Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1750 : Bát phẩm tiên khí

Ngày đăng: 06:06 22/04/20


Răng rắc...



Chiếc Bát cực già đỉnh phục chế của Diệp Mặc va chạm với đường Lôi Kiếp kia, lập tức bị nổ tan thành năm bảy mảnh rồi trở thành bã vụn, còn đường Lôi Kiếp kia cũng miễn cưỡng bị Bát cực già đỉnh ngăn trở.



Lôi kiếm cùng Lôi Kiếp va chạm vào nhau, từng tiếng nổ vang lên, lôi quang tung tóe. Không gian Diệp Mặc độ kiếp cũng lập tức tràn ngập lôi điện.



Hai mươi chín đường Lôi Kiếp đánh lên trên người Diệp Mặc, Diệp Mặc lại lần nữa bị đánh sâu vào trong lòng đất. Hai mươi chín đường Lôi Kiếp này sau khi đánh lên người Diệp Mặc thì lập tức khiến Tiên nguyên của Diệp Mặc xông lên đột phá qua tầng ngăn cách tu vi kia. Lúc này chín đường Lôi Kiếp đã bị 108 Lôi kiếm của Diệp Mặc làm suy yếu cũng đã đánh xuống, trên thực tế thì chín đường Lôi Kiếp này cũng chỉ chậm hơn hai mươi chín đườngLôi Kiếp kia một chút xíu mà thôi.



Lượng Tiên nguyên khủng bổ cần thiết để tấn cấp Đại La Tiên lập tức được thể hiện rõ rệt. Đại bộ phận lôi nguyên của hai mươi chín đường Lôi Kiếp cùng với chín đường Lôi Kiếp đã bị suy yếu đều được Diệp Mặc hấp thu hết.



Diệp Mặc cũng không kịp cao hứng, chỉ điên cuồng tập trung hấp thu lôi nguyên và tiên linh khí. Mỗi lần độ kiếp, chỉ cần không phải là bị Lôi Kiếp giết chết, thì đối với Diệp Mặc mà nói đó chính là một Bữa ăn Tiên nguyên thịnh soạn.



Tiên tinh trong Tụ linh trận mà Diệp Mặc bố trí liên tiếp vỡ vụn thành bột phấn. Từng đợt tiên linh khí cùng lôi nguyên không ngừng bị Diệp Mặc hấp thu vào.



Thương thế của Diệp Mặc cũng nhanh chóng khôi phục lại như cũ. Chỉ sau một nén nhang, thì những thương thế do Lôi Kiếp đánh lên người hắn đều đã khôi phục lại như ban đầu.



Tiên linh khí nồng đậm bị Diệp Mặc hấp thu, giống như là nước thải chảy qua miệng cống vậy. Cảm nhận được tốc độ hấp thu tiên linh khí của tu vi Đại La Tiên, Diệp Mặc lúc này đã hoàn toàn yên lòng. Đợt Lôi Kiếp thứ hai đã vượt qua được, hắn cũng đã tấn cấp lên Đại La Tiên rồi, cũng có nghĩa là hắn không còn phải lo lắng những đường Lôi Kiếp tiếp theo nữa rồi.



Quả nhiên những đợt Lôi Kiếp tiếp theo giống như là hữu khí vô lực vậy, tuy là một lượt đánh xuống tới mười tám đường, nhưng đối với Diệp Mặc mà nói thì lúc này chẳng khác với việc gãi ngứa cho hắn là bao.



Một viên Tiên tinh cuối cùng trong Tụ linh trận đã vỡ vụn, còn Diệp Mặc thì lại thất vọng nhìn lên bầu trời. Sau khi hắn tấn cấp lên Đại La Tiên, thì lại chẳng có một đám Linh vân nào cả.



