Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1775 : Phỏng tay ngọc bài

Ngày đăng: 06:06 22/04/20


Quả nhiên là như vậy, Diệp Mặc ngược lại cảm thấy bình thường, nếu không phải như vậy mới là kỳ quái.



Trên quảng trường cũng có rất nhiều người có cách nghĩ giống như Diệp Mặc, nhưng người thất vọng thì càng nhiều hơn. Những người trên quảng trường, tuy cũng là thành phần xuất sắc của các nơi, nhưng đem đến nơi tinh anh chồng chất như này thì không là gì cả.



Táp Không Đại Đế thấy mọi người đều yên tĩnh lại, lúc này mới tiếp tục nói:



- Tiểu Thiên vực đã tồn tại vô số năm, một số vật hỗn độn trong hư không cũng đều trốn vào Tiểu Thiên vực. Một khi Vị Tiên tiến vào Tiểu Thiên vực, khí tức của Vị Tiên sẽ khiến cho tiên linh vật hỗn độn trong Tiểu Thiên vực bị kinh hãi, bỏ trốn tứ tung. Cho nên mấy người chúng tôi sau khi thương lượng, đã quyết định không động chạm đến Tiểu Thiên vực. Nhờ đại hội Bồng Việt Tiên Quả lần này, trước tiên để 1100 Đại La Tiên tiến vào Tiểu Thiên vực...



Trên quảng trường lại bắt đầu bàn tán, nếu quả thật đúng như Táp Không Đại Đế nói, vậy hơn một ngàn người này chẳng phải là phát tài lớn rồi hả? Không biết thứ mà hơn một ngàn người này có được có phải quy là của bọn họ toàn bộ hay không? Ngay cả hơn một ngàn người trong đại điện cũng vui mừng, bọn họ hoàn toàn không thể tưởng được cuối cùng còn có loại chuyện tốt như này.



Diệp Mặc cũng nghi hoặc nghĩ, chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân dùng Hư Không Phi Tuyết sắp xếp thứ hạng? Hơn nữa Táp Không Đại Đế nói Vị Tiên gì đó vào sẽ quấy nhiễu hỗn độn tiên linh vật, Diệp Mặc tuyệt đối không tin. Hắn cũng biết chắc không phải là một mình hắn không tin, nhưng hắn không tìm ra được lý do để không tin. Hỗn độn tiên linh vật lại có mấy người có thể thấy được? Ai biết có phải là sau khi trông thấy Vị Tiên, lập tức sẽ ẩn nấp hay không?



- Những thứ trong Tiểu Thiên vực là của mọi người, tuy chúng tôi lựa chọn một ngàn một trăm người đại diện tiến vào, nhưng vì để cho toàn bộ người của Thiên Vực đều được hưởng lợi. Người có tư cách tiến vào Tiểu Thiên Vực đều phải đồng ý những thứ lấy được mình chỉ giữ lại một phần trong đó, còn lại toàn bộ lấy ra phân phối hết. Nếu ai không muốn, có thể đem vị trí của mình nhường cho người khác. Hỗn độn tiên linh vật, nhất định phải lấy ra toàn bộ. Gieo trồng lại trong vườn Bồng Việt Tiên Quả của Thanh Vi Thiên.



Lời nói của Táp Không Đại Đế không hề khiến cho một ngàn một trăm người kia có bất kỳ tí bất mãn nào, Tiểu Thiên vực 1000 tỷ năm qua chưa từng mở ra, một khi đi vào, thứ tiên linh vật này há có thể là đơn giản sao? Một phần mười đã là rất nhiều rồi. Hơn nữa vật hỗn độn lại có mấy người có thể gặp được, cho dù là trăm triệu năm không có dấu chân người đi qua, cũng không phải tùy tùy tiện tiện là có thể gặp được hỗn độn tiên linh vật.



- Số người này đi vào chỉ có thể ở lại trong ba ngày, sau ba ngày, nhất định phải đi ra.



Táp Không Đại Đế lại nói thêm một câu. Khiến cho tất cả mọi người không hiểu, một Tiểu Thiên vực sẽ lớn tới mức nào? Thời gian ba ngày lại có thể lấy được bao nhiêu thứ? Nếu đã tiến vào, vì sao không thu nhặt thêm một chút?



Táp Không Đại Đế lại không chút hoang mang nói:



- Bởi vì trong Tiểu Thiên vực có Hội Linh Ma khí tồn tại, một khi thời gian quá dài, linh căn sẽ tự động niết hóa hết, cả người biến thành phế nhân. Hơn nữa tu vi càng cao, tốc độ linh căn bị niết hóa càng nhanh. Kỳ thật trên phương diện này mà nói tiên vương trở lên đi vào cũng không thích hợp.



Diệp Mặc giật mình, khó trách bọn người Táp Không Đại Đế không tiến vào Tiểu Thiên vực, đoán chừng linh căn bị niết hóa mới là nguyên nhân chủ yếu nhất đây.




Sau khi Sở Di thu hồi thẻ tiên tinh, mới có người báo ra một cái giá nữa, có thể thấy tốc độ của Sở Di nhanh như thế nào.



Sở Di lại không mảy may hối hận vì chỉ bán với giá một trăm triệu tiên tinh, ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Một trăm triệu tiên tinh đối với Đại La Tiên ở đây mà nói thì không đáng kể chút nào. Tấm ngọc bài phỏng tay tiến vào Tiểu Thiên vực kia rời tay, mới là chuyện quan trọng nhất.



Quả nhiên, sau khi ngọc bài của Sở Di rời tay, tiêu điểm lập tức liền chuyển dời lên người vừa mua ngọc bài của Sở Di này.



- Diệp huynh, chúng ta đi xem Hi Nguyệt đi.



Mấy người Tề Bắc Thương thấy Sở Di đã bán mất ngọc bài, lập tức liền đem tầm mắt đặt trên người Kế Khôn.



Diệp Mặc rất hiểu ý của đám người Tề Bắc Thương, ngọc bài trên người Kế Khôn cũng có phần của đám người Quý Thư và Tề Bắc Thương, bọn họ đi xem coi như là hợp lý.



Sở Di biết một trăm triệu tiên tinh này Diệp Mặc cũng sẽ không thèm nhìn đến, thậm chí y còn chưa lấy ra, liền nói với Diệp Mặc:



- Diệp huynh, lần này tới Thanh Vi Thiên coi như là có thu hoạch nhỏ, tôi và em họ định đến nơi khác ở Thanh Vi Thiên đi dạo. Chuyện vào Tiểu Thiên Vực thì không tham gia nữa.



Diệp Mặc tán đồng nói:



- Cũng tốt, về sau có cơ hội, tôi sẽ đi Cấm Thượng Thiên thăm hai người.



Sở Di và Nhâm Ngu Cẩn cũng không hỏi Diệp Mặc có muốn đi Tiểu Thiên vực hay không, bọn họ biết rõ Diệp Mặc không giống người tầm thường, còn Diệp Mặc có đi hay không, cũng không phải là việc bọn họ có thể hỏi.



Nếu như Tiểu Thiên vực là thật, Diệp Mặc há có thể bỏ qua, nhưng hắn không có ngọc bài kia. Hơn nữa Diệp Mặc cũng không muốn bị tất cả mọi người biết, trong số những người đi Tiểu Thiên Vực có hắn.