Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1680 : Một trảo đáng sợ

Ngày đăng: 06:05 22/04/20


Diệp Mặc rất cẩn thận, cho dù là lối vào của tầng thứ sáu, nhưng hắn cũng ẩn nấp vô cùng kĩ càng. Hắn cho rằng, có thể tiến vào tầng thứ năm của Thất Luyện Tháp không phải là Huyền Tiên thân thủ thật lợi hại, Huyền Tiên có lợi hại đi nữa, cũng không thể nào tung hoành trong tầng thứ năm được.



Người có thể tiến vào tầng thứ năm chắc chắn là người có công pháp ẩn nấp cực kỳ nghịch thiên, chính là như hắn. Hắn có Tam Sinh quyết, công pháp ẩn nấp căn bản cũng không phải người bình thường có thể so sánh được. Cho nên Diệp Mặc cũng không tin tầng thứ năm ngoài hắn ra, còn có người khác có thể đến được nơi này.



Nhưng khi Diệp Mặc nhìn thấy một bóng người màu đen ở lối vào tầng thứ sáu, hắn mới biết mình đúng là ếch ngồi đáy giếng rồi.



Bóng người màu đen kia tuyệt đối là một Huyền Tiên dự thi, hơn nữa tốc độ hình như cũng nhanh hơn hắn chút. Diệp Mặc không nhúc nhích, hắn chỉ chằm chằm nhìn vào bóng người kia, muốn biết đó là ai.



Nhưng công pháp ẩn nấp của tên Huyền Tiên đó thật tốt, cho dù Diệp Mặc cũng chỉ nhìn thấy chút bóng dáng đó lúc có lúc không. Sau mười giây, một Thiết cước hùng cấp năm đi qua, cái bóng đó mới hiện ra.



Diệp Mặc còn tưởng rằng cái bóng này chắc chắn là người của Nguyễn Lạc Thiên hoặc của một Thiên vực tương đối lớn, nhưng sau khi hắn nhìn kỹ, mới biết, người này không ngờ là Huyền Tiên tới từ Tông Phiêu Thiên như hắn. Diệp Mặc chỉ biết tên của gã hình như là Mang Dũng, là người thông qua khiêu chiến mà lọt vào danh sách.



Hắn sở dĩ nhớ tên này, là vì tên này ra tay nhanh nhẹn gọn gàng, lúc đó hắn còn khen tên Huyền Tiên này. Nhưng không ngờ, hắn lại có thể một mình lọt vào tầng thứ năm, có thể thấy, tiểu đội của bọn họ ở lại Thất Luyện tháp hoặc chỉ có một mình y



Càng khiến tâm trí của Diệp Mặc nhớ rõ hơn chính là, trên trán của Mang Dũng còn có một dấu đỏ.



Mang Dũng còn chưa nhìn thấy Diệp Mặc, gã đợi sau khi Thiết cước hùng qua rồi, lập tức đào hai gốc Nham Nguyên quả gần đó lên, cất vào trong nhẫn trữ vật của mình. Sau đó lại đổi một hướng khác đi, cũng không vào trong lối vào tầng thứ sáu.



Diệp Mặc cũng không gọi tên Mang Dũng kia, hắn có chuyện của mình, Thất Luyện Thạch có thể khiến thiên hỏa niết bàn, chắc chắn là màu càng nhiều càng tốt, bây giờ hắn muốn vào trong tầng thứ sáu để thu thập Thất Luyện thạch sáu màu, nên không có thời gian nói chuyện cùng người khác. Mang Dũng có thần bí đi nữa, cũng chẳng liên quan gì đến hắn. Trên thực tế bản thân hắn cũng thần bí mà
Một thành viên khác lập tức cản lời.



Huyên Lãnh tiên tử mỉm cười, dung mạo vốn dĩ đã xinh đẹp kia, bây giờ mỉm cười lại càng vô cùng phong tư, mặc dù cô cũng không động đậy, nhưng thần thái tiên vận đó khiến cho người ta cảm thấy cô đang bay múa.



- Còn nửa tuần hương nữa, thời gian thí luyện trong Thất Luyện tháp sắp hết rồi, đến lúc đó chúng ra sẽ tự động truyền tống ra ngoài quảng trường của Thất Luyện tháp. Lúc này tiếp tục tìm kiếm Thất Luyện thạch cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi, vận khí của chúng ta cũng không tệ, tìm được một lượng lớn Thất Luyện thạch bốn màu, nghĩ đến việc giành ngôi vị Top 3 chắc cũng không có vấn đề gì. Nếu như vận khí tương đối tốt, cho dù đứng đầu cũng không phải là không được.



Giọng nói của Huyên Lãnh tiên tử giống như âm thanh tiếng chuông ngân vậy, khiến những người xung quanh nghe thấy cũng say mê hàng loạt. Giọng nói này phối hợp với dung nhanh tuyệt sắc của Huyên Lãnh tiên tử, càng khiến cho người ta không thể kìm chế được.



Thấy những người xung quanh cũng không nói gì nữa, hình như cũng đang say mê phong thái của mình rồi, Huyên Lãnh tiên tử cũng chẳng thèm để ý nữa, cảnh tượng như này cô nhìn thấy nhiều rồi. Chỉ là trong lòng cô lại nghĩ, lần này cũng có thể dẫm Huân Nhiên tiên tử dưới chân rồi.



Trên bảng danh Thiên Tiên của Nguyễn Nhạc Thiên, cô và Huân Nhiên tiên tử vẫn ngang ngửa nhau, mặc dù cô xếp thứ ba, trên thực tế mọi người đều biết Huân Nhiên tiên tử đang xếp thứ tư cũng không kém cô bao nhiêu.



Diệp Mặc trong nháy mắt rơi xuống quảng trường của Thất Luyện tháp, từng đường độn quang lần lượt từ trong Thất Luyện tháp truyền tống ra. Diệp Mặc lập tức biết vận khí của hắn quá kém rồi, hắn vừa mới bóp nát ngọc bài, thì thời gian thí luyện cũng vừa hết. Nếu như Tiên yêu thú cấp bảy đó phát hiện ra hắn muộn hơn chút, hắn sau khi lấy được Bồng Việt Tiên quả rồi, thì quá hoàn mỹ rồi.



Bởi vì lúc đó, hắn bị truyền tống ra ngoài, mà không phải là mình bóp nát ngọc bài mà truyền tống ra. Nếu như hắn bị truyền tống ra ngoài ở tầng thứ bảy, vậy thì sẽ nhiều hơn 160 điểm. Nhưng đáng tiếc, bản thân bóp nát ngọc bài, nên 160 điểm này cũng thành bong bóng rồi.



Không còn 160 điểm này nữa, Diệp Mặc sốt ruột cầm lấy miếng ngọc bài đã vỡ vụn một tầng, hắn muốn biết mình bây giờ được bao nhiêu điểm. Truyền tống bên ngoài ngọc bài mặc dù bị bóp nát rồi, nhưng tầng ghi điểm bên trong thì vẫn còn trong tay.