Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1569 : Sự khủng bố của Tự Tại Vương

Ngày đăng: 06:04 22/04/20


- Là cô?



Diệp Mặc phát hiện ra người đến không ngờ là nữ tu lạnh lùng của Cực Kiếm môn Băng Du, nghi ngờ hỏi. Nhưng nhìn thấy cô, Diệp Mặc lại thu Tử Đao lại.



Nữ tu này lạnh lùng nhìn Diệp Mặc một cái rồi lạnh lùng hỏi:



- Anh không muốn sống nữa à?



- Cô có ý gì?



Diệp Mặc nhíu mày lạnh giọng nói, suýt chút nữa lại phóng Tử Đao ra, người con gái này mở miệng ra nói mình không muốn sống nữa. Cô ta cho rằng mình là Huyền Tiên là tài giỏi lắm sao? Cũng chỉ là một Huyền Tiên sơ kỳ mà thôi.



- Đó là xe vua của Tự Tại Vương của Cung Hoa Thiên, gặp Tự Tại Vương không dừng lại nhường đường, anh còn dám xông lên, nếu như anh muốn chết, không bằng trực tiếp bóp cổ mình đi, đừng liên lụy đến Cực Kiếm môn chúng tôi.



Băng Du giọng nói vô cảm nói.



Diệp Mặc vừa muốn nói, lại nghe thấy Băng Du lại lần nữa hừ lạnh nói:



- Im miệng.



Nói xong cô Băng Du này cũng lại đứng trên pháp bảo phi hành khoanh tay cúi đầu, không nói nữa.



Diệp Mặc bỗng nhiên cảm thấy có một luồng khí thế mạnh mẽ quét đến, toàn thân hắn không ngờ lại không khống chế nổi rùng mình một cái, loại thần thức lạnh thấu xương này khiến thần hồn của hắn cũng sợ run rẩy. Dường như trong chốc lát toàn tâm thần và toàn bộ suy nghĩ của hắn sẽ không tự chủ được mà xông ra ngoài cơ thể hắn, thậm chí đến Thế giới trang vàng cũng muốn trực tiếp tràn ra, lơ lửng trên không trung.



Diệp Mặc hoảng hốt, vừa định vận chuyển Tam Sinh quyết khắc chế lại sự sợ hãi run rẩy này, lập tức phục hồi tâm linh, lúc này hắn tuyệt đối không thể vận chuyển Tam Sinh quyết được, một khi vận chuyển Tam Sinh quyết, thì sẽ bị bại lộ.



Mồ hôi lạnh từ trán hắn rơi xuống, thậm chí toàn thân cũng ướt đẫm. Đang lúc Diệp Mặc không biết nên làm thế nào mới tốt, thì đường thần thức đó đã quét qua người hắn.



Trước sau chỉ trong vài tích tắc, nhưng lại cho Diệp Mặc cảm giác đã trải qua mấy thế kỷ, trên đời này không ngờ lại có Tiên nhân kinh khủng như vậy, Tự Tại Vương này rốt cục là ai?
Diệp Mặc làm sao để cho Hải Xuyên Võ đi theo mình, không nghĩ ngợi gì mở miệng từ chối.



Hải Xuyên Võ cho rằng Diệp Mặc là muốn ở cùng Băng Du, Diệp Mặc bảo gã cứ tự nhiên, gã làm sao đồng ý nổi? Vội hỏi tiếp:



- Vậy sao được, Niệm Mân là minh châu trên tay chưởng môn Cực Kiếm môn, anh là người đính ước của Niệm Mân, tôi nhất định phải giúp anh, đợi sau khi giúp xong rồi, tôi sẽ cùng Băng Du sư muội rời đi.



Trong suy nghĩ của Hải Xuyên Võ, Diệp Mặc lúc đó nói có chuyện gấp phải về, bây giờ Băng Du lại đi cùng với Diệp Mặc. Rõ ràng Băng Du chính là đến giúp Diệp Mặc, gã chỉ cần theo sát Diệp Mặc, thì cũng đồng nghĩa với theo sát Băng Du.



Diệp Mặc nhíu mày, hắn đến Tinh vực Hỗn Độn lịch lãm thí luyện, cái tên Hải Xuyên Võ lại này cứ quấn lấy mình là có ý gì? Hắn vì không có chút cảm giác gì với Băng Du, lại nghĩ vừa nãy Tự Tại Vương tu vi khủng bố kia, cho nên cũng không đoán được Hải Xuyên Võ tại sao nhất định muốn đi cùng hắn.



- Tôi đi vệ sinh, Võ sư huynh anh cũng đi giúp sao?



Diệp Mặc có chút chán ghét nói.



- Anh…



Hải Xuyên Võ khuôn mặt tức giận tím tái như gan heo, gã không ngờ Diệp đan sư đường đường là một Kim Tiên, lại nói ra hai từ đi vệ sinh trước mặt Tiên tử như Băng Du này, thật không có ý tứ gì cả.



Băng Du nghe xong Diệp Mặc nói vậy vẻ mặt vẫn bình thản như thường, chỉ là không muốn ở lại nơi này nữa, trực tiếp nói với Hải Xuyên Võ:



- Võ sư huynh, hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước đây.



Nói xong, khởi động Tiên khí phi hành của mình, trong nháy mắt đã đi xa. Đồng thời trong lòng cũng thầm than, không phải vì Diệp Mặc, mà là thầm than cho Tần Niệm Mân. Mặc dù Diệp Mặc là một Tiên đan sư, nhưng loại người như này xứng đôi với Tần Niệm Mân cũng hơi kém chút, cho dù sư phụ có nghi ngờ, cô bây giờ cũng không cho là đúng. Có lẽ Diệp đan sư này đúng là may mắn thật, kiểu may mắn này mặc dù ít gặp, nhưng cũng không phải là không thể nào, sư phụ mình chẳng phải cũng không dám chắc đấy sao?



Hải Xuyên Võ lúc này mới biết Diệp Mặc và Băng Du không đi cùng nhau, bọn họ ở đây chắc là tình cờ gặp nhau mà thôi, lập tức hung dữ chằm chằm nhìn Diệp Mặc, rồi đuổi theo Băng Du.



Thấy Hải Xuyên Võ trong nháy mắt cũng biến mất, Diệp Mặc bừng tỉnh đại ngộ, hắn cuối cùng cũng hiểu ra Hải Xuyên Võ này tại sao lại cứ muốn đi cùng mình. Hóa ra tên này tưởng mình và Băng Du kia chắc chắn cùng đường, đáng đời tên tiểu tử này.