Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1347 : Tu sĩ giết chết Thiếu thành chủ
Ngày đăng: 06:01 22/04/20
Diệp Mặc cũng không thèm để ý đến lời nói của người thanh niên kia, bất luận Hắc Thạch thành xây dựng như nào, thực lực bên trong đó cũng không phải là cái mà bây giờ Diệp Mặc có thể động vào được. Hắn thậm chí đến giải thích cũng chẳng thèm đi giải thích, quay người xong lại tiếp tục đi vào không gian loạn lưu.
- Lão Cữu, đi chặt hai chân hắn cho tôi.
Người thanh niên tên Duyệt Thiếu gia thấy Diệp Mặc quay người đi luôn, hừ lạnh một tiếng rồi nói.
Không đợi lão già Hóa Chân tên lão Cữu kia ra tay, người con gái kia cũng bổ sung thêm một câu:
- Chọc thủng lỗ tai của hắn nữa, nếu điếc rồi thì cũng không cần đến lỗ tai làm gì nữa.
- Vâng, Thiếu chủ, Xuyên công chúa.
Lão già tên lão Cữu kia nói xong, thân người cũng đã lóe lên ngăn lại trước mặt Diệp Mặc.
Diệp Mặc trong lòng tức giận, hắn thứ nhất chưa vào Hắc Thạch thành, thứ hai cũng chưa làm bất cứ chuyện gì không phải phép, không ngờ lại có loại người không biết đến đạo lý như này.
- Anh chặt hai chân mình xuống, tự chọc thủng lỗ tai mình đi.
Lão già tên lão Cữu kia ngăn trước mặt Diệp Mặc, mày chau mặt ủ nói.
Diệp Mặc giận quá thành cười, nói:
- Đồ chết tiệt.
Nói xong, hắn căn bản không thèm nói đến câu thứ hai, Tử Đao cũng đã phóng ra. Đối với Diệp Mặc mà nói, nếu không tránh được thì đánh, cũng không cần do dự, ở trong cái thế giới này và đối diện với người như này, hắn căn bản cũng không có bất kỳ khoan dung cần thiết nào cả.
Một đường hồng tím dài xoẹt qua, lão già tên lão Cữu kia nhìn thấy xong nhưng ánh mặt lại ngưng lại, gã căn bản không dám tin đây chính là đao pháp mà một tu sĩ Hóa Chân tầng thứ nhất thi triển ra được. Đao này vừa bổ ra, khu vực trong phạm vi mười mấy trượng đều mang một sát ý đìu hiu. Dường như những tu sĩ có tu vi thấp hơn chút, trong phạm vi đường đao màu hồng này, đều có thể bị đường đao mang theo sát ý này chém chết.
Lão già vốn dĩ cũng không coi Diệp Mặc ra gì bỗng nhiên cảm giác, tên tu sĩ Hóa Chân tầng thứ nhất trước mặt này dường như không phải dễ dàng nói chuyện như vậy được.
Tay của gã vừa giương lên, thì một đường kiếm màu đen hiện lên, một thanh kiếm đen như mực vừa bị gã phóng ra, nhưng chỉ một lát sau, gã không ngờ lại cảm giác thấy thân thể mình có một chút gì đó chậm rãi lại.
- Vực đại thành…
Lão già kia thét lên một tiếng, không đợi gã hoàn toàn tránh khỏi vực của Diệp Mặc, thì lại thấy hai đường màu hồng tím từ trong Tử Đao bay ra, mà hai đường hồng tím này không ngờ lại là hai đường đao quang.
- Vâng, thành chủ.
Hơn mười tu sĩ Hóa Chân này chỉnh tề trả lời một tiếng, sau khi hơn chục đường độn quang hiện lên, liền biết mất bên ngoài cổng Hắc Thạch thành.
Thấy người đàn bà xinh đẹp kia còn đang khóc, người đàn ông trung niên kia quay ra lôi tay bà ta nói:
- Nhạn muội, cùng anh đến không gian loạn lưu, đem tên súc sinh sát hại Duyệt nhi và Xuyên nhi này quay về, anh sẽ làm cho em mãn nguyện.
Thiếu phụ kia gật đầu, đi theo người đàn ông trung niên này trong nháy mắt rời khỏi phạm vi Hắc Thạch thành, tiến vào không gian hư không loạn lưu.
…
Cùng lúc đó, trong một cung điện vô cùng hào hoa trong Hắc Thạch thành, một thiếu phụ cũng vô cùng xinh đẹp đang hướng về phía người đàn ông mặc quần áo Trung Hoa kia hét lên:
- Dương Phi Cảnh, con của anh bị người khác giết rồi, anh không ngờ lại vẫn có thể thờ ơ được, tôi nhổ vào, anh có còn là đàn ông hay không?
Người đàn ông mặc quần áo Trung Hoa kia nghe thấy vậy sắc mặt đại biến, vẻ mặt chấn động nói:
- Cái gì, anh nói Xuyên nhi bị người khác giết rồi?
Người đàn ông kia nói tới đây, đến tay cũng trở nên run rẩy, dường như cả người cũng vì tin dữ mà mềm nhũn ra.
Nhìn thấy người đàn ông với bộ dạng như này, người đàn bà xinh đẹp kia vẻ mặt khinh thường xì một tiếng khinh miệt nói:
- Tôi đi bắt tên hung hãn kia lại trước, anh là một tên bất tài.
Nói xong, người đàn bà xinh đẹp này thân hình mở rộng, trong nháy mắt biến mất khỏi cung điện xa hoa này.
Người đàn bà này sau khi rời đi, thì người đàn ông mặc quần áo Trung Hoa vừa nãy người như mềm nhũn ra, nhưng lại như không có chuyện gì đứng dậy, sau đó lại lạnh lùng nhìn phương hướng mà người đàn bà kia rời đi, lẩm bẩm nói:
- Tốt, giết tốt lắm, quá tốt.
Nói xong câu đó, gã chậm rãi rời khỏi cung điện, thi triển thân hình rời đi.