Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1534 : Vị tiên áo xanh
Ngày đăng: 06:03 22/04/20
Nghe được lời này trong lòng Diệp Mặc càng kinh sợ, hắn vội sửng sốt nói:
- Chẳng lẽ cô thật sự không phải Hư Tiên hậu kỳ?
Cô gái đó nghe lời nói của Diệp Mặc, nghi ngờ nhìn Diệp Mặc, cô cũng không biết Diệp Mặc lúc nãy nói thật hay giả.
Diệp Mặc bị cô gái trước mặt đùa giỡn, càng không muốn để ý cô ta, tế ra Thanh Nguyệt liền rời khỏi, ở cùng loại người này toàn thân hắn không thoải mái.
Thấy Diệp Mặc không để ý tới mình muốn đi. Cô gái đó lần này cũng không có ngăn cản, chỉ cười nhạt nói:
- Tôi nói anh ngu ngốc đúng là không có nói sai, nếu bạn anh thật sự mất đi Nguyên Thần mấy chục năm, anh bây giờ dùng Dưỡng hồn đan, đó không phải cứu bạn anh, mà là để bạn anh hồn bay phách tán.
Trong lòng Diệp Mặc càng kinh sợ, vậy hắn cũng thật có lỗi với Nhiếp Song Song rồi.
Thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói, cô gái đó lấy ra một miếng ngọc giản ném cho Diệp Mặc nói:
- Không tin anh tự mình xem chương linh hồn trên ngọc giản này xem…
Diệp Mặc nhận lấy ngọc giản thần thức quét vào, lập tức ngạc nhiên, ngọc giản này quả thực là một cuốn bách khoa toàn thư, so với đồ của hắn còn phong phú hơn nhiều, chương khoáng thạch, chương tài liệu, chương linh thảo, chương tiên thảo, có đủ loại, thậm chí còn có đủ loại phương thuốc.
Diệp Mặc không cần tốn chút sức nào thì tìm ra công dụng của Dưỡng hồn đan, lúc hắn thấy chỗ thiếu sót và kiêng kỵ của Dưỡng hồn đan dung hợp Nguyên Thần, thì lập tức biết được cô gái trước mặt thật sự không có lừa hắn.
Dưỡng hồn đan, thực sự có thể cứu sống Nhiếp Song Song, nhưng tỷ lệ đó không lớn, hơn nữa sử dụng Dưỡng hồn đan thực sự phải gia tăng theo thời gian tan rả của Nguyên Thần, mà càng khó khăn hơn, nếu Nguyên Thần tan rả không di chuyển, thời gian kiên trì có thể lâu một chút, nếu di chuyển thì một khi không có cách chữa trị Nguyên Thần đó sẽ lập tức tan rả.
Chính là nói hắn dùng Dưỡng hồn đan cứu Nhiếp Song Song có hai khả năng, một là Nhiếp Song Song được cứu sống, hai là Nhiếp Song Song hoàn toàn chết đi, mà sẽ không có Nhiếp Song Song như hiện tại, trong Thế giới trang vàng không có chút động tĩnh, không biết tình hình thế nào.
Cô gái đó thấy Diệp Mặc nhìn ngọc giản rồi do dự, lập tức biết Diệp Mặc đã tin lời của cô, đang muốn nói gì đó, đột nhiên khuôn mặt vui mừng nói:
- Sư tỷ tôi tới rồi
Không đợi Diệp Mặc ngẩng đầu nhìn, một bóng dáng màu xanh rơi xuống trước mặt Diệp Mặc, vô thanh vô tức, trong lòng Diệp Mặc chấn động khôn cùng, người này đến rồi, mà hắn đến một chút cảm giác cũng không có, thần thức của hắn ý thức quét một cái, lập tức kinh hoảng thu trở về.
