Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1446 : Đao pháp thứ tám của Huyễn Vân

Ngày đăng: 06:02 22/04/20


Cứ liên tục dùng Huyễn Vân Phân Liệt Đao như vậy, đối với sự tiêu hao thần thức và chân nguyên cũng không thể tưởng tượng được. Diệp Mặc lúc trước từ Hóa Chân tầng thứ ba thăng cấp thẳng lên Hóa Chân tầng thứ bảy, cũng chưa trải qua Hóa Chân trung kỳ, sự tăng vọt của chân nguyên và thần thức khiến hắn bắt đầu có chút không thích ứng nổi. Không ngừng phóng ra đường đao, chân nguyên và thần thức của hắn mặc dù tiêu hao nhanh kinh khủng, nhưng đối với chân nguyên và thần thức của một Hóa Chân hậu kỳ càng lúc càng thích ứng được.



Nếu như lúc này có ngưởi ở đây, chỉ có thể nhìn thấy vô số đường đao màu tím và vô số những yêu thú cát đá đang hỗn độn cùng một chỗ, căn bản cũng không phân biệt được rốt cục ai là người chiếm thế thượng phong.



Diệp Mặc dần dần chìm trong những đường đao ngang dọc của Tử Đao’, hắn dường như lại quay về cảnh tượng lúc trước khi ở Sa Nguyên dược cốc bị vô số Thổ hạt thú tấn công, chỉ có điều yêu thú Sa thạch bây giờ bất luận số lượng hay cấp bậc cũng lợi hại hơn nhiều so với Thổ hạt thú trước đó. Nhưng nếu so sánh, thì hôm nay Diệp Mặc lại thoải mái hơn chút, hắn thăng cấp lên Hóa Chân hậu kỳ rồi, vực cũng mạnh hơn rất nhiều rồi, cho dù là yêu thú Sa thạch cấp mười một, cũng không thể uy hiếp vực của hắn được.



Lúc này Diệp Mặc vì giảm thiểu tiêu hao, thu vực của mình vào trong phạm vi nhỏ nhất. Vực của Diệp Mặc do khí thế và ý niệm toàn thân tạo nên, chân nguyên và thần thức tiêu hao cũng ít hơn người bình thường rất nhiều, nếu không phải vì tấn công địch, thì tiêu hao này đối với hắn mà nói cũng là không đáng kể.



Biết rõ không thể nào xông phá được vực của Diệp Mặc, những yêu thú Sa thạch kia vẫn như điên cuồng xông đến, điên cuồng cuốn về phía Diệp Mặc, dường như không nuốt sống được Diệp Mặc, thì bọn chúng tuyệt đối không cam tâm, mà ở phía xa lại càng có nhiều con yêu thú Sa thạch cũng đang chen chúc nhau mà đến.



Phân liệt đao của Tử Đao mặc dù vô cùng điên cuồng, những yêu thú cấp thấp lại càng khó thoát được cái chết, nhưng cũng không chống đỡ được những yêu thú Sa thạch còn điên cuồng hơn này. Đến cuối cùng, có một số yêu thú cấp cao hơn sau khi bị bổ trúng đường đao đầu tiên của Diệp Mặc, không ngờ lại trở nên khôn khéo, trốn ở phía sau đợi vết thương dần khép miệng lại, rồi mới tấn công Diệp Mặc tiếp.



Còn những con yêu thú Sa thạch cấp mười mười một, thậm chí cần hơn mười đường đao mới có thể giết được một con, những con yêu thú cát đá cấp cao này mặc dù không thể nào xông vào vực của Diệp Mặc được, nhưng lại biết chắc cách không để cho Diệp Mặc giết chết. Diệp Mặc ngược lại lại càng lúc càng lâm vào tình huống bất lợi.



Lúc này Diệp Mặc không ngờ nhớ ra cảnh đại chiến với Đồ Tử Chân. Đồ Tử Chân chẳng những tu vi chân nguyên thâm hậu, mà vực của bà lại vô cùng mạnh, cái quan trọng hơn chính là, chiếc khăn màu đen của bà khi tấn công mình, không ngờ còn có thể trói buộc được mình, nói cách khác pháp bảo của bà không ngờ còn có thể hình thành vực, mặc dù Diệp Mặc biết rõ đó là chân nguyên của Đồ Tử Chân khống chế, nhưng cũng có chút khâm phục người đàn bà này.



Nếu như để cho người đàn bà đó đối phó với những con yêu thú Sa thạch này, thì bà ấy sẽ thế nào?


Diệp Mặc ra khỏi thế giới trang vàng, rồi lại lần nữa đứng trên mặt cát vô cùng vô tận, hắn đang nghĩ, có lẽ thông qua cách này tiếp tục tăng tu vi thần thức và chân nguyên của mình cũng được. Nhưng lúc này hắn đứng trên cát, ngoại trừ đống yêu thú cát đá chất thành dãy núi dài liên tiếp trước mặt, cũng không còn con yêu thú nào, cũng không còn chút bóng dáng của tà linh nào.



Cũng đúng, làm gì có nhiều yêu thú Sa Thạch như vậy cho hắn giết? Lúc trước liên tục mấy ngày, hắn không ngừng nghỉ huy vũ Tử Đao, thậm chí giết đến vài Sa Thạch con yêu thú Sa Thạch, nếu như còn có loại yêu thú này, cũng quá kinh khủng.



Mấy Sa Thạch con yêu thú Sa Thạch cũng có thể dễ dàng xông đến Nam An châu, nhưng lại bị hắn giết chết chỉ trong vài ngày. Những con yêu thú Sa Thạch này và những con tà linh trên cầu Tam Sinh cũng giống nhau, hiểu rõ là chịu chết, nhưng vẫn như tre già măng mọc xông về phía Diệp Mặc.



- Như vậy cũng tốt.



Diệp Mặc lẩm bẩm một mình, nếu như không phải như vậy, hắn có thể giết không hết yêu thú Sa Thạch trong này, quả thực không biết tên nuôi dưỡng những con yêu thú Sa Thạch này, thấy toàn bộ yêu thú Sa Thạch mà mình nuôi dưỡng bị giết chết sạch, thì sẽ nghĩ thế nào.



Diệp Mặc lại phóng ra Tử Đao, búng lên Tử Đao hai cái, nếu như không phải hắn cuối cùng lĩnh ngộ ra được đao pháp mới, đối diện với nhiều yêu thú Sa Thạch như vậy, hắn chỉ có thể trốn vào Thế giới trang vàng.



- Đây cũng chính là đao thứ tám của Huyễn Vân Đao pháp, sau này gọi là Huyễn Vân Sát vực đao.



Diệp Mặc nói xong, hét lên một tiếng, trong lòng vô cùng thích thú, có Huyễn Vân Sát Vực đao, cho dù có nhiều người tấn công hơn nữa hắn cũng không sợ.



Thu Tử Đao, Diệp Mặc lại phóng ra Thanh Nguyệt, mang theo một bóng màu xanh, biến mất trên bầu trời của Sa Hà.