Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1415 : Ta giết đấy, mày có thể làm gì?

Ngày đăng: 06:02 22/04/20


- Ha ha…



Một tràng cười lớn truyền đến. Tiếng cười kia còn chưa tới cửa thành thì đã có một đạo độn quang mầu vàng hạ xuống rồi.



Ánh sáng tan đi, một gã đàn ông râu dài mặt đen đã xuất hiện ở cửa thành. Tên dâu rài mặt đen này vừa xuất hiện, thì từ trong thành đã bay tới thêm mười hai đạo độn quang nữa. Mười hai đạo độn quang này đều vô cùng nhanh chóng không chút chậm trễ nào phóng tới.



Diệp Mặc thấy vô cùng rõ ràng, hơn nữa cái tên mặt đen râu dài và mười hai tên kia đều là tu sĩ Hóa Chân. Hóa Chân tầng bảy có hai người, Hóa Chân trung kỳ có ba người, Hóa Chân sơ kỳ tám người. Không hề thấy ai có tu vi Hóa Chân viên mãn, thậm chí ngay cả Hóa Chân tầng tám cũng không có. Trong lòng Diệp Mặc thầm lắc đầu, nghĩ rằng bản thân mình đã quá mức cẩn thận rồi.



Từ khi lạc vào ‘Vết nứt hư không’ tới nay, thì tu sĩ Hóa Chân kém cỏi nhất mà hắn gặp cũng là cỡ Lâm Kỳ Thủy và Cung Tuyệt. Nhưng đúng là thực tế thế thiên hạ này lấy đâu ra nhiều tu sĩ Hóa Chân viên mãn như vậy chứ? Ngay cả tu sĩ Hóa Chân tầng bảy cũng đã là ‘lông Phượng sừng lân’ rồi. Đừng nói là Cung Tuyệt, cho dù là Lâm Kỳ Thủy đứng ở đây thì cũng sẽ không có người nào dám chọc vào.



Sở dĩ lúc này xuất hiện hơn mười tên tu sĩ Hóa Chân cũng không phải là vì Nam An Châu có nhiều tu sĩ Hóa Chân, mà là đại bộ phận tu sĩ Hóa Chân ở đây đều là người của Đan Thành. Đan Thành là một tông môn mười sao, cho nên hai ba mươi tên tu sĩ Hóa Chân đều luôn có sẵn, cũng có thể là nhiều hơn.



Thế nhưng ngay cả tu sĩ Hóa Chân tầng tám cũng không có, thì trong mắt Diệp Mặc thực sự chẳng khác nào con kiến hôi cả. Hiện tại chỉ cần không xuất hiện loại tu sĩ cường hãn như Đồ Tử Chân thì Diệp Mặc hắn căn bản là không sợ chút nào. Cho dù là Đồ Tử Chân có tới, thì hắn cũng không hề sợ hãi.



Tên tu sĩ mặt đen râu dài vừa tới thì đầu tiên là cười ha hả, sau đó nói:



- Kỷ chưởng môn nói thế là sai rồi, tuy rằng Mặc Nguyệt Chi Thành và Vạn Trận Môn đều là tông môn khó ai có thể sánh kịp, nhưng không có quy củ xuất nhập thành thì sao có thể ổn định được. Diệp Đan Vương không ở Mặc Nguyệt Chi Thành, Mặc Nguyệt Chi Thành cũng phải có người quản chứ



Một câu nói, thì đã đem vị trí của Kỷ Bẩm tách ra khỏi Mặc Nguyệt Chi Thành rồi. Ý tứ của câu nói kia chính là nói Kỷ Bẩm là người ngoài, không cần thiết phải xen vào chuyện của Mặc Nguyệt Chi Thành.



Diệp Mặc thấy tên tu sĩ mặt đen này co tu vi Hóa Chân tầng bảy, thì căn bản là không cần hỏi cũng biết y là Vũ Minh Lục Đao rồi.



Diệp Lăng cũng khó chịu nói:



- Vũ Minh trưởng lão, Kỷ tiền bối là do anh trai tôi mời tới, vì sao lại không thể bàn chuyện của Mặc Nguyệt Chi Thành? Lại nói tiếp, anh trai tôi đã trở về, thì Lưu Âu Lam dựa vào cái gì mà tự xưng là thành chủ?



