Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1723 : Đòn sát thủ của Ức Mặc
Ngày đăng: 06:06 22/04/20
Tô Tĩnh Văn hốt hoảng, cô tu vi thâm sâu nhất, áp lực cảm thấy được cũng là mạnh nhất. Dường như trong chốc lát, cô liền phóng ra băng đao. Còn trong khi cô phóng ra Băng đao, Cảnh Anh Ly và Ức Mặc cũng hoàn toàn trì trệ lại, không chút phản ứng gì.
Cảnh Anh Ly trong lòng cũng biết rõ, nhưng cô lại cảm thấy thức hải của mình bị giam cầm lại, muốn phản kháng lại cũng không có lực. Tu vi của Ức Mặc cao hơn Cảnh Anh Ly một chút, cho dù như vậy, thì ba mươi sáu lôi châu của cô cũng chỉ có thể trôi trên không trung, vẫn không thể phối hợp tấn công cùng Tô Tĩnh Văn được.
Ánh sáng màu trắng chói mắt xoẹt qua, nhiệt độ xung quanh trong chốc lát liền trở nên băng hàn. Âm lãnh trước mặt hình như bị băng hàn màu trắng chói mắt này đóng băng lại, còn những băng hàn này chính là Song Nguyệt băng đao chân khí cực phẩm của Tô Tĩnh Văn phóng ra.
Răng rắc…
Giống như một tảng băng cực lớn bị vỡ vụn vậy, sau khi Tô Tĩnh Văn phóng ra băng đao mang theo băng hàn đầy trời trong chốc lát đã bị khí tức âm lãnh phá vỡ, giống như một tảng băng lớn bị vỡ vụn vậy. Nhưng âm hàn và sương mù mù mịt xung quanh bị băng hàn này tấn công, dường như cũng nhạt đi một chút.
Trong nháy mắt, Ức Mặc liền tỉnh lại, Ức Mặc sớm đã chuẩn bị xong không đợi đợt giam cầm thứ hai truyền đến, cũng đã phun ra một ngụm máu, đồng thời phóng ra một mũi đao màu xám.
Rõ ràng là mũi đao màu xám, một khi phóng ra khiến ánh sáng trắng phủ đầy trời. Ánh sáng trắng đó dường như chiếu sáng cả tầng bảy, cảnh tượng xung quanh nhìn rõ ràng. Sát thế mãnh liệt dâng lên, giống như phong ba cuồn cuộn xé rách ra vậy.
Một hư ảnh như có như không dường như bị đơ dại ra dưới màn ánh sáng trắng này, hình như bị lưỡi đao đáng sợ này trói chặt lại, hoàn toàn không thể nào nhúc nhích nổi.
Cảnh Anh Ly tỉnh lại đồng thời cũng ngây dại giống như Tô Tĩnh Văn, bọn họ căn bản không ngờ Ức Mặc còn có chiêu pháp đáng sợ này.
- Tách tách…
Một tiếng hét thảm truyền đến, mũi đao đó giống như xé rách một tờ giấy vậy, trực tiếp chém tan hư ảnh kia ra.
Ầm…
Hư ảnh dưới lưỡi đao màu trắng này cũng không có chút năng lực phản kháng nào, trong nháy mắt bị nổ tung. Còn lúc này Ức Mặc mới phóng ra ba mươi sáu lôi châu đánh tới. Dưới màn lôi quang, hư ảnh bị phân tán tứ phía kia hoàn toàn bị phá tan hết sạch.
Ngay lập tức Tô Tĩnh Văn và Cảnh Anh Ly cũng tỉnh lại, đồng thời phóng ra pháp bảo tấn công đến.
Một lát sau, không gian âm u mù mịt xung quanh tiêu tán hết, trước mặt ba người không còn Chân Thần các, cũng không còn sát cơ đáng sợ kia nữa. Còn khí tức âm lãnh kia, lại càng biến mất không còn.
Tô Tĩnh Văn vội vàng đỡ lấy Ức Mặc như muốn ngã xuống, lấy một viên đan dược cho vào trong miệng Ức Mặc, lúc này mới sốt ruột nói:
- Ức Mặc, con không sao chứ?
- Con không sao, thật lợi hại.
Ức Mặc có chút yếu ớt đáp lại.
Tô Tĩnh Văn vội hỏi.
- Dì Văn, Vẫn Chân điện mà chúng ta đang đứng ở đây thực ra không tên là Vẫn Chân điện.
Vẻ mặt Ức Mặc khiếp sợ nói.
- Đây là cái gì?
Tô Tĩnh Văn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Ức Mặc, lập tức hỏi.
- Đây là một linh bảo Tiên thiên của thời đại viễn cổ, không phải là Ngụy linh bảo được luyện chế ra mà chúng ta nói ở Tu Chân giới, mà là một linh bảo Tiên thiên thực sự.xem file text tại "t ung h oanh.c om"
Giọng nói của Ức Mặc cũng có chút run rẩy rồi.
Tô Tĩnh Văn đương nhiên hiểu ý của Ức Mặc, ở Tu Chân giới một số Chân khí luyện chế thất bại, nhưng lại cao cấp hơn linh khí cao cấp. Có một số người muốn bán chạy loại pháp bảo này, liền gọi là linh bảo, trên thực tế loại linh bảo này đến Chân khí cũng không bằng. Nhưng Tô Tĩnh Văn cũng chưa nghe nói đến cái gì mà linh bảo Tiên thiên, cô mặc dù hiểu ý của Ức Mặc, ngược lại lại càng nghi ngờ nhìn Ức Mặc.
Lúc này Cảnh Anh Ly cũng đã đi đén, cô không đợi Tô Tĩnh Văn hỏi, liền chủ động nói:
- Chiếc vòng đó tôi cũng đã luyện hóa được chút ít rồi, là một Chân linh thế giới cực nhỏ, không có sự sống trong đó. Muốn luyện hóa hoàn toàn, cần tốn rất nhiều năm.
Tô Tĩnh Văn gật đầu, nhìn Ức Mặc nói:
- Ức Mặc, con nói tiếp đi.
Ức Mặc run giọng nói:
- Đẳng cấp của linh bảo Tiên thiên còn cao hơn cả Thần khí, còn Thần khí thì lại cao hơn cả Tiên khí…
- Cái gì?
Tô Tĩnh Văn và Cảnh Anh Ly đồng thời khiếp sợ thốt lên.
Ức Mặc lúc này mới bình tĩnh hơn một chút nói:
- Pháp bảo này không tên là Vẫn Chân điện, mà tên là Lục Tiên tháp. Chỉ có điều đã có chút ít tàn phá, hơn nữa không có tháp linh. Lục Tiên tháp còn có chức năng chủ động khôi phục, chỉ cần thêm chút thời gian nữa, Lục Tiên tháp này nói không chừng sẽ tự mình khôi phục lại.
Ba người Tô Tĩnh Văn, Cảnh Anh Ly và Ức Mặc nhìn nhau, cái tên này cũng rất đáng sợ, càng không cần nói đến linh bảo Tiên thiên.