Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1671 : Một danh ngạch bị lãng phí
Ngày đăng: 06:05 22/04/20
Lúc này có một chiếc Tiên thuyền Thiên Vực màu đen đã rời khỏi Tông Phiêu Thiên, vọt vào trong hư không.
Lúc này Diệp Mặc đã ở trong một cái phòng xa hoa trên Tiên thuyền rồi. Tiên linh khí trong gian phòng này rất nồng đậm, càng có nhiều các loại tiên quả cùng rượu ngon để tùy ý sử dụng nữa. Hơn nữa tùy thời hắn đều có thể lên boong thuyền để quan sát cảnh sắc ngoài hư không. Diệp Mặc ngồi Tiên thuyền cũng không phải là lần một lần hai rồi, nhưng được hưởng loại đãi ngộ cao cấp này thì vẫn là lần đầu tiên.
Năm mươi Huyền Tiên được tới Nguyễn Nhạc Thiên tham gia Đại Hội Vấn Đạo chẳng những có được các gian phòng xa hoa trên Tiên thuyền, càng có thêm ba siêu cấp hộ tống là ba vị Tiên Vương nữa. Có vấn đề gì, thì tùy thời đều có thể đến hỏi thăm các vị Tiên Vương. Những Huyền Tiên này cơ hồ đều đi tới hỏi thăm các vị Tiên Vương đủ loại vấn đề, ngay cả một vấn đề làm cho Huyền Tiên phải trăn trở vô số năm thì đều được các Tiên Vương thuận miệng giải thích hết.
Có thể nói loại đãi ngộ này đối với bất cứ một Huyền Tiên nào cũng đều là nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Có thể được Tiên Vương chỉ điểm, thì ngay cả nằm mơ cũng không mộng tới điều đó.
Nếu như nói có người nào không muốn hưởng thụ cái loại đãi ngộ này, thì chính là một mình Diệp Mặc rồi.
Ngoại trừ việc đi hỏi qua Bình Châu Tiên Vương một vấn đề hơi chút khó ra, thì thời gian còn lại Diệp Mặc đều trốn ở trong gian phòng của mình. Nếu như không phải là sợ mấy vị Tiên Vương này hoài nghi mình, thì hắn ngay cả nửa vấn đề cũng không muốn hỏi. Cũng may là khi hắn biểu hiện sợ hãi rụt rè, hỏi một câu mà rất nhiều Huyền Tiên khác đều có thể giải đáp cho hắn, thì lập tức đưa tới sự lắc đầu trong im lặng của các Huyền Tiên khác.
Tuy vấn đề mà Diệp Mặc hỏi cũng không tính là đơn giản, nhưng đã là một Huyền Tiên có thể tham gia Đại Hội Vấn Đạo, mà lại đi hỏi loại vấn đề đó thì thật sự là quá kém.
Diệp Mặc sợ hãi đứng lùi ra sau, giống như là sợ hãi khi nhìn thấy sự khinh thường trong những ánh mắt của người khác, cũng không dám hỏi thêm vấn đề thứ hai nữa. Khi những Huyền Tiên khác ở lại trên boong tàu quan sát hư không, thì hắn lại lặng yên quay trở về phòng của mình. Lúc này thì hắn mới có thể thở phào nhẹ nhõm.
Đối mặt với ba vị Tiên Vương, áp lực của hắn thật sự là quá lớn. Hiện tại hắn hỏi một vấn đề, đã bị người khác xem thường rồi, vậy thì về sau cho dù là hắn làm gì không tốt, thì cũng sẽ không có ai hoài nghi hắn. Tối đa chỉ coi hắn là một kẻ nhát gan nhu nhược mà thôi, đây chính là điều mà Diệp Mặc cần có.
Tại Song Nguyệt Tiên lầu, hắn đã đổi được cả một đống tài liệu luyện khí và tiên linh thảo, thậm chí còn đổi được một miếng Niệm huyễn tinh. Nhưng hiện tại hắn không dám lấy những thứ này ra ngoài luyện đan hay là luyện khí, thậm chí cả việc tu luyện hắn cũng không dám.
Mười bốn triệu điểm cống hiến bị hắn xài hết toàn bộ. Ngoại trừ đổi lấy những tài liệu ra, thì hắn còn đổi lấy năm mươi triệu Tiên tinh nữa. Còn hơn một ngàn điểm cống hiến cuối cùng trong thẻ bài hắn trực tiếp đưa cho vị tiên nữ phục vụ kia.
…
- Tên Huyền Tiên trung kỳ kia có phải là Mạc Ảnh hay không?
Thẳng tới ba tháng sau, khi Tiên thuyền dừng lại ở Ông Trọng Thiên, khi đã đến trước Truyền tống trận từ Ông Trọng Thiên tới Nguyễn Nhạc Thiên, thì mọi người mới lại lần nữa nhìn thấy Diệp Mặc. Lúc này ở trước Truyền tống trận của Ông Trọng Thiên đã tụ kết lại rất nhiều người, những người này phần lớn đều là từ các Thiên Vực khác tới đây. Mục đích thì cũng giống như Tông Phiêu Thiên, cũng là đi tham gia Đại Hội Vấn Đạo ở Nguyễn Nhạc Thiên.
