Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1742 : Tiên Phần Lĩnh Tiên Tàng

Ngày đăng: 06:06 22/04/20


Một gã Đại Chí Tiên hậu kỳ khuôn mặt hung ác, không chút để ý đến thiếu nữ đang kinh hãi kia, lại muốn kéo một nửa váy còn lại của cô xuống.



Chẳng trách lại hét thảm đến vậy, tay bị người ta chặt đứt rồi, còn bị người ta xé rách tan quần áo nữa. Diệp Mặc lại nhìn ra, nam nhân nham hiểm kia sở dĩ xé rách váy áo của thiếu nữ này, hình như không phải là muốn làm loạn với cô, mà là muốn cố ý làm nhục đối phương.



Diệp Mặc vừa đến đây, mấy người cũng nhìn thấy.



- Diệp tiên hữu, xin anh cứu Ngu Cẩn...



Câu nói vô cùng sốt ruột của Nhâm Vũ còn chưa nói xong, thì lại lần nữa bị một băng tiễn bắn trúng, băng tiễn bắn vào cánh tay cô phun ra một tia máu, khiến cô rùng mình một cái.



Mặc dù Diệp Mặc cũng không có ấn tượng tốt với người con gái tên Ngu Cẩn kia, nhưng Nhâm Vũ và nam nhân Đại La Tiên kia thì hắn lại có ấn tượng rất tốt. Hơn nữa, tên Đại Chí Tiên khuôn mặt hung hãn kia ức hiếp người quá đáng rồi, không ngờ lại đối phó với một thiếu nữ như vậy.



Tên Đại Chí Tiên hung ác kia thấy Diệp Mặc đến, cũng không tiếp tục ra tay nữa, mà lại đứng dậy lùi vài bước, sau đó chằm chằm nhìn Diệp Mặc cũng không nhúc nhích.



Diệp Mặc vung tay giải cấm chế cho thiếu nữ kia, sau đó lại đưa cho cô một viên đan dược, rồi mới nói:



- Tự cô mặc quần áo vào đi, rồi nối cánh tay của mình.



Lúc này thiếu nữ tên Ngu Cẩn sắc mặt cũng trắng bệch rồi, Diệp Mặc ngay lập tức giải cấm chế cho cô, cô liền mặc quần áo. Đồng thời nối cánh tay của mình lại, cũng không nhìn Diệp Mặc đưa cho cô là đan dược gì, liền nuốt xuống.



- Anh là ai? Dám nhúng tay vào chuyện của chúng tôi?



Tên Đại Chí Tiên kia thấy tu vi của Diệp Mặc còn cao hơn gã một chút, ngược lại cũng không dám xông lên đánh Diệp Mặc, chỉ hỏi lớn một câu.



Lão già mặt đen đang đánh nhau với hai người Nhâm Vũ thấy Diệp Mặc đến, hình như còn quen biết Nhâm Vũ, ngược lại cũng dừng lại. Hình như sợ Diệp Mặc đột nhiên ra tay với Đại Chí Tiên nham hiểm kia, có thể thấy tên Đại Chí Tiên nham hiểm kia cũng rất quan trọng trong lòng y.



Nhâm Vũ thở phào cũng chưa kịp cám ơn Diệp Mặc, vội vàng xông đến trước mặt thiếu nữ kia, giúp cô ta trị thương.



Diệp Mặc lúc này mới xem xét cẩn thận lão già mặt đen trước mặt này. Cũng là nửa bước Tiên Vương, hoặc là nói chỉ thiếu chút nữa là thăng cấp lên Tiên vương rồi. Chẳng trách Nhâm Vũ cộng thêm hai Đại La Tiên cũng không là đối thủ của y, Ngu Cẩn còn bị y chặt đứt một cánh tay nữa.


Diệp Mặc giật mình, hắn cũng có một ngọc giản tàn đồ, chẳng lẽ cũng là một miếng tàn đồ như này?



Nghĩ tới đây, Diệp Mặc nói với Nhâm Vũ:



- Nhâm Vũ tiên hữu, có thể cho tôi xem tàn đồ một chút được không?



- Đương nhiên có thể.



Nhâm Vũ không chút do dự lấy ra ngọc giản tàn đồ đưa cho Diệp Mặc, Diệp Mặc sau khi nhìn tàn đồ đó, lập tức hiểu ra. Phần tàn đồ kia của mình và miếng tàn đồ này hoàn toàn ăn khớp nhau, nói cách khác hai miếng tàn đồ này có thể hợp lại một, nhưng sau khi hợp hai miếng tàn đồ này, thì vẫn còn thiếu rất nhiều.



Diệp Mặc lập tức nhìn về phía Hắc Vô Nhẫn, Hắc Vô Nhẫn lúc này đang nóng bỏng nhìn chằm chằm vào miếng tàn đồ trong tay Nhâm Vũ. Diệp Mặc vừa nhìn liền hiểu, miếng tàn đồ trong tay Hắc Vô Nhẫn rất có khả năng cũng là một phần của bản đồ.



Diệp Mặc sau khi trả lại ngọc giản cho Nhâm Vũ, lại nói:



- Chúng ta như vậy là tốt rồi, chúng ta cùng hợp tác đi tìm Tiên tàng, sau khi tìm được rồi, thì chia làm ba phần, mỗi bên một phần, được chứ?



- Anh không lấy ra bất kỳ thứ gì, dựa vào cái gì mà đòi chia làm ba phần? Cùng đi tìm Tiên tàng thì tôi đồng ý, nhưng tôi chỉ có thể đồng ý sau khi tìm được rồi thì chia làm hai phần, tôi một nửa, bốn người các anh một nửa.



Hắc Vô Nhẫn lạnh lùng nhìn Diệp Mặc nói.



Ngay cả Nhâm Vũ cũng có chút nghi ngờ Diệp Mặc, nói thật, cô cũng cảm thấy yêu cầu của Diệp Mặc hơi quá rồi. Tu vi của Diệp Mặc mặc dù không nói là thấp nhất, nhưng chỉ là tu vi Đại Chí Tiên. Cùng đi tìm Tiên tàng thì có thể, nhưng yêu cầu muốn chia làm ba phần thì có chút quá đáng. Cô nói dẫn Diệp Mặc cùng đi tìm Tiên tàng, cũng không nói nhất định phải chia đều cho Diệp Mặc.



Diệp Mặc không chút do dự lấy ra một miếng ngọc giản nói:



- Vì tấm bản đồ này tôi cũng có một phần, cho nên ông nói tôi có thể lấy được một phần ba hay không?



- Hả..



Khi Diệp Mặc lấy ra ngọc giản nói mình cũng có một phần của tấm bản đồ, Nhâm Vũ và Hắc Vô Nhẫn cũng sững cả người. Cho dù cộng thêm miếng tàn đồ của Diệp Mặc nữa thì bản đồ Tiên tàng này cũng chưa hoàn chỉnh, ba phần cộng lại, dù sao cũng dễ tìm hơn nhiều khi chỉ có một miếng.