Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1400 : Tam điện chủ buồn bực

Ngày đăng: 06:02 22/04/20


Hơn mười đạo độn quang kia đảo mắt đã đứng trước mặt mấy người Diệp Mặc, dẫn đầu là một tên tu sĩ Hóa Chân tầng một, còn lại đều là các tu sĩ Kiếp Biến và Thừa Đỉnh.



- Vương Hàn, Quế Nghĩa đâu rồi? Không phải là y vừa mới...



Tên tu sĩ Hóa Chân tầng một kia vừa đến, thì lập tức đã lên tiếng hỏi Vương Hàn, nhưng y còn chưa hỏi xong, thì đã nhìn thấy Kinh Trác Tương, lập tức dừng lại lời nói của mình, ánh mắt lạnh đi.



Không đợi tên tu sĩ Hóa Chân này nói, thì Kinh Trác Tương đã lạnh giọng quát lên:



- Ti Mộc Lân, ngươi theo cha ta nhiều năm như vậy, tại sao lại phản bội Thương Hải Điện chúng ta? Lại còn câu kết với súc sinh Ung Lam Y của Thông Hải Giáo?



Tên tu sĩ Hóa Chân tầng một kia khinh thương nhìn thoáng qua Kinh Trác Tương, lạnh lùng nói:



- Ta cần phải giải thích cho cô sao? Quế Nghĩa đã đi đâu rồi? Nói!



Quế Nghĩa cũng chỉ vừa mới phát tín hiệu không lâu, thì y đã tới đây rồi, trong thời gian ngắn ngủi này thì Quế Nghĩa không có khả năng rời đi. Kinh Hải chỉ là tu sĩ Kiếp Biến tầng bẩy, so với Quế Nghĩa cũng chỉ mạnh hơn một chút, cho dù là có Vương Hàn hỗ trợ, thì cũng không thể giết chết Quế Nghĩa nhanh chóng như vậy. Cho nên khi y tới mà không thấy Quế Nghĩa ở đây thì lại cảm giác được có chút kinh dị.



Sau khi hỏi xong, thì y bỗng nhiên lại nhớ ra cái gì đó, nhìn chằm chằm vào Vương Hàn rồi hỏi:



- Có phải là Quế Nghĩa đã đem pháo hiệu cảnh báo cho ngươi, sau đó đi truy đuổi người khác rồi không?



Không chờ Vương Hàn trả lời, thì Diệp Mặc đã thản nhiên nói:



- Cái tên vừa phát pháo hiệu đã bị tao giết rồi.



- Cái gì?
Nếu như chỉ như vậy thôi, thì Ô Bân cũng không cần phải buồn bực, y tin tưởng chỉ cần có thời gian, thì Thương Hải Điện sẽ lại có được phong thái như xưa. Nhưng thực tế thì tu sĩ rời khỏi Thương Hải Điện càng ngày càng nhiều. Cho dù Ô Bân y đã áp dụng những hình phạt cực kỳ nghiêm khắc, nhưng cũng không thể nào ngăn cản được các tu sĩ rời đi.



Lúc này thì Ô Bân mới biết được, Kinh Hướng Đông và Thành Hội Ninh có thể lên làm Đại điện chủ và Nhị điện chủ cũng không phải là do may mắn. Trái lại cái danh Tam điện chủ như y mới là người có lực ảnh hưởng kém nhất.



Đây cũng chưa phải là điều khiến Ô Bân buồn bực nhất, mà điều khiến y buồn bực nhất chính là Ung Lam Y sau khi trợ giúp y giết chết Đại điện chủ Kinh Hướng Đông và Nhị điện chủ Thành Hội Ninh rồi, thì lại cướp đi hơn 80% của cải tích lũy của Thương Hải Điện. Điều này còn chưa tính, Ung Lam Y còn muốn Thương Hải Điện sau này hàng năm đều phải cung ứng một lượng lớn tài liệu và dược liệu cho Thông Hải Giáo. Lý do rất đơn giản, chính là Thương Hải Điện hiện giờ đã phụ thuộc vào Thông Hải Giáo rồi.



Trước khi Ô Bân ra tay động thủ với hai vị điện chủ, cũng không hề nói là Thương Hải Điện sau này sẽ phụ thuộc vào thế lực của Thông Hải Giáo. Nhưng hiện tại thì không hiểu làm sao mà đã trở thành thế lực phụ thuộc vào Thông Hải Giáo rồi, hơn nữa hàng năm Ung Lam Y còn muốn Thương Hải Điện phải cống nạp tài nguyên, thì Ô Bân y sao có thể không buồn bực được.



Vốn Ô Bân trông cậy vào việc mình trở thành điện chủ duy nhất của Thương Hải Điện, thì quyền lực sẽ được tăng lên, hiện tại thì quyền lực của y lại chẳng tăng thêm chút nào, trái lại còn giảm đi.



Mà giảm đi thì cũng thôi, nhưng Thương Hải Điện thì lại phải chịu sự quản chế của Thông Hải Giáo mà Ô Bân y lại không có chút sức phản kháng nào.



Lúc này thì Ô Bân mới hoàn toàn hiểu được, ngày trước Ung Lam Y e sợ cũng không phải là Thương Hải Điện của y, mà là e sợ sự liên thủ của Đại điện chủ Kinh Hướng Đông, Nhị điện chủ Thành Hội Ninh và có lẽ là thêm cả Tam điện chủ y nữa. Hiện tại y đã tự mình diệt đi hai người, chỉ còn lại một mình y, thì Ung Lam Y sẽ sợ Thương Hải Điện mới là chuyện lạ.



Nếu như lúc này Hải Tu Minh còn là Hải Tu Minh trước đây, thì Ô Bân chắc sẽ không do dự chút nào tiếp tục liên thủ với Hải Tu Minh đối phó với Thông Hải Giáo. Đáng tiếc là Hải Tu Minh hiện giờ cũng đã là con rối của Thông Hải Giáo rồi, thậm chí còn không bằng cả Thương Hải Điện.



Ô Bân thở dài, không hiểu bản thân bị ma xui quỷ ám thế nào mà lại đồng ý với đề nghị của Ung Lam Y chứ? Phen này lăn qua lăn lại, thì Ô Bân y lại chẳng có được chỗ tốt nào, ngược lại còn bị đeo lên cái ác danh câu kết Ung Lam Y của Thông Hải Giáo phản bội lại Thương Hải Điện.



- Ô Bân, tên gian tặc kia...



Một âm thanh hơi khàn khàn của một cô gái vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Ô Bân.



Ô Bân giật mình một cái, bỗng nhiên đứng lên, là ai lại có thể đi vào Hoàng kim đại điện? Lại còn dám mở miệng ra mắng mình là gian tặc nữa?