Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1647 : Đạo lữ của ngươi đâu
Ngày đăng: 06:05 22/04/20
Hiện tại với hắn mà nói thiếu thốn nhất của chính là thời gian, cho nên thấy Độ Ly Thiên Quả, thứ linh quả nghịch thiên có thể tiết kiệm thời gian tu luyện này, trong lòng hắn kích động cũng là khó tránh. Đáng tiếc là Độ Ly Thiên Quả chỉ có thể dùng một quả, nếu không, hắn dùng hết toàn bộ bảy quả, nói không chừng cũng đã là Đại Chí Tiên rồi.
Lúc này Diệp Mặc trái lại lại thấy biết ơn đám Tiên Ma yêu trốn chạy kia, đám Tiên Ma yêu này trên một mức nào đó mà nói còn tốt hơn so với tiên nhân. Biết cây Độ Ly Thiên Quả này chưa trưởng thành, lúc những Tiên Ma yêu này trốn đi, không ngờ lại không động vào gốc Độ Ly Thiên Quả trước mắt này.
Gốc Độ Ly Thiên Quả này muốn trưởng thành hiển nhiên là còn cần thêm một thời gian ngắn nữa, Diệp Mặc sẽ không ngây ngốc ở chỗ này chờ. Người khác không có cách, hắn lại có rất nhiều cách. Đừng nói hắn có Thế giới trang vàng, cho dù là Phi Tuyết châu hắn cũng có thể dời Độ Ly Thiên Quả vào trồng.
Diệp Mặc cũng biết một khi hắn dời Độ Ly Thiên Quả vào trồng trong Phi Tuyết châu, thì cây Độ Ly Thiên Quả này chẳng khác gì bỏ đi, bên trong Phi Tuyết châu vẫn không cách nào tiếp nhận thứ tốt như vầy. Trong Phi Tuyết châu, phỏng chừng tối đa cũng chỉ có thể nuôi dưỡng tiên linh thảo cấp 4 thôi.
Cho nên Diệp Mặc định đưa Độ Ly Thiên Quả trước mắt vào Thế giới trang vàng, hắn dự định đào luôn cả quả đồi này lên. Sợ thần thức của người khác quét đến Độ Ly Thiên Quả, trước khi đào Diệp Mặc còn quăng xuống một trận bàn che đậy thần thức.
- Đợi chút...
Diệp Mặc vừa mới đào Độ Ly Thiên Quả lên, một tiếng nói khẩn thiết truyền tới. Thần thức của Diệp Mặc đã quét thấy hai người bay tới, hắn làm như không nghe thấy, chỉ cấp tốc đưa quả đồi này vào Thế giới trang vàng của hắn.
Chân Băng Du thấy Diệp Mặc không đưa Độ Ly Thiên Quả vào trong Phi Tuyết châu, liền biết Diệp Mặc hẳn là có một vườn tiên dược khác, hoặc là một tiểu thế giới rồi.
- Vừa nãy cậu thu lại có phải là Độ Ly Thiên Quả hay không?
Vị tiên nhân đến trước nhìn chằm chằm Diệp Mặc hỏi.
Tiên nhân này tu vi Đại Ất Tiên, hơi mập, tóc hơi lưa thưa, một người khác là tu vi Huyền Tiên hậu kỳ. Diệp Mặc đoán chừng một chút, chắc chắn là hắn không sợ hai người này, cho dù là đánh không lại, hắn cũng có thể vọt vào sâu trong Vụ Ma Điện.
- Độ Ly Thiên Quả? Tôi không biết, tôi chỉ biết nơi này có một gốc cây thoạt nhìn có vẻ như là tiên linh thảo tốt. Tôi liền thu lại rồi.
Diệp Mặc bình tĩnh nói.
Đại Ất Tiên này thoáng cau mày, thản nhiên nói:
Vừa nãy Diệp Mặc chỉ nghĩ phải giết gã Huyền Tiên áo nâu kia, mà không chú ý đến mình phóng ra Tử Đao động tác quá lớn. Cho dù có chú ý đến thì hắn cũng không quan tâm, gã Huyền tiên áo nâu kia là hắn nhất định phải giết không nghi ngờ gì nữa. Tên này vì chạy thoát thân mà vô duyên vô cớ ám toán hắn một lần, cơn tức này nuốt không trôi.
- Ah...
Đại Ất Tiên lúc trước bức ép Diệp Mặc lấy Độ Ly Thiên Quả ra cũng kinh ngạc và hoài nghi kêu lên một tiếng, Diệp Mặc chỉ là một Huyền tiên trung kì, lại có loại sát thế này.
Lúc trước gã chỉ hoài nghi Diệp Mặc có Độ Ly Thiên Quả mà thôi, không phải là thực sự nhìn thấy. Bây giờ Diệp Mặc phóng Tử Đao ra, sát khi khơi ra khiến gã lập tức liền cảm giác thấy lúc này gã hoàn toàn không cảm ứng được kí hiệu thần thức trên người Diệp Mặc, có thể thấy Diệp Mặc hẳn là biết gã hạ kí hiệu thần thức và đã loại trừ kí hiệu thần thức rồi.
Theo lý mà nói, một Huyền tiên sau khi loại bỏ kí hiệu thần thức của Đại Ất Tiên, hẳn là chạy được bao xa thì chạy, nhưng Huyền tiên trước mắt này loại bỏ kí hiệu thần thức của gã xong, không ngờ lại không chạy, ngược lại còn cùng tới đây. Có thể thấy, Huyền tiên này căn bản là không sợ gã, một Huyền tiên không sợ Đại Ất Tiên, há có thể tầm thường?
- Mạc Ảnh...
Diệp Mặc vừa phi thân rơi xuống trước người Huyền Tiên áo nâu này, thì nghe thấy một giọng nói yêu kiều du dương gọi hắn một câu, lập tức một cái bóng màu hồng phấn cũng xuất hiện ở chỗ cách Diệp Mặc không xa.
Diệp Mặc biết tiên nữ này, chính là một trong bốn người hắn đã gặp lúc trước, người dẫn đầu được gọi là Hàng ca. Quả nhiên Diệp Mặc quay đầu lại thì nhìn thấy ba người còn lại, Hàng ca vẫn ở trong số đó, bốn người này chắc hẳn là lập tổ để tới đây.
Thấy tiên nữ váy áo màu phấn hồng này chào hỏi mình, Diệp Mặc vội vã chắp tay nói:
- Mạc Ảnh ra mắt Hàng ca và vị tiên hữu đây, cùng với hai vị tiên tử.
Bốn người này để lại cho Diệp Mặc ấn tượng cũng không tệ lắm, chí ít so với đại bộ phận tiên nhân chỉ biết ích kỷ thì tốt hơn nhiều.
- Hừ, Mạc Ảnh, cậu bớt nói nhảm. Bạn đường của cậu đi đâu rồi? Bạn đường của cậu chết rồi, cậu lại sống rất thoải mái nha.
Tiên nữ áo hồng bộc lộ sự xem thường và khinh bỉ trong lời nói.