Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1550 : Tôi là tiên đan sư

Ngày đăng: 06:04 22/04/20


Diệp Mặc nhanh chóng thu hồi lại chiếc nhẫn trữ vật, sau đó nuốt xuống một viên Thanh lâm đan. Thanh lâm đan tuy rằng rất quý giá, nhưng hiện tại thì hắn cần phải nhanh chóng phục hồi lại thương thế. Vừa rồi giết tên tu sĩ Kim Tiên sơ kỳ, cũng bị một số vết thương nhỏ, nhưng chỉ một viên Tiên đan nhị phẩm thôi, thì Diệp Mặc còn chưa cần thiết phải tiếc rẻ.



Thấy Diệp Mặc thực sự giết được một tên tu sĩ Kim Tiên, thì những tu sĩ còn lại đều không thể nào bình tĩnh được. Có người thậm chí còn vội vàng lấy ra pháp bảo của mình. Bọn họ sợ Diệp Mặc quá tham lam, đem toàn bộ tu sĩ có mặt ở đây một lưới bắt hết.



Vài tên tu sĩ của Phong Thị thương hội không bị Diệp Mặc giết đều câm như hến, một chữ cũng không dám nói ra.



- Diệp đan sư, anh thực sự đã giết cái tên tu sĩ Kim Tiên rồi sao?



Duẫn Ưng bước nhanh tới, đến hiện giờ thì y vẫn không thể tin nổi vào mắt mình.



Y e ngại Phong Thị thương hội là không sai, nhưng vừa rồi đã triệt để đắc tội với Phong Thị thương nghiệp rồi. Nếu như không giết tu sĩ của Phong Thị thương hội, thì chờ đợi bọn họ chính là cái chết. Hiện tại tên tu sĩ Kim Tiên của Phong Thị thương hội đã bị giết, thì chí ít là bọn họ có thể chạy ra khỏi đây, sau đó chỉ cần không trở về Hắc Lô trấn nữa, thì Phong Thị thương hội cũng không thể làm gì được bọn họ cả.



Diệp Mặc cười với Duẫn Ưng:



- Tôi đã nói rằng bọn người kia không chạy được đâu, dù có ăn vào rồi thì cũng phải ói ra.



- Chúng ta làm sao bây giờ?



Đồng Xu cũng rất kích động. Cô biết rằng, sau khi Diệp Mặc giết tên tu sĩ Kim Tiên kia, thì cô đã bảo vệ được cái mạng nhỏ của mình rồi.



- Không vội.



Diệp Mặc nói xong, thì liền nhìn về phía hàng trăm tu sĩ còn lại cao giọng nói:



- Các vị, tôi là một Tiên đan sư, và tôi nghĩ chắc các vị đã lấy được rất nhiều tiên linh thảo ở bên trong này. Sau khi rời khỏi đây, thì tôi sẽ mở lò luyện đan ở bên ngoài Cốc ác thú, về phần thù lao thì là hai phần tiên linh thảo cho một lò đan dược.



Lời nói của Diệp Mặc còn chưa dứt, thì những tu sĩ có mặt ở đây đã trở nên ồn ào hẳn lên. Lúc trước họ còn lo lắng việc Diệp Mặc có thể sẽ tham lam cướp cả của bọn họ nữa đấy.



Hai phần tiên linh thảo được một lò đan dược, cho dù là dạng Tiên đan sư nào thì cũng sẽ không ra cái loại giá cả rẻ mạt này. Mặc dù còn có một ít người hoài nghi, nhưng đại bộ phận mọi người đều đã chuẩn bị sẵn tinh thần tới nhờ Diệp Mặc luyện đan rồi. Cho dù là bị lừa đi chăng nữa, thì cũng chỉ tổn thất có hai phần tiên linh thảo mà thôi. Huống chi nhiều tu sĩ như vậy, thì đối phương cũng không thể làm chuyện mờ ám lưà gạt gì cả. Bằng không thì chỉ cần có một người đầu tiên bị gạt, thì khẳng định là sẽ không còn người thứ hai tìm đến hắn nhờ luyện đan nữa.
Duẫn Ưng nhanh chóng tỉnh táo lại, sau đó vội vã lớn tiếng hô lên:



