Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1487 : Nguyên nhân

Ngày đăng: 06:03 22/04/20


Ô vân trùy - Thanh Nguyệt ngừng lại trên bầu trời của Cụ Phù sơn. Diệp Mặc cũng không lập tức đi xuống dưới. Cụ Phù sơn lúc này đã là một mảnh hỗn độn, tuy rằng không thể nói là đã bị san thành bình địa, nhưng ngọn núi đã bị đánh sập, các khe nứt ngang dọc khắp nơi, rất rõ ràng là đã trải qua một hồi đại chiến mà tạo thành.



Diệp Mặc sau khi dừng Ô vân trùy - Thanh Nguyệt lại, thì liền cẩn thận kiểm tra đầy rẫy thi thể của Thôn Hỏa Trùng vương vãi khắp nơi.



Diệp Mặc lập tức biết được là có người đã đại chiến một hồi với Thôn Hỏa Trùng Ma ở chỗ này. Nhưng ai thắng ai thua thì lại không cách nào biết rõ ràng cả.



Bản lĩnh của Thôn Hỏa Trùng Ma thì Diệp Mặc rất rõ ràng. Trước đây khi ở trong Ma Ngục cấm địa thì hắn đã chém đứt được một cánh tay của Thôn Hỏa Trùng Ma. Mà khi đó thì thực lực của Thôn Hỏa Trùng Ma có lẽ là còn chưa phục hồi được tới ba thành. Hiện tại thì y nếu đã dám ra khỏi Ma Ngục cấm địa, thì cũng có nghĩa là y đã khôi phục hoàn toàn rồi. Một Thôn Hỏa Trùng Ma đã khôi phục lại thực lực, hơn nữa còn có vô số Thôn Hỏa Trùng, thì cho dù là so với Hồng Nhất Hấn, cũng chỉ kém hơn một chút mà thôi.



Bây giờ lại có người có thể đại chiến một trận cùng Thôn Hỏa Trùng Ma, thậm chí không phân rõ thắng bại nữa. Thế giới này cũng thật sự là nhiều người tài. Diệp Mặc vốn cho rằng tại Nam An Châu rất khó tìm ra tu sĩ nào có tu vi so sánh được với Đồ Tử Chân, nhưng hiện tại lại có tu sĩ có thể đại chiến cùng Thôn Hỏa Trùng Ma, thì tu vi hiển nhiên là sẽ không kém hơn so với Đồ Tử Chân rồi. Hơn nữa nếu tu sĩ đó có thể tiêu diệt được Thôn Hỏa Trùng Ma, thì cũng có nghĩa là có thể giết được Đồ Tử Chân.



Thần thức của Diệp Mặc đảo quanh Cụ Phù sơn để kiểm tra một vòng, nhưng không hề thấy bất kỳ dấu vết nào của Thôn Hỏa Trùng Ma cả. Ngay cả tu sĩ đã cùng y đại chiến cũng không hề thấy chút tung tích nào. Cũng không biết rốt cuộc là hai người này đã đồng quy vu tận, hay là đã đi tới nơi khác đánh tiếp rồi.



Một hồi lâu sau, thì thần thức của Diệp Mặc đã dừng lại ở phía sau núi của Cụ Phù sơn. Ở đó có một cái cấm chế ẩn nấp đã bị hủy đi một mặt. Sau khi hắn nhìn thấy đồ vật bên trong cấm chế này, thì đã hiểu vì sao Thôn Hỏa Trùng Ma lại phải ở lại Cụ Phù sơn này rồi. Y không phải là thích sơn môn của Cụ Phù Sơn, mà là vì Cụ Phù sơn chính là nơi mà y để lại một cái hang ổ nuôi dưỡng Thôn Hỏa Trùng, lúc này y mới tới đây để thu hồi lại.



Theo tình thế này thì rất có thể là thực lực của y còn chưa hoàn toàn khôi phục, kết quả là gặp phải đối thủ tại Cụ Phù sơn này, sau đó cả hai đại chiến một hồi. Cụ Phù sơn thì bị diệt, Thôn Hỏa Trùng cũng chết đi vô số.



