Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1621 : May mắn
Ngày đăng: 06:04 22/04/20
Diệp Mặc cũng đoán là Từ Bố Thừa lên trước, hiện tại quả nhiên là như vậy.
- Nhóc, nếu cậu đã muốn tìm cái chết, tôi liền tác thành cho cậu.
Từ Bố Thừa thâm độc cười gằn một tiếng, pháp bảo trong tay đã phóng ra.
Rõ ràng chỉ là một tiên khí trung phẩm thiết hồ lô, thiết hồ lô này vừa đánh ra toàn bộ đài quyết đấu liền trở nên lạnh giá, dưới tiên nguyên của Từ Bố Thừa, băng hàn lạnh run đã hình thành một không gian gò bó trong hình dạng một cái hồ lô. Gã muốn thông qua băng hàn của hồ lô và áp lực tiên nguyên là ưu thế của mình để vây khốn Diệp Mặc.
Diệp Mặc là tiên sư luyện khí, hắn vừa nhìn thiết hồ lô này liền biết là vật liệu tốt mà bị luyện chế thành rác rưởi rồi. Cái này chắc chắn là được luyện chế từ hàn thiết cực phẩm dưới đáy biển, đáng tiếc là bản lĩnh của người luyện khí không đạt, luyện chế ra một thiết hồ lô, hơn nữa cái thiết hồ lô này luyện chế cũng rất là bình thường, thực là đáng tiếc, cho dù mình lấy về, thiết hồ lô này cũng chẳng có bao nhiêu giá trị.
Diệp Mặc phóng Tử Đao ra, đao thứ nhất Huyễn Vân Trận Sát Đao bổ ra, trong nháy mắt vô số ánh đao màu tím hình thành một khốn trận phong tỏa thiết hồ lô vẫn đang nhanh chóng phình to lại.
Tiên Nguyên và thần thức của hắn cao xa hơn Từ Bố Thừa nhiều lắm, chỉ là lúc này Diệp Mặc thực sự rất bất đắc dĩ. Nếu như không phải là trên đài quyết đấu, lúc này quả cân Thế Giới Thạch của hắn mà nện xuống, cho dù là một trăm Từ Bố Thừa cũng bị hắn giết rồi.
Thế nhưng Diệp Mặc lại không dám làm như vậy. Thế Giới Thạch, chắc chắn là hắn sẽ không lấy ra đâu, trừ phi đến giây phút sinh tử. Lôi Kiếm, hiện tại hắn sẽ càng không thể thi triển. Hắn biết một Huyền tiên sơ kì như mình mà giết chết Từ Bố Thừa - một Huyền Tiên hậu kỳ, nhất định trước tiên phải đánh bằng một lực lượng tương đương, cuối cùng miễn cưỡng giết được đối phương, vậy mới hợp với tình hình khách quan.
Nếu như hắn một Huyền Tiên sơ kì vừa lên đài vài giây liền giết chết Từ Bố Thừa, thì trong Tiên thuyền này, hắn tuyệt đối chẳng có quả ngon mà ăn.
Tạch tạch tạch...
Ánh đao tím của Diệp Mặc và Hàn thiết hồ lô va chạm với nhau. Giống như không hề vây khốn Hàn thiết hồ lô, ngược lại tỏa ra bốn phía.
Trong khoảnh khắc Huyễn Vân Trận Sát Đao của Diệp Mặc ngăn trở Hàn thiết hồ lô của mình, Từ Bố Thừa quả thật có chút khiếp sợ. Khi y cảm giác được Tiên Nguyên của mình sắp không khống chế nổi Hàn thiết hồ lô, y thậm chí có chút kinh hoảng rồi.
Cũng may khí thế ánh đao tím của đối phương đến nhanh đi cũng nhanh, rất nhanh liền lộ ra xu hướng suy tàn. Từ Bố Thừa thở phào nhẹ nhõm, cũng may, rốt cuộc là Tiên Nguyên hơi nông cạn.
Hàn Bộ nhìn chằm chằm Diệp Mặc cười nhạt một tiếng, nói.
Diệp Mặc căn bản là chẳng thèm để ý đến Hàn Bộ, Tử Đao đã bổ ra một đao,
- Bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì đánh.
Pháp bảo của Hàn Bộ là một mảnh lụa đỏ như máu, chẳng qua là gã cẩn thận hơn Từ Bố Thừa rất nhiều, khi lụa đỏ phóng ra, cũng phóng ra một lá chắn phòng ngự cực lớn.
Lụa đỏ của Hàn Bộ trên đài quyết đấu giống như một biển máu cuồn cuộn, cả đài quyết đấu đều biến thành một không gian đỏ như máu. Mà Diệp Mặc chỉ lắc lư trong cái không gian đỏ như máu này. Ánh đao màu tím của hắn thì giống như một con thuyền nhỏ bất cứ lúc nào cũng có thể bị biển máu vùi lấp, trôi nổi dập dềnh.
- Hóa ra chỉ có chút bản lĩnh, cũng dám càn quấy.
Hàn Bộ vốn vẫn còn chút kiêng kị Diệp Mặc, sau khi đánh một lát với Diệp Mặc, phát hiện Diệp mặc và ánh đao màu tím của hắn hoàn toàn bị Huyết Sát Trù của mình quấn chặt, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cười lạnh một tiếng, Tiên Nguyên truyền vào càng ngày càng nhiều.
Lúc này gã tin chắc lúc trước Diệp Mặc có thể giết được Từ Bố Thừa chính là gặp may thôi, không có bất kì quan hệ gì với thực lực của hắn.
Sau khi Hàn Bộ toàn lực xuất thủ, màu đỏ trên đài quyết đấu càng giống như mặt biển gió bão cuồn cuộn vậy. Huyết sắc cuồn cuộn không ngớt, trùng trùng lớp lớp, mà Diệp Mặc lúc đầu còn có thể nhìn thấy một chút bóng dáng, lúc này hoàn toàn không thấy đâu nữa. Tựa như đã bị gió bão của biển máu này vùi lấp, theo cái nhìn của người khác, Diệp Mặc chắc chắn là lành ít dữ nhiều.
Sát khí hung ác mãnh liệt của biển máu này, cho dù là tiên nhân ở bên ngoài đài quyết đấu cũng có thể cảm giác được. Một vài người quen biết Hàn Bộ càng kinh hãi không thôi, bọn họ không ngờ Hàn Bộ toàn lực ra tay lại có uy thế như vậy. Biển máu cuồn cuộn kia cho người ta cái cảm giác chỉ cần bước vào rồi thì một lát sau trở ra chính là một mớ xương khô.
- Anh Phan, anh cho rằng hai người này thắng thua thế nào?
Quản lý Đại Ất Tiên đang ở một bên quan sát lại lần nữa hỏi người bên cạnh.