- Hóa ra là Diệp thành chủ đã trở về, Vũ Minh vừa rồi không để ý mong Diệp thành chủ lượng thứ.



Vũ Minh Lục Đao làm ra vẻ đến giờ mới nhìn thấy Diệp Mặc, lập tức ôm quyền áy náy nói. Vũ Minh Lục Đao nghĩ rằng, cho dù là Diệp Mặc nghĩ rằng y cố ý như vậy, thì cũng nhất định là phải lấy lễ của vãn bối mà đáp lại.
Nguyên Thần của Quách Vũ Phẩm bay ra. Cái Nguyên Thần đang vô cùng kinh hoàng kia nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc nói:



- Mày dám giết tao, mày dám…



Ầm…



Một tia sét giáng xuông. Nguyên Thần của Quách Vũ Phẩm còn đang kêu gào liền biến thành tro bụi.



Một tu sĩ Hóa Chân tầng một, chỉ trong chớp mắt đã thần hồn câu diệt. Những tu sĩ xung quanh đều trở nên câm nín, không ai dám nói một lời nào.



Sắc mặt Vũ Minh Lục Đao có chút tái nhợt, y không ngờ tên Diệp Mặc vừa trở về này lại khủng bố như vậy, nghịch thiên như vậy. Cái Vực cường hãn vừa rồi, lại còn cái bản lĩnh dùng Chân nguyên thủ trực tiếp bóp chết một tu sĩ Hóa Chân tầng một nữa. Đừng nói là một mình y, mà cho dù là mười hai tên tu sĩ Hóa Chân ở đây toàn bộ cộng lại, cũng không nhất định là đối thủ của Diệp Mặc. Huống chi bên phía Diệp Mặc cũng có hai tu sĩ Hóa Chân.



- Diệp Mặc, anh, anh dám giết trưởng lão Hóa Chân của Đan Thành, anh…



Lúc này thì một tên tu sĩ Hóa Chân tầng năm kinh hoàng chỉ vào Diệp Mặc mà nói. Hiển nhiên là y không dám lớn tiếng với Diệp Mặc, cũng không dám nói lời khó nghe, vì y sợ cái Chân nguyên thủ thứ hai của Diệp Mặc sẽ hướng tới mình.



Đường đường là một tu sĩ Hóa Chân, lại sợ Chân nguyên thủ của đối phương. Tin tức này mà truyền ra ngoài thì quả thực là rất buồn cười, nhưng mà lúc này thì y thực sự rất sợ.



Đã có một người ra mặt, thì tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy còn lại cũng đứng ra nói:



- Diệp thành chủ, tu vi của anh thông thiên, xác thực là không người nào có thể địch lại, nhưng Đan Thành trưởng lão đến Mặc Nguyệt Chi Thành là để tham gia đại hội liên hợp. Vậy mà anh lại không phân biệt phải trái, liền giết chết trưởng lão Đan Thành của chúng tôi, như vậy chẳng phải là muốn gây thù oán giữ Mặc Nguyệt Chi Thành và Đan Thành hay sao? Xin mời Diệp thành chủ cho Đan Thành chúng tôi một câu trả lời.



Diệp Mặc giết một tên tu sĩ Hóa Chân trưởng lão của Đan Thành, vậy mà hai tên trưởng lão khác của Đan Thành không dám trực tiếp hỏi tội, chỉ gián tiếp hướng Diệp Mặc đòi công đạo. Thậm chí việc Diệp Mặc thu lấy nhẫn trữ vật của Quách Vũ Phẩm cũng không có ai dám nói gì. Nhưng người xung quanh đều thấy rất rõ ràng, hiển nhiên là tu sĩ Hóa Chân trưởng lão Đan Thành cũng đã sợ Diệp Mặc rồi.



Diệp Mặc thu lấy nhẫn trữ vật của Quách Vũ Phẩm xong, lạnh lùng nhìn tên tu sĩ Hóa Chân tầng bảy kia rồi nói:



- Tao giết trưởng lão của Đan Thành đấy, mày có thể làm gì?