Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1819 : Đại thu hoạch
Ngày đăng: 06:07 22/04/20
Phủ Hồng Thành lúc này làm gì còn dám có nửa phần may mắn, vội vàng bước lên trên khom người nó:
- Lạc đại nhân, lúc trước Mặc Nguyệt tiên thành cũng có rất nhiều nguyên liệu mua từ Bán Thần thương lâu của tôi, Bán Thần thương lâu của tôi vì tỏ thành ý, lần này nguyện ý lấy ra hai phần nguyên liệu mà Mặc Nguyệt Tiên thành đang cần để xây dựng, đồng thời bằng lòng cung cấp một tỉ tiên tinh. Ngoài ra nếu như Mặc Nguyệt Tiên thành cần Bán Thần thương lâu tôi mua nguyên liệu từ những nơi khác, thì Bán Thần thương lâu tôi cũng bằng lòng hỗ trợ miễn phí.
Diệp Mặc gật đầu, hai phần nguyên liệu xây dựng Mặc Nguyệt Tiên thành cũng không ít, hơn nữa Phủ Hồng Thành này còn cung cấp một tỉ tiên tinh, chứng tỏ tên này còn có chút thành ý.
- Rất tốt, hai phần nguyên liệu kia của anh, tôi nhận, một tỉ tiên tinh cũng không khiến anh bỏ ra không, Bán Thần thương lâu của anh có thể nắm giữ một thương lâu quy mô bậc trung trong Mặc Nguyệt Tiên thành.
Nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, Phủ Hồng Thành sung sướng. Gã bỏ ra nhiều thứ như vậy, vốn dĩ cũng đã cực kỳ đau lòng rồi, bây giờ còn lấy được một thương lâu, cũng coi như lấy lại được chút ít, lập tức liền nói:
- Cám ơn Lạc đại nhân, vãn bối nhất định dốc hết sức vì sự nghiệp xây dựng Mặc Nguyệt Tiên thành mà phục vụ.
- Đúng vậy, suy nghĩ của anh rất tốt. Anh xuống dưới trước đi, đợi lát nữa đi tìm sư đệ của tôi Duẫn Ưng là được rồi.
Diệp Mặc cũng cảm thấy hài lòng với tên Phủ Hồng Thành biết thức thời này, Mặc Nguyệt Tiên thành xây dựng cần những người như Phủ Hồng Thành này, kinh nghiệm của bọn họ chắc chắn còn chắc hơn Duẫn Ưng nhiều.
Phủ Hồng Thành lòng sung sướng sau khi lùi xuống, Diệp Mặc vung tay giải thoát cấm chế cho Trịnh Chính, sau đó lạnh lùng nhìn Trịnh Chính nói:
- Thương hội Tiên kị của anh định làm thế nào?
Trịnh Chính thấy đến Tư Thành Tiên Vương Lê Khải trước mặt Diệp Mặc cũng không có sức đánh trả, làm gì còn không biết Diệp Mặc muốn giết gã cũng đơn giản như giết con gà. Lúc này Diệp Mặc giải khai cấm chế cho gã, làm sao không biết phải bắt lấy cơ hội, nếu như không nắm được cơ hội này, thì gã cũng thảm rồi. Hận ý lớn hơn, trước mặt thực lực căn bản cũng không đủ nhắc đến.
Căn bản không đợi Diệp Mặc hỏi đến câu thứ hai, Trịnh chính liền khom người nói:
- Thương hội Tiên kỵ chúng tôi bằng lòng cung cấp năm tỉ tiên tinh, đồng ý cung cấp năm phần nguyên liệu xây dựng.
Trịnh Chính cũng chuẩn bị xuất huyết rồi, gã biết một khi đồ của gã mà Diệp Mặc không coi ra gì, chẳng những gã xong đời, mà đến thương hội của gã cũng nguy hiểm.
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Nể tình thành ý của anh, lần này tôi bỏ qua cho thương hội Tiên kỵ của anh một lần, nếu như còn mạo phạm đến tay ta, thì thương hội Tiên kỵ của anh cũng sẽ biến mất vĩnh viễn.
- Vâng, cám ơn Lạc đại nhân.
- Lạc đại nhân, ngài là tông sư Tiên đan thất phẩm thật sao?
Lô Phượng vô cùng khiếp sợ, bước ra lắp bắp nói.
Diệp Mặc lập tức nói:
- Đương nhiên, đợi Tiên thành và Tiên tông chúng ta thành lập xong rồi, thì Mặc Nguyệt Tiên tông sẽ thu nhận đệ tử của toàn hạ thiên vực, đồng thời tôi sẽ luyện đan ba ngày cho Hạ thiên vực.
Diệp Mặc tin rằng một khi nói câu này ra, Mặc Nguyệt Tiên tông muốn không nổi tiếng cũng không được. Tiên đan trong Tiên giới trước giờ vẫn là tài nguyên cao cấp, nhưng tiên đan sư thì lại hiếm hoi, càng đừng nói đến tông sư Tiên đan.
Lô Phượng run rẩy lấy ra ngọc bài mà Diệp Mặc lúc trước đưa cho cô, sau đó lấy ra một hộp ngọc, lấy một quả Bồng Việt Tiên quả trong hộp ngọc đó ra nói:
- Lạc đại nhân, vãn bối muốn tiền bối ra tay một lần, giúp vãn bối luyện chế một lò Y Vương đan, vãn bối chỉ cần một viên đan dược thôi là được.
Thấy Lô Phượng lấy ra Bồng Việt Tiên quả, những người trong đại sảnh này lại càng đỏ mắt nhìn chằm chằm Bồng Việt Tiên quả. Đây là thứ để luyện chế ra Y Vương đan, thứ này đúng là vật vô giá. Bọn họ cũng không ngờ, Lô Phượng đi cùng bọn họ này lại có thứ này.
Nếu như không phải trong này có một Tiên Vương nghịch thiên, thì nói không chừng bọn họ cũng động thủ cướp đi rồi.
- Cô vừa mới yêu cầu tôi ra tay một lần, bây giờ lại dùng mất cơ hội này, chẳng phải đáng tiếc sao?
Diệp Mặc nhận lấy ngọc bài và Bồng Việt Tiên quả thuận miệng hỏi một câu.
Lô Phượng vẫn run giọng nói:
- Vãn bối kẹt ở Đại La Tiên viên mãn cũng mấy chục nghìn năm rồi, vãn bối mở thương lâu cũng là vì mượn cơ hội phá tan cửa khẩu này. Nhưng vãn bối lại lấy được một quả Bồng Việt Tiên quả, lại không tìm được tông sư Tiên đan luyện đan cho vãn bối, xin tiền bối thành toàn.
- Được, viên Y Vương đan này tôi bảo đảm luyện chế giúp cô. Nể tình cô giúp tôi tu kiến Mặc Nguyệt Tiên tông, tôi cho cô ba viên Y Vương đan. Một tháng sau, cô ở Mặc Nguyệt Tiên tông đợi tôi.
Diệp Mặc cũng đoán được tâm trạng của Lô Phượng, lập tức trả lời.
Lô Phượng chỉ lấy ra một quả Bồng Việt Tiên quả, không có bất kỳ nguyên liệu phụ trợ nào. Y Vương đan trong nhẫn trữ vật của Diệp Mặc rất nhiều, nếu như Lô Phượng có cống hiến lớn với Mặc Nguyệt Tiên tông thật, thì cho cô ấy ba viên cũng chẳng là gì.