- Mọi người yên lặng một chút, tất cả đều xếp thành hàng đi, nếu ai chen ngang thì sẽ không được luyện đan nữa. Ở đây chỉ có hơn bẩy mươi người, mỗi người đều sẽ đến lượt thôi



Vốn đoàn người vẫn đang chen chúc, thì lại nghe được Duẫn Ưng nói ai không xếp hàng thì sẽ không được luyện đan, nên lập tức đều tỉnh ngộ lại. Nếu như lúc này đắc tội với Duẫn Ưng, thì chắc chắn là sẽ không thể nào nhờ Diệp đan sư kia luyện đan được rồi. Trong nhất thời, mọi người đều nhanh chóng xếp lại thành hàng. Còn cô gái mặc đồ mầu hồng kia thì vẫn đứng ở đầu tiên trong hàng như cũ, trong tay cô lúc này là hơn mười phần tài liệu luyện đan, có tài liệu của Tiên đan nhất phẩm, Tiên đan nhị phẩm, và cũng có cả tài liệu của Tiên đan tam phẩm nữa.



- Anh Duẫn, lúc trước chúng ta cũng coi như là anh em, có thể chiếu cố cho tôi được luyện đan trước hay không?



Một tên tu sĩ Hư Tiên hậu kỳ mặt trắng đi tới cười nói với Duẫn Ưng.



Sắc mặt Duẫn Ưng trở nên lạnh lẽo, cười nhạt một câu:



- Từ khi ta bị đuổi ra khỏi trấn tây, thì đã không còn anh em nào nữa rồi. Cậu đi xếp hàng đi, nếu như còn nói nhiều nữa, chọc giận tiểu Xu, cô ấy không cho cậu luyện đan nữa, thì cậu cũng không cần phải xếp hàng nữa đâu.



Tu sĩ đang muốn nói tiếp, thì lại nghe được câu nói sau cùng của Duẫn Ưng, nên vội vã lùi lại đứng vào xếp hàng.



- Mời mọi người đem tiên linh thảo muốn luyện chế thành đan dược đưa tới trước, sau đó đứng chờ ở một bên. Chúng tôi trước tiên sẽ bắt đầu luyện chế từ Tiên đan nhất phẩm. Nếu như Tiên đan nhất phẩm của ai được luyện chế xong rồi, thì không cần phải gấp gáp, hãy chờ tới lượt luyện chế Tiên đan nhị phẩm sau.



Giang Cận ôm quyền nói với các tu sĩ đang đứng xếp hàng.



Đây đương nhiên là yêu cầu mà Diệp Mặc nói ra. Diệp Mặc hiện tại còn chưa hề luyện chế qua Tiên đan nhị phẩm, nên hắn đưa ra yêu cầu này, chính là vì muốn quen thuộc với việc luyện chế Tiên đan nhất phẩm đã, sau đó thì mới bắt đầu luyện chế Tiên đan nhị phẩm.



Mấy lô Tiên đan nhị phẩm đầu tiên chắc chắn là sẽ có thể bị hỏng, nhưng một lần thu vào nhiều tài liệu luyện chế đan dược như vậy, thì cho dù có hỏng mất mấy lô đan dược, thì hắn cũng có thể bổ sung vào từ những phần tài liệu khác.



Lúc này thì ngoại trừ một số tu sĩ đem tài liệu luyện chế Tiên đan tam phẩm của mình dấu đi, thì hầu hết các tu sĩ khác đều không hề cố kỵ gì mà lấy ra tài liệu mà mình cần luyện chế đan dược.



Tiên linh thảo không ngừng được đưa vào trong biệt thự của Diệp Mặc, tiếp đó đã có những lò đan dược nhất phẩm được luyện chế thành công được đưa ra. Một số tu sĩ kinh hỉ phát hiện đan dược của họ thậm chí đã bắt đầu xuất hiện đan dược hạng nhất. Đan dược hạng nhất đối với các tu sĩ ở Hắc Lô trấn mà nói, thì xác thực là họ chưa từng được nhìn qua.