Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1623 : Thuê quầy hàng
Ngày đăng: 06:04 22/04/20
- Cậu muốn đến khoang hạng B?
Ở lối vào khoang hạng B, tiên nhân chịu trách nhiệm quản lý nhìn Chân Băng Du sau lưng Diệp Mặc một cái, nghi hoặc hỏi một câu.
- Vâng, xin hỏi phải làm thủ tục gì?
Diệp Mặc bình tĩnh trả lời.
- Không cần bất kỳ thủ tục nào, cậu cần ở lại khoang hạng B bao lâu? Nếu hai người đến khoang hạng B một ngày là hai mươi ngàn tiên tinh, cậu có xác nhận là hai người sẽ đi không?
Tiên nhân ở lối vào sau khi nhìn nhìn bảng số ở cửa phòng Diệp Mặc, lại lần nữa hỏi.
- Chẳng phải nói chỉ đi phường thị mới thu tiên tinh thôi sao?
Diệp Mặc nghi hoặc hỏi.
Tiên nhân trước mắt con mắt chẳng buồn nhấc một cái, ném ngọc bài cho Diệp Mặc nói:
- Lúc về xem lại cho rõ ràng quy định cụ thể về thu phí trong phòng của cậu ấy, tôi chỉ phụ trách thu tiên tinh, ngoài ra không phụ trách dạy cậu.
Diệp Mặc biết chắc là hắn sẽ không xem một chuỗi dài chi tiết rõ ràng về thu phí phía sau, không ngờ là khắp nơi đều phải thu tiên tinh, vào khoang trung đẳng hạng B cần tiên tinh, vào phường thị cần tiên tinh, không có nơi nào là không đòi hỏi tiên tinh.
- Trước mắt tôi muốn ở lại một tháng, hai người tổng cộng bao nhiêu?
Diệp Mặc thẳng thắn trực tiếp hỏi. Trong mấy chuyện này không cần phải tranh chấp với đối phương, có tranh nữa, mình cũng không thể thắng được.
- Ôh, một tháng?
Tiên nhân chịu trách nhiệm quản lý kia cuối cùng cũng có chút tinh thần, ngẩng đầu lại nhìn Diệp Mặc một cái nói:
- Một tháng ưu đãi, hai người năm trăm ngàn tiên tinh.
Diệp Mặc không hề vì lời nói của tiên nhân này mà có bất kì thay đổi nào, vẫn trầm giọng nói:
- Xin hỏi một chút thuê một quầy hàng một tháng cần bao nhiêu tiên tinh?
Tiên nhân nọ lại nhìn chằm chằm Diệp Mặc một hồi lâu, mới nói:
- Được, tôi đã nhắc nhở cậu rồi đó, cậu khăng khăng như vậy, tôi cũng chẳng có cách nào. Thuê một quầy hàng một tháng là ba triệu tiên tinh. Nếu cậu thuê quầy hàng hạng B thì là năm triệu tiên tinh một tháng, quầy hàng tốt hơn là tám triệu tiên tinh một tháng, cậu muốn thuê quầy hàng loại nào?
Diệp Mặc lại hít một ngụm khí lạnh, bây giờ trên người hắn tổng cộng chỉ có tám triệu tiên tinh, đây cũng là từ ba chiếc nhẫn đoạt được mà có, bằng không tiên tinh của hắn ngay cả thuê quầy hàng rởm nhất mấy ngày cũng không đủ.
Diệp Mặc nào dám thuê quầy hàng tốt, hắn biết đây là một hắc thuyền, bề ngoài thì không có người chủ động cướp đoạt tiên tinh của anh, trên thực tế thì nơi nơi đều vô hình trung cướp đoạt tiên tinh của tiên nhân sống ở đây. Nếu hắn xài hết toàn bộ tiên tinh, hắn có thể thực sự sẽ phải nhảy vào hư không.
Tuy Diệp Mặc nghĩ qua khỏi khoảng thời gian vạn bất đắc dĩ này, hắn sẽ vào hư không, nhưng ai lại bằng lòng vào hư không giữa thiên vực chứ? Cái này so với hư không Thiên vực càng nguy hiểm hơn gấp trăm lần, hơn nữa sau khi đi vào rồi, có thể vĩnh viễn sẽ không có ngày trở lại Thiên vực nữa.
- Có thuê không?
Tiên nhân trông coi nọ đã có chút không kiên nhẫn rồi.
Diệp Mặc không do dự nữa, lập tức lấy ra ba triệu tiên tinh nói:
- Tôi thuê một tháng.
- Một tháng là bốn triệu, tiền thế chấp một triệu tiên tinh. Nếu cậu không thuê nữa, quầy hàng không bị tổn hại, chúng tôi sẽ trả lại cho cậu.
Tiên nhân nọ mặt lạnh tanh nói.
Trong lòng tuy bất bình, nhưng Diệp Mặc chỉ có thể lại lần nữa lấy một triệu tiên tinh ra đưa cho tiên nhân này. Đổi lấy một tấm ngọc bài, tiền thế chấp một quầy hàng cần tới một triệu tiên tinh thượng hạng, giá cả đáng sợ như vầy, khiến cho Diệp Mặc thật là oải cực kỳ, nếu đối phương thực sự muốn ăn chặn mất số tiền thế chấp này, thì cũng rất đơn giản.
Cũng giống như lúc Diệp Mặc rời khỏi khoang hạng C, không đi lấy bốn trăm ngàn tiền thế chấp của mình. Hắn biết cho dù có đi lấy cũng chỉ uổng phí hơi sức.