Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1657 : Bị ám toán
Ngày đăng: 06:05 22/04/20
Diệp Mặc đứng ở một chỗ trước Hồng Lâm, thần thức quét vào. Nơi này chính là nơi kí hiệu màu đỏ trên ngọc giản, hơn nữa còn đánh dấu bằng ba vòng tròn đỏ biểu thị ở đây Tiên Ma Yêu đông như kiến cỏ, là cấm địa của tiên nhân.
Sở dĩ Diệp Mặc đứng ở chỗ này, không phải là hắn cố ý muốn tới, mà là khoảng cách tới chỗ này gần hắn nhấ t- tại nơi cực ít rừng cây ở thảo nguyên Bình Phiêu, mà nơi này chính là một mảng, chẳng những là một mảng rừng cây, còn là rừng cây màu đỏ mà thần thức không thể quét vào được.
Kiểm tra địa hình chung quanh một chút, Diệp Mặc không do dự, trực tiếp tiến vào Hồng Lâm. Hắn đã chuẩn bị kỹ càng, một khi phát hiện Tiên Ma yêu ở đây không phải là thứ hắn có thể đối địch được, hắn lập tức liền rút lui.
Bên ngoài Hồng Lâm chỉ có lẻ tẻ một ít Tiên Ma yêu cấp hai, cùng với Diệp Mặc càng lúc càng vào sâu, Tiên Ma yêu cũng càng ngày càng nhiều.
Một nén nhang sau, Diệp Mặc ngừng lại. Tại đây còn xa lắm mới đến được chỗ sâu trong Hồng Lâm, thậm chí vẫn còn là ở bên ngoài Hồng Lâm, đã có Tiên Ma yêu đông đúc nghìn nghịt nhào tới, nếu như muốn tới chỗ sâu trong Hồng Lâm, vậy sẽ có bao nhiêu đây?
Cũng may những Tiên Ma yêu này đều là cấp hai và cấp ba, không trông thấy cấp bốn, nếu như đều là Tiên Ma yêu cấp bốn, Diệp Mặc sẽ không chút do dự rút lui. Vây quanh đã có hơn chục ngàn, hơn nữa Tiên Ma yêu không ngừng xông vào trong thần thức căn bản không biết rõ là có bao nhiêu. Nếu như là cấp bốn, hắn không có năng lực ngăn trở.
Chỉ là khoảng thời gian vài hơi thở, Diệp Mặc đã hoàn toàn rơi vào trong vòng vây của Tiên Ma yêu, vô số ma đao, dây thừng ma khí và còn một vài thanh âm uh uh... hoàn toàn bao phủ lấy hắn.
Sau khi đã xác nhận ở đây không trông thấy một con Tiên Ma yêu cấp bốn nào, Diệp Mặc lập tức phóng Thiên Hỏa cửu dương ra.
Hai vầng thái dương màu tím phóng ra, đám Tiên Ma yêu đông nghịt lúc nhúc kia bắt đầu tan rã dưới Thiên hỏa cửu dương. Khe hở Tiên Ma yêu bị Thiên Hỏa cửu dương tiêu diệt rất nhanh lại có Tiên Ma Yêu lấp vào, đám Tiên Ma yêu này giống như là không biết sống chết, không biết mệt mỏi mà không ngừng phóng tới phía Diệp Mặc.
Diệp Mặc lại thoáng thở phào nhẹ nhõm, hai vầng thái dương so với bốn vầng thì ít tiêu hao thần thức hơn rất nhiều, hơn nữa ở đây không trông thấy có Tiên Ma yêu cấp bốn, hai vầng thái dương ngược lại là rất vừa vặn.
Cùng với Tiên Ma yêu càng lúc càng nhiều, yêu hạch chồng chất chung quanh Diệp Mặc cũng càng ngày càng nhiều, lúc này Diệp Mặc đã chẳng còn sức đâu mà đi thu thập đống yêu hạch đó rồi.
Diệp Mặc lập tức liền tỉnh táo lại, đầu tiên liền thu Thiên Hỏa cửu dương lại, mắng một câu rồi đồng thời phóng Tử Đao ra, nói:
- Chúng ta đi...
Chân Băng Du thấy thế lập tức liền biết Diệp Mặc xảy ra chuyện rồi, cô không chút do dự tiến vào bên trong Phi Tuyết Châu, Tử Đao của Diệp Mặc tung ra một dải ánh sáng màu tím, sau khi thanh lý sạch đám Tiên Ma Yêu trước mặt, lập tức liền thi triển Độn thuật, một tia sáng nhạt xẹt qua, Diệp Mặc biến mất không thấy bóng dáng.
Nếu như không phải trên mặt đất vẫn còn mấy chục ngàn viên yêu hạch của Tiên Ma Yêu, chẳng ai dám tin là ở đây có người đã giết Tiên Ma Yêu hơn một tháng.
...
Sau khi Diệp Mặc thoát khỏi Hồng Lâm, chỉ bay trong khoảng thời gian hai nén nhang đã dừng lại, lại tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi màu tím đen, đồng thời tìm được một nơi thi triển thuật độn thổ.
Tuy nhiên Diệp Mặc biết rõ ở đây cực kỳ nguy hiểm, nhưng ngoại trừ làm như thế này ra hắn không có cách nào khác. Sau khi tiến vào trong lòng đất, Diệp Mặc lần đầu tiên bố trí một trận pháp ẩn náu, sau đó tiến vào Phi Tuyết Châu.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Chân Băng Du trông thấy Diệp Mặc thần sắc uể oải, hơi thở hơi yếu đi vào, lập tức khẩn trương hỏi.
- Tôi bị thằng khốn kiếp kia ám toán, cám ơn cô đã cứu tôi, bây giờ tôi phải trị thương, cô đừng nói chuyện với tôi.
Diệp Mặc nói xong lập tức đi vào chỗ tu luyện lúc trước của hắn, bố trí một trận pháp ẩn náu, trước tiên tiến vào Thế giới trang vàng.