Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1612 : Tôi thích độ kiếp nhất

Ngày đăng: 06:04 22/04/20


Chân Băng Du bây giờ thần thức cũng không thể thi triển được, Diệp Mặc ngược lại cũng không hề cố kỵ, sau một trận pháp che chắn đơn giản, liền mang theo một đống lớn Tiên linh thảo tiến vào Thế giới trang vàng.



Tiên dược sơn này sau khi Diệp Mặc thu lượm một phen, lập tức thay đổi bộ dạng. Vốn dĩ Tiên linh thảo rất nhiều, Diệp Mặc đào được Tiên linh thảo cấp năm và cấp sáu từ nơi có Tiên linh khí nồng đậm nhất. Cứ như vậy, Tiên dược sơn có Tiên linh thảo được trồng chen chúc nhau lập tức bị Diệp Mặc đào thành một cái hố.



Đối với những thứ này Diệp Mặc rõ ràng cũng không để ý thêm chút nào, hắn đang điên cuồng luyện đan trong Thế giới trang vàng. Hắn luyện chế chủ yếu là đan dược Tiên cấp lục phẩm, một mục đích mà hắn đến Tiên dược sơn này chính là vì thăng cấp lên đại sư Tiên đan lục phẩm.



Song Thần đan mặc dù không thể nào điều trị triệt để cho Chân Băng Du, nhưng có thể khiến nguyên thần của cô không bị tán loạn, chỉ cần nguyên thần ngưng kết lại, thì cô sẽ từ từ khỏe lại. Cho dù đến cuối cùng vì linh căn niết hóa của cô không thể nào tu luyện bình thường được, cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.



Kết quả của việc không tiếc bất cứ giá nào để luyện đan, một tháng sau Diệp Mặc thăng cấp thành công lên đại sư Tiên đan lục phẩm. Vì hắn nóng lòng cầu thành, Tiên linh thảo cấp sau trong này cũng bị hắn lãng phí hết tám phần, còn hai phần còn lại, Diệp Mặc cũng không giữ lại, thu thập toàn bộ vào trong Thế giới trang vàng.



Nếu để cho hắn từ từ mà tìm kiếm lục lọi, Diệp Mặc đoán chừng trong vòng một năm hắn có thể thăng cấp lên đại sư Tiên đan lục phẩm, nhưng như vậy thì quá lâu.



Sau khi thành đại sư Tiên đan lục phẩm, Diệp Mặc ngay lập tức luyện chế mấy lò Song Thần đan. Chẳng những có công hiệu chữa trị thần thức, còn có tác dụng cực kỳ quan trọng đối với việc hồi phục thần hồn và chữa trị nguyên thần. Quan trọng nhất chính là, cho dù thần thức và nguyên thần của hắn không bị thương, nhưng cũng có thể dùng Song Thần đan để tu sửa thần thức, hơn nữa hiệu quả cũng không tệ.



Vốn dĩ dùng Giác Hồn tảo và Dưỡng Thần Tuyền kết hợp lại, hiệu quả khôi phục thần thức mới là tốt nhất, đáng tiếc là Song Thần đan là đan dược Tiên phẩm, còn Dưỡng Thần Tuyền thì đẳng cấp không đủ, hơn nữa Dưỡng Thần Tuyền của Diệp Mặc mấy năm mới có được một giọt. Cho nên Dưỡng Thần Tuyền kết hợp với Giác Hồn Tảo chỉ có thể tu sửa thần thức, nhưng không thể nào giúp thần thức của Diệp Mặc khi đã thăng cấp lên Kim Tiên hậu kỳ được.



Đối với Diệp Mặc mà nói, cái này cũng không quan trọng nữa rồi, hắn có Song Thần đan, dùng Song Thần đan tu luyện thần thức, cho dù ở Tiên giới, cũng có mấy người có thể làm được đây?



Diệp Mặc lấy ra mấy bình Song Thần đan bước ra khỏi Thế giới trang vàng, hắn cần phải đưa mấy bình đan dược này cho Chân Băng Du trước, nếu không, hắn lập tức muốn bế quan, ai mà biết lần bế quan này sẽ bao lâu?



Phần lớn thời gian Chân Băng Du đều ngủ say, khi tỉnh dậy sẽ vận chuyển công pháp tu luyện để chữa trị kinh mạch của mình. Cho dù cô biết đây là phí công, nhưng cô cũng chưa bao giờ muốn từ bỏ. Sở dĩ chỉ có thể vận chuyển công pháp tu luyện, là vì công pháp tu luyện của bản thân cô cũng không có cách nào hành công được rồi. Ngoài công pháp mà Diệp Mặc đưa cho có thể khiến cô tìm được hướng tu luyện khác, thì những cái khác cũng không còn chút ý nghĩa nào.



Lần này khi Diệp Mặc tiến vào, Chân Băng Du đúng lúc tỉnh, cô trước giờ đều là người chịu được sự nhàm chán, cũng không vì Diệp Mặc để cô một mình ở lại trong phòng mà có chút bất mãn, đối với cô mà nói, cho dù không bị trọng thương, cô cũng sẽ một mình tu luyện.



Thấy Chân Băng Du đang cố gắng vận chuyển công pháp tu luyện, Diệp Mặc có chút bất đắc dĩ, hắn đưa đan dược cho Chân Băng Du cũng không ít, thậm chí Tuyết Dực đan và Chí Quỳnh đan hắn cũng không keo kiệt. Trong phòng của cô, lại dùng tiên tinh bố trí một Tụ Linh trận. Nhưng vết thương này của Chân Băng Du, căn bản không phải tu luyện đơn giản là có thể khôi phục được.




Chân Băng Du nghi ngờ hỏi:



- Tại sao? Số đan dược đó anh mang theo người, đợi khi nào tôi dùng, anh đưa cho tôi không được sao?



- Sớm một chút hay muộn một chút cũng vậy, tôi sắp phải độ kiếp Huyền Tiên rồi, đợi sau khi tôi thăng cấp lên Huyền Tiên rồi, tôi sẽ từ trong này rời khỏi Hỗn Độn Tinh vực, tôi đoán chừng nhiều nhất cũng chỉ một năm nữa mà thôi. Nói cách khác hơn một năm nữa, cô có thể quay về Cực Kiếm môn rồi. Sau này có thể không gặp nhau nữa, số đan dược này sớm muộn gì cũng đưa cho cô.



Diệp Mặc giải thích, sớm đã quên mất chuyện mình là bạn đời của Tần Niệm Mân rồi.



Chân Băng Du uhm một tiếng, không nói gì thêm, không ngờ cũng không hỏi thăm Diệp Mặc tại sao nói không gặp nhau nữa, vì Diệp Mặc là bạn đời của Tần Niệm Mân cô cũng biết, đợi Diệp Mặc cõng cô trên lưng rời khỏi biệt thự, khi thu lại pháp bảo chân khí, cô mới bỗng nhiên hỏi một câu:



- Nếu như có một ngày tôi có thể khôi phục được, tôi sẽ không quên anh đã từng cứu tôi.



Diệp Mặc mỉm cười:



- Không cần, cô quên tôi vẫn tốt hơn.



Chân Băng Du dường như biết Diệp Mặc nói là có ý gì, cũng không nhiều lời, chỉ hỏi:



- Anh độ kiếp nắm chắc mấy phần?



Lần này thì Diệp Mặc cũng không nói nắm chắc mấy phần, mà nói thẳng:



- Thực ra tôi thích nhất chính là độ kiếp, tin hay không thì tùy cô.