Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1650 : Chẳng thế nào cả
Ngày đăng: 06:05 22/04/20
Có Vô Ảnh dẫn đường, Diệp Mặc cũng không phải chạy lung tung như trước nữa rồi, thời gian chỉ nửa ngày, hắn đã tìm được một vườn tiên dược trong mê cung. Tuy trong vườn tiên dược chỉ có vài gốc tiên linh thảo cấp 4, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói là đã có một mục tiêu.
Ngày thứ chín, Vô Ảnh bỗng nhiên hưng phấn hẳn lên, sau khi truyền đến cho Diệp Mặc một thông điệp mạnh mẽ, nhanh chóng men theo một hành lang bay vào như tên bắn. Diệp Mặc không kịp để ý đến suy nghĩ của Chân Băng Du, trực tiếp vươn tay kéo Chân Băng Du lên, đưa Chân Băng Du vào trong Phi Tuyết châu rồi đuổi theo Vô Ảnh như một trận gió thổi qua mê cung.
Chưa tới nửa nén nhang, Diệp Mặc theo Vô Ảnh tiến vào một gian phòng diện tích lớn hơn, gian phòng này lớn hơn rất nhiều so với tất cả những gian phòng mà Diệp Mặc đã vào trước đó.
Sau khi Diệp Mặc vào phòng, đầu tiên liền thấy một cấm chế ánh sáng ở giữa phòng. Hắn không quan tâm thứ ở bên trong cấm chế, mà dừng lại, đồng thời dặn dò Vô Ảnh đừng chạy lung tung.
Bởi vì hắn không phải là người đầu tiên bước vào gian phòng này, trước khi hắn vào, ở đây đã có 4 người, 4 người này hẳn là còn đang thảo luận chia những thứ ở trong cấm chế như thế nào, ít nhất bây giờ vẫn chưa đạt được thỏa thuận, bằng không cấm chế này đã bị đánh nát từ lâu rồi.
Bốn người đều là tu vi Huyền Tiên hậu kỳ, trong khoảnh khắc Diệp Mặc vào tới, bốn người này cũng đều đã nhìn về phía Diệp Mặc rồi, đều tỏ ra vô cùng kinh ngạc, giống như nghi hoặc Diệp Mặc sao có thể tìm được nơi này mà tới.
- Là cậu?
Một Huyền Tiên hậu kỳ thân hình cao lớn kinh ngạc kêu lên, rõ ràng là đã nhận ra Diệp Mặc.
Diệp Mặc vừa nhìn thấy Huyền Tiên hậu kỳ thân hình cao lớn này thì cùng lúc cũng nhận ra gã. Diệp Mặc không biết tiên nhân này tên là gì, nhưng lại biết lúc trước khi hắn rời khỏi quảng trường cùng với Đại Ất Tiên kia, tiên nhân này cũng có mặt ở quảng trường. Bởi vì thân hình của gã rất cao lớn, nên Diệp Mặc mới có chút ấn tượng.
- Lô huynh, anh biết người này?
Một Huyền Tiên mắt phượng khác lại cất tiếng hỏi.
Diệp Mặc vừa nghe thấy những lời này, liền biết lúc hắn và Đại Ất Tiên kia rời đi, người này khẳng định là không có mặt ở quảng trường, bằng không tuyệt đối sẽ không thể không nhận ra mình.
- Ừh, tôi biết
Sau khi Huyền Tiên cao to này nói xong, chắp tay nói với Diệp Mặc:
- Mạc huynh, không ngờ tốc độ của anh cũng nhanh vậy.
Sở dĩ gã biết Diệp Mặc tên là Mạc Ảnh, cũng là từ tiên nữ áo váy màu hồng phấn. Đối với loại người hung ác như Diệp Mặc, gã nào dám sơ suất. Trước Vụ Ma Điện, Diệp Mặc chỉ một chiêu đã giết một Huyền Tiên hậu kỳ, sau đó rời khỏi cùng với một Đại Ất Tiên, người sáng suốt vừa nhìn đã biết hai người là đi liều mạng rồi.
Bây giờ Diệp Mặc có mặt ở đây, gã Đại Ất Tiên kia chắc chắn là dữ nhiều lành ít rồi. Đối với một Huyền Tiên có thể thoát khỏi tay Đại Ất Tiên, gã nào dám có nửa phần sơ suất?
Huyền Tiên mắt phượng kia ha hả cười, trái lại chắp tay nói với Diệp Mặc:
- Anh bạn, tôi họ Đồ, bây giờ ở đây chỉ có 3 người chúng ta, trong này vừa khéo có 3 món đồ, mỗi người một món là được rồi.
Ánh mắt của Diệp Mặc từ trên cấm chế ở giữa phòng di dời ra, nhìn chằm chằm Huyền Tiên mắt phượng này lạnh giọng nói:
- Mắt anh mù rồi hả, không thấy tôi đang nhìn mấy thứ bên trong cấm chế?
Huyền Tiên mắt phượng này lập tức biến sắc, gã há có thể không biết câu này của Diệp Mặc là nhắm vào gã, ban nãy gã nói Diệp Mặc điếc, bây giờ người ta chẳng mấy chốc đã mắng ngược lại rồi.
Gã quay đầu lại nhìn đồng bạn của mình một cái, lại phát hiện đồng bạn chậm rãi lắc lắc đầu với gã, rõ ràng là bảo gã đừng xung đột với Diệp Mặc, chắc cũng có chút kiêng dè Diệp Mặc.
Diệp Mặc chỉ có thể nhìn rõ hai món pháp bảo bên trong cấm chế: một món là một cây trường đao, còn một món là một thanh phi kiếm màu lam, còn phẩm cấp thì không rõ, không cách nào biết rốt cuộc là pháp bảo đẳng cấp nào?
- Anh bạn, kiến nghị của Đồ sư huynh, cậu thấy sao?
Huyền tiên còn lại nãy giờ vẫn chưa nói gì thấy Diệp Mặc mắng một câu xong thì không để ý tới nữa, cũng chủ động hỏi một câu.
- Chẳng thế nào cả.
Diệp Mặc thản nhiên nói, nói xong thí nhìn chằm chằm Huyền tiên mắt phượng nói:
- Để nhẫn của hai người lại, rồi cút.
- Muốn chết.
Huyền tiên họ Đồ kia tuy là vì thái độ của Huyền Tiên họ Lô đối với Diệp Mặc rất là kiêng dè, nhưng lại không có nghĩa là gã sợ Diệp Mặc. Bây giờ nghe thấy câu nói của Diệp Mặc xong, nào còn có thể nhịn được nữa, phất tay liền phóng ra quân cờ màu đen.
Những quân cờ kia trong nháy mắt liền bị gã tung ra, đồng bạn của gã thấy gã động thủ, cũng trực tiếp phóng ra một đại phiên
Nhưng không đợi pháp bảo của hai người này phóng ra hoàn toàn, thần thức đao và Hắc Thạch cân của Diệp Mặc đã nện xuống rồi. Ở nơi như thế này, cũng không có gì phải đắn đo.