Người đến là một nữ tu trung niên, nhìn thì có vẻ bình thường, không có điểm đặc biệt nào, làm Diệp Mặc sợ chính là hắn phát hiện mình căn bản không nhìn được tu vi của cô ta.
Diệp Mặc cho rằng câu hỏi thứ nhất của Vị tiên áo xanh này nhất định sẽ là: tại sao Nhiếp Song Song có Vô ảnh thao tằm’, hoặc là chuyện Phong Linh Căn cực thuần khiết, hắn đang nghĩ làm sao để trả lời về lai lịch của Vô ảnh thao tằm, không nghĩ rằng câu hỏi Vị tiên áo xanh này hỏi lại không ăn nhập với những gì hắn nghĩ, không ngờ lại hỏi chuyện Nhiếp Song Song tại sao mấy chục năm không hề thay đổi, kêu hắn trả lời? Tiết lộ ra Thế giới trang vàng? Đó là không thể nào.
Diệp Mặc biết chuyện này, không thể có nửa phần do dự, ý nghĩ mới hiện lên, liền nói:
- Bởi vì vãn bối là một tiên trận sư, cho nên hiểu sơ sơ về bố trí cấm chế và trận pháp
Khi nói chuyện, Diệp Mặc đã lấy ra trận kỳ, ở trước mắt tùy tiện bố trí một Dưỡng thần trận, hắn tin Vị tiên này có lẽ sẽ không điều tra nhẫn trữ vật của một tu sĩ Hư Tiên như hắn, vậy cũng quá mất mặt đi.
Vị tiên áo xanh đó gật gật đầu nói:
- May cậu để Âm Sát châu ở bên cạnh cô ấy, tuy đẳng cấp thấp không thể thấp hơn, nếu không có hạt châu này thì cho dù cậu bố trí nhiều trận pháp hơn nữa, cô ấy cũng không cứu được.
Diệp Mặc nghe thấy lời của Vị tiên áo xanh, lập tức vui mừng nói:
- Tiền bối, bạn của tôi còn cứu được sao?
Vị tiên áo xanh đó gật đầu nói:
- Đúng là có thể cứu, nhưng tôi phải đưa cô ấy đi, may cô ấy là Phong Linh Căn cực thuần khiết, làm đệ tử của tôi vừa tốt.
Trong lòng Diệp Mặc trầm xuống, hắn không đồng ý Nhiếp Song Song bị mang đi, chỉ cần Nhiếp Song Song được cứu sống, hắn nắm chắc việc Nhiếp Song Song sẽ tăng tu vi trong thời gian ngắn.
Thấy sắc mặt của Diệp Mặc thay đổi, Vị tiên áo xanh đó không nói gì, chỉ nói:
- Hai mươi hai trung - hạ thiên vực có thể cứu cô ấy sẽ không vượt qua mười người, mà tôi là một trong mấy người đó, hơn nữa, cho dù tôi cứu sống cô ấy, cậu cho cô ấy theo cậu, cũng không có tiền đồ, tuy cậu còn trẻ đã tấn cấp đến Hư Tiên, tôi nghĩ cậu chắc là ở Tu chân giới có được truyền thừa nghịch thiên, nhưng cho dù truyền thừa của cậu có nghịch thiên hơn nữa, cũng chỉ là truyền thừa của Tu chân giới, độ khó của tấn cấp ở Tiên giới cậu mãi mãi cũng nghĩ không tới được đâu.
Diệp Mặc hiểu rõ ý của cô, đó chính là tạp linh căn của mình, tuy mình không cẩn thận đã phi thăng rồi, nhưng tạp linh căn chính là tạp linh căn, cũng không có tiền đồ ở Tiên giới, để Nhiếp Song Song theo mình, đó là hại Nhiếp Song Song.
Thấy Diệp Mặc trầm mặc không nói, Vị tiên áo xanh đó lại hỏi lần nữa:
- Vô ảnh thao tằm của cậu từ đâu mà có, cậu nói xem.