là một tu sĩ loài người tu vi Hóa Chân tầng một thôi mà?
Theo luồng chân nguyên mạnh mẽ vận chuyển lên, Vực của y lại lập tức được tu bổ, nhưng Vực của Diệp Mặc lại vẫn luôn luôn mạnh hơn so với Vực của y một chút, cho nên Vực của y vẫn tiếp tục tan vỡ. Chỉ là không hoàn toàn bị ép phải tan vỡ như trước, Cự Phủ của y cũng không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Ầm...
Tử Đao mang theo đao quang màu tím đụng mạnh vào Cự Phủ của đối phương, quang mang hỏa hồng và màu tím bắn ra tứ phía, không gian xung quanh cũng rung động kịch liệt.
Còn vô số mồi lửa của đối phương thì đều bị ánh sáng tím của Diệp Mặc quấn lấy, không có một mồi lửa nào có thể trốn thoát khỏi ánh sáng tím cả.