Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1614 : Dự cảm nguy hiểm
Ngày đăng: 06:04 22/04/20
Cảm nhận được tiên nguyên lực và thần thức cường đại của tu vi Huyền Tiên khiến trong lòng Diệp Mặc cảm thấy rất thỏa mãn. Tu sĩ Kim Tiên muốn vượt cấp giết tu sĩ Huyền Tiên xác thực là quá khó khăn, nếu như không phải là công pháp của hắn quá mức nghịch thiên, thì hắn muốn giết được tu sĩ Huyền Tiên gần như là điều không thể.
Lúc này Diệp Mặc nhớ tới lời Vị Tiên áo lam trước kia từng nói “Kiếp này ngươi chỉ có thể dừng bước ở tu vi Kim Tiên mà thôi”. Nhưng lúc này thì hắn đã là tu vi Huyền Tiên rồi. Nếu như Vị Tiên áo lam kia gặp lại hắn, thì chắc chắn là phải bẽ mặt rồi. Hắn thăng cấp lên Huyền Tiên thậm chí còn chưa từng bị gián đoạn một chút nào, giống như là chuyện bình thường như ăn cơm đi ngủ mà thôi.
Dù cho Diệp Mặc biết đây không phải là công lao của hắn, mà là do công lao của Tam sinh quyết, nhưng trong lòng của hắn vẫn cực kỳ sáng khoái. Cho dù là công lao của Tam sinh quyết thì cũng cần phải có bản thân hắn nỗ lực mới được.
Diệp Mặc tắm rửa sạch sẽ một chút, sau đó lại thay một bộ đồ mới rồi mới thỏa mãn thu hồi những tiên tinh dư thừa. Lúc này thì hắn mới đi đến trước mặt Chân Băng Du.
- Chúng ta đi thôi, có thể trở về Cực Kiếm Môn rồi.
Diệp Mặc lấy ra Ô vân trùy - Thanh Nguyệt sau đó nói với Chân Băng Du.
Chân Băng Du âm thầm thở dài. Lúc này cô mới phát hiện ra là mỗi lần cô hoài nghi Diệp Mặc phô trương thanh thế, thì cuối cũng kết quả đều chứng minh lời Diệp Mặc nói là sự thật.
Ngày trước tại hồ nước kia, khi mà Diệp Mặc nói rằng bản thân muốn Lục dực tử linh thì trong nội tâm của cô còn mắng Diệp Mặc là ngu ngốc. Sau đó ở Cực Tinh Trạch khi mà hắn nói chuyện cùng tên Đại Tiên Tiên niết thể, cô lại cho rằng Diệp Mặc rất cuồng ngạo. Vừa rồi trước khi độ kiếp, hắn lại nói rằng hắn thích nhất là độ kiếp, chính mình thậm chí còn lười không thèm nói chuyện với hắn.
Cũng không biết đã bao nhiêu lần rồi, kết quả cuối cùng đều chứng minh rằng Diệp Mặc căn bản là không hề nói dối lấy một lần. Mỗi một câu nói hắn nói ra cũng đều là sự thật. Hơn nữa còn thật tới mức ngay lập tức hắn sẽ chứng minh cho cô thấy. Lúc này Chân Băng Du mới biết được vốn cô cho rằng bản thân đã biết được rất nhiều bí mật của hắn, nhưng thực tế thì cô mới chỉ biết được chưa tới một phần trăm sự thật mà thôi.
Sau khi Diệp Mặc ôm Chân Băng Du lên thì lập tức lấy Ô vân trùy - Thanh Nguyệt ra hướng tới cửa vào tầng ba.
Lúc này Diệp Mặc đã là tu vi Huyền Tiên sơ kỳ rồi, tiên nguyên lực đã tăng lên gấp mấy lần, thần thức cũng được tăng lên trên phạm vi lớn. Pháp bảo phi hành tiên khí cấp bốn Ô vân trùy - Thanh Nguyệt được hắn toàn lực khống chế cũng gia tốc lên không còn nhìn được rõ cả cái bóng nữa.
Vô Ảnh Kiêu tầng bốn này dường như đã biết Diệp Mặc là kẻ khó dây vào, cho nên trong quá trình Diệp Mặc phi hành, dĩ nhiên là không có lấy một con Vô Ảnh Kiêu nào tới ngăn cản cả.
Lúc này thì vận khí của hắn có vẻ tốt hơn trước rất nhiều. Cả đoạn đường chỉ gặp một cái ‘Dòng chảy vẫn thạch’ và một cái ‘Lốc xoáy hư không’. Ngoài ra chẳng gặp thứ gì uy hiếp được hắn cả. ‘Dòng chảy vẫn thạch’ thì hiện tại đã không gây được chút khó khăn nào với hắn nữa, nhưng ‘Lốc xoáy hư không’ thì lại khiến hắn mất thời gian vài ngày.
Cho dù là như vậy, thì Diệp Mặc cũng chỉ mất thời gian mười một ngày đã lại lần nữa trở về Viễn Tinh Ổ.
...
Thời gian mười năm trên Tiên Giới thật ra không tính là gì cả. Có thể nói chỉ là một cái chớp mắt mà thôi. Diệp Mặc lần trước một mình từ Viễn Tinh Ổ tiến tới Hỗn Độn Tinh Vực, bất quá lần này sau mười năm trở lại Viễn Tinh Ổ, thì đã không còn ai có thể nhận ra hắn nữa rồi. Điều duy nhất khiến người ta chú ý tới hắn chỉ là tu vi của hắn mới là Kim Tiên sơ kỳ, còn cõng trên lưng một cô gái nhìn không đoán ra được tu vi nữa.
Đối với Diệp Mặc mà nói thì quen biết càng ít người càng tốt. Sau khi tới Viễn Tinh Ổ thì hắn liền an vị tiến vào truyền tống trận đi tới Cung Hoa Thiên.
Từ truyền tống trận đi ra, thì Diệp Mặc càng toàn lực khống chế Ô vân trùy - Thanh Nguyệt chạy tới Cực Kiếm Môn. Diệp Mặc đã thăng Huyền Tiên, hơn nữa Ô vân trùy - Thanh Nguyệt cũng thăng cấp lên tiên khí phi hành cấp bốn, cho nên lần này trở về Cực Kiếm Môn đâu chỉ nhanh gấp mấy lần.
Trong lòng Diệp Mặc đã sớm có dự định là sau khi đưa Chân Băng Du về Cực Kiếm Môn, thì sẽ lập tức rời khỏi Cung Hoa Thiên càng xa càng tốt. Tốt nhất là nghĩ biện pháp rời khỏi Mười Một Hạ Thiên Vực, đi tới Trung Thiên Vực.
Chỉ vài ngày sau, thì Diệp Mặc đã lại lần nữa tiếp cận địa bàn Cực Kiếm Môn. Khi chỉ còn hai ba canh giờ nữa là tới Cực Kiếm Môn, thì Diệp Mặc lại đột nhiên dừng lại.
- Làm sao thế?
Trong lòng Chân Băng Du hiện tại có chút kích động, vì cô rất muốn biết sư phụ có thể cứu được cô hay không? Cho nên từng khoảng khắc đều chú ý tới khoảng cách trở về tới Cực Kiếm Môn. Lúc này thấy sắp về tới Cực Kiếm Môn rồi, thì Diệp Mặc đột nhiên lại ngừng lại, thì cô lập tức nghi hoặc hỏi.
Diệp Mặc nhíu mày rồi nói:
- Tôi có một loại dự cảm, chúng ta tạm thời không thể trở về quá nhanh, dường như phía trước không an toàn cho lắm.