Chỉ có thể xem như đám Linh vân ngày trước khi hắn tấn cấp lên Đại Chí Tiên ở Vô Tận Viêm Hà là do hắn may mắn mà thôi. Hoặc là nơi đó có lẽ có gì đó khác với những nơi khác. Diệp Mặc quyết định, trong tương lai khi hắn độ kiếp tấn cấp Tiên Vương, thì hắn nhất định là phải đi vào trong Vết nứt hư không. Có lẽ hắn độ kiếp ở trong Vết nứt hư không sẽ lại có được một đám Tiên Linh Vân nữa.
Sau khi hiểu được điểm này, thì Diệp Mặc càng điên cuồng thúc dục Tiên nguyên, thậm chí bắt đầu thiêu đốt Tiên nguyên. Còn về dáng vẻ bên ngoài của Tử đao thì hắn cũng đành bỏ qua, vì với hắn lúc này, việc dung nhập hoàn toàn Luyện tinh thạch vào trong Tử đao mới là việc quan trọng nhất.



Thời gian lại trôi qua ba tháng. Lúc này Tử đao phát ra một âm thanh thanh thúy, sau đó uốn lượn trên đỉnh đầu Diệp Mặc. Lúc này Diệp Mặc mới có thể thở ra một hơi.



Sau mấy tháng vừa rồi, hắn cuối cùng đã có thể dung hợp hoàn toàn Luyện tinh thạch vào trong Tử đao. Tử đao đã thành công thăng cáp lên Tiên khí cấp tám. Trừ khi đem Tử đao giao cho người khác, chứ nếu không thì sẽ không ai có thể cảm giác được một chút khí tức nào của Luyện tinh thạch cả.



Tiếc nuối duy nhất là thanh Tử đao hoàn mỹ đẹp đẽ trước đó lại lần nữa bị hắn luyện chế thành một pháp bảo không bằng cả cây dao thái rau (thái đao). Nhìn từ bên ngoài thì thực sự là nó giống với con dao dùng để phác tre nứa, hơn nữa còn là một thanh đao với hình dạng quái dị.



Diệp Mặc lắc đầu tiếc rẻ thanh Tử đao xinh đẹp hắn mới chỉ được dùng trong một thời gian ngắn. Lúc này Tử đao đã lại lần nữa phục hồi nguyên trạng, nói đúng hơn là không bằng nguyện trạng trước kia.



Cũng may là uy lực của Tử đao bây giờ so với lúc trước đã tằng lên mấy cấp bậc nữa rồi.



Diệp Mặc đứng lên, chuẩn bị rời khỏi chỗ này đi tới Thường Dung Thiên. Còn gần hai tháng nữa là tới ngày hắn ước hẹn cùng Kế Hồn. Tuy hắn có thể ngồi Truyền tống trận, nhưng cũng cần phải đẩy nhanh tốc độ lên, nếu không thật đúng là không kịp.



Nhưng Diệp Mặc rất nhanh đã phải trợn tròn mắt lên, vì hắn phát hiện ra Tử đao của hắn đã không thể nào đưa vào trong nhẫn trữ vật nữa rồi. Nói cách khác, sau khi sử dụng Luyện tinh thạch để thăng cấp cho Tử đao xong, thì Tử đao của hắn chỉ có thể để ở trong Thế giới trang vàng mà thôi.



Như vậy thì sao được? Để Tử đao ở trong Thế giới trang vàng, thì việc lấy ra đưa vào cực kỳ bất tiện. Một khi bị người khác phát giác ra Thế giới trang vàng, thì tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì.



Trong những pháp bảo của Diệp Mặc, thì Tử đao là pháp bảo công kích chủ yếu của hắn. Một khi chiến đấu đều phải sử dụng tới nó. Hắn cũng không thể vừa chiến đấu đã sử dụng tới Hắc Thạch Cân được. Còn cái Hạo Thiên Cổ kia tuy là hắn đã luyện hóa được mấy tầng cấm chế, nhưng nó lại là thứ không thể lấy bừa ra ngoài được.



Rơi vào đường cùng, Diệp Mặc chỉ có thể luyện chế ra một cái vỏ đao đơn giản, đem Tử đao cất vào trong đó rồi đeo sau lưng. Nếu không cất Tử đao vào trong vỏ, thì cái hình dạng hiện giờ của nó thật sự là hết chỗ nói...