- Đi thôi, Thôn Hỏa Trùng Ma đã đi rồi, tiếp tục ở lại đây cũng không có ý nghĩa gì...



Không gặp được Thôn Hỏa Trùng Ma, thì Diệp Mặc có chút thất vọng. Hắn liền hướng tới Trình Na Na nói một câu.



Trình Na Na vẫn chưa trả lời, nhưng Diệp Mặc bỗng nhiên lại nói tiếp:



- Đợi một chút...



Ô vân trùy - Thanh Nguyệt lập tức biến thành một cái bóng, trong nháy mắt đã chặn trước mặt của hai cô gái. Hai cô gái này vốn muốn rời đi, nhưng lại bị Diệp Mặc chặn lại nên nhất thời cả kinh.



- Là ngươi?



Cô gái mặc quần áo mầu lam nhìn thấy Diệp Mặc, thì lập tức kinh thanh kêu lên.



- A... Diệp đại ca...




Thấy Diệp Mặc tiến vào Mặc Nguyệt Hồ, thì Đường Bắc Vi lập tức chạy ra đón chào. Sau đó cô lập tức nhìn thấy Trình Na Na, trong mắt cũng lộ ra vẻ mừng rỡ. Nhưng khi cô phát hiện Trình Na Na đã cạo sạch tóc, thì biểu tình lại biến thành kinh ngạc.



Tống Ánh Trúc vừa qua đây nói chuyện, thì Diệp Lăng và Tô Tĩnh Văn cũng đều đi tới. Vẻ mặt của Diệp Lăng u sầu, hiển nhiên là trong lòng cũng đang có chút khổ sở.



Thấy mấy người đều có bộ dạng do dự, thì Diệp Mặc lúc này mới dò hỏi:



- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?



Từ Đồng cúi đầu không nói, nhưng Đường Bắc Vi lại bỗng nhiên nói:



- Một thời gian tước, sau khi Ức Mặc trở về, thì Na Na có chút tưởng niệm Tử Phong, lại muốn đi ra ngoài tìm kiếm Diệp Tử Phong. Chị Khinh Tuyết sợ Na Na đi một mình có thể xảy ra sơ xuất, cho nên để cho Lâm đại ca và chị Từ Đồng đi cùng cô.



Từ Đồng vẫn im lặng lúc này bỗng nhiên lại mở miệng nói:



- Sau đó ba người chúng tôi đã gặp Tử Phong ở Ngư Di thành...



Diệp Mặc lập tức cắt đứt lời Từ Đồng:



- Cô nói là các cô đã tìm được Tử Phong rồi hả? Vậy Tử Phong đâu?



Đường Bắc Vi nói:



- Diệp Tử Phong lúc đó đang đi cùng Nam Cung Tiểu Đại (cái tên quái dị @_?), hơn nữa bộ dạng vô cùng thân mật. Khi y thấy Na Na thì cũng không hề mừng rỡ, mà còn chửi ầm lên. Y nói Na Na không biết xấu hổ, cùng anh... Sau đó nói Na Na cút đi, đừng để y gặp lại nữa. Y còn nói Diệp Tử Phong là Diệp Tử Phong, Diệp Mặc là Diệp Mặc, hai người không hề có quan hệ gì, sau này đừng đem hai người liên hệ với nhau nữa. Lúc đó Na Na lập tức khóc rồi chạy ra khỏi Ngư Di thành.



Sắc mặt của Diệp Mặc trầm xuống. Tính cách của Diệp Tử Phong thì hắn biết rõ, không phải loại bá đạo như vậy. Sự tình còn chưa biết rõ thì đã điên cuồng đánh đuổi Na Na đi rồi.



- Sau khi Na Na đi, thì chị Từ và anh Lâm vì sao lại không ngăn cản lại?



Diệp Mặc tuy rằng rất căm tức, nhưng vẫn bình tĩnh hỏi.