Ngoại trừ Nguyễn Nhạc Thiên, thì cũng chỉ có Ông Trọng Thiên là có Truyền tống trận để đi tới Nguyễn Nhạc Thiên. Nếu như không ngồi Truyền tống trận, thì cần phải ngồi Tiên thuyền để bay đến Nguyễn Nhạc Thiên, hoặc là phải mất vài chục năm cũng khó có thể đến được Nguyễn Nhạc Thiên.
…
Truyền tống trận từ Ông Trọng Thiên tới Nguyễn Nhạc Thiên là loại Truyền tống trận siêu cự ly, ngoại trừ Tiên Vương ra, thì hầu hết mọi người sau khi ra khỏi Truyền tống trận đều bị hoa mày chóng mặt, đầu óc choáng vàng, mà ngay cả Diệp Mặc cũng không ngoại lệ. Chỉ là Tiên nguyên cùng thần thức của Diệp Mặc mạnh hơn hẳn các Huyền Tiên khác, cho nên tình hình tốt hơn các Huyền Tiên khác mà thôi.
Nhưng Diệp Mặc thì lại hoàn toàn biểu hiện ra là mình còn khổ sở khó chịu hơn cả những người khác, vì hiện tại hắn sợ nhất là mình trở thành trung tâm chú ý. Một khi có Tiên Vương nào hoài nghi hắn, sau đó lại dùng thần thức uy áp đối với hắn, thì hắn cũng không dám cam đoan là bí mật của mình có thể bại lộ hay không? Nhưng chỉ cần tiến vào được Vấn Đạo Các, thì hắn sẽ không sợ nữa.
Nghe nói sau khi vào trong Vấn Đạo Các, thì có người thậm chí còn dừng lại cả trăm năm. Với hắn mà nói, chỉ cần ở trong Vấn Đạo Các hoàn thiện vài loại pháp thuật thần thông của mình, thì hắn sẽ trực tiếp rời khỏi nơi này, sẽ không bao giờ trở lại Tông Phiêu Thiên nữa.
Sau khi bọn người Diệp Mặc nghỉ ngơi vài ngày, thì liền cùng với những người còn lại đi tới quảng trường bên ngoài Vấn Đạo Các của Nguyễn Nhạc Thiên.
Trên quảng trường Vấn Đạo Các lúc này đã đầy ắp người, tuy nhiên cái quảng trường này lớn hơn nhiều so với quảng trường Thanh Lôi ở Thanh Mạt tiên thành. Nhưng số người ở đây cũng nhiều hơn gấp bội, vì chẳng những có người của mười đại Thiên Vực, còn có rất nhiều tiên nhân của Nguyễn Nhạc Thiên nữa.
Bọn người Âu Dương Nghi mặc dù là thiên tài của Tông Phiêu Thiên, cũng là những người đứng đầu Huyền bảng cao thủ của Tông Phiêu Thiên, nhưng khi tới Nguyễn Nhạc Thiên rồi, thì bọn họ chẳng đáng gì cả. Huyền bảng của Tông Phiêu Thiên, thì ở Nguyễn Nhạc Thiên này thậm chí còn không bằng một tiên nhân bình thường. Điểm này thì bọn người Âu Dương Nghi cũng hiểu rõ, cho nên ít nhất bọn họ cũng không bầy ra bộ dạng cao ngạo như ở quảng trường Thanh Lôi, ngược lại là cùng các tiên nhân dự thi còn lại trò truyện với nhau.
Diệp Mặc chỉ đứng ở một bên nghe, căn bản cũng không có ý định chen lời vào. Trong lòng hắn vẫn luôn bất an, bởi vì hắn sợ ở đây đột nhiên có một vị Tiên Tôn nào đó. Tiên Vương thì không cách nào nhìn ra bí mật của hắn, nhưng nếu là Tiên Tôn thì không thể dám chắc được.
- Huyết Y Tiên Tiết Thịnh Hiên đã đến…
- Nhìn đi, đó là Thiên kiếm tiên Phó Lăng Thiên. A! Huyên Lãnh tiên tử cũng đã tới…
Không chỉ Diệp Mặc vẫn luôn đứng một bên nghe ngóng, mà ngay cả mấy người Âu Dương Nghi cũng cẩn thận lắng nghe. Diệp Mặc nhìn thấy thế cũng cảm thấy buồn cười. Lúc trước khi mấy người Âu Dương Nghi này xuất hiện cũng có bộ dáng phong quang như vậy, nhưng chỉ thay đổi địa điểm thôi, thì loại phong quang này đã không còn là của họ nữa rồi.