Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1844 : Lục Chính Quần đánh lén

Ngày đăng: 06:07 22/04/20


Trong nháy mắt liền gần đến biên giới Thiên vực của Ma Di thiên rồi, Trường Thiên Tiên tôn biết trong này là nơi tốt nhất để động thủ, lão đang định tăng tốc ngăn Diệp Mặc lại giết chết trước, sau đó đợi Lục Chính Quần đến gần rồi cùng giải quyết, nhưng chính vào lúc này, lão không ngờ lại phát hiện tốc độ của Diệp Mặc đột nhiên lại nhanh hơn rất nhiều.



- Pháp bảo phi hành Thần khí hạ phẩm?



Trường Thiên Tiên tôn thậm chí còn kích động hơn việc nghe thấy Diệp Mặc có Hỗn Độn thụ, Hỗn Độn thụ dù sao cũng là tự Diệp Mặc nói, không được trải qua xác minh thật giả. Còn có hay không thì lão cũng phải sau khi bắt được Diệp Mặc, mới biết được. Ai mà biết có phải là cách mà Diệp Mặc vì chạy thoát mà nghĩ ra hay không? Nhưng pháp bảo phi hành thần khí hạ phẩm này thì lại thật sự xuất hiện trước mặt lão, thứ này đừng nói là một Tiên tôn như lão, cho dù là Tiên đế cũng cực kỳ muốn.



Nhưng nhanh chóng lão lại cảm thấy có chút gì đó không đúng, Diệp Mặc sau khi đổi pháp bảo phi hành, tốc độ càng lúc càng nhanh, chỉ trong nháy mắt liền kéo dài khoảng cách với lão. Lúc này Trường Thiên Tiên tôn cũng không kịp thả dây dài kéo cá lớn nữa, thúc giục pháp bảo phi hành cực phẩm dưới chân mình, với tốc độ nhanh nhất có thể bay về phía Diệp Mặc, Lục Chính Quần sau lưng lão cũng không thèm để ý đến nữa. Lão sợ một khi Diệp Mặc xông vào trong hư không rồi, bản thân mình quả thật sẽ mất đi pháp bảo phi hành Thần khí hạ phẩm này.



Sau mấy ngày quan sát, Diệp Mặc khẳng định tốc độ của tên Lục Chính Quần kia cũng sẽ không thua kém gì Trường Thiên Tiên tôn. Quả nhiên Diệp Mặc lại phát hiện sau khi hắn phóng ra Thời Không Toa, tốc độ của Trường Thiên Tiên tôn lập tức tăng nhanh.



Còn Lục Chính Quần cũng lập tức đổi một pháp bảo phi hành khác, đồng thời tăng tốc độ của mình. Pháp bảo mà Lục Chính Quần đổi cũng còn nhanh hơn của mình, Trường Thiên Tiên tôn đương nhiên biết, lúc này lão cũng không nghi ngờ lời nói của Diệp Mặc nưa. Nếu như trên người Diệp Mặc không có Hỗn Độn thụ, Lục Chính Quần tuyệt đối không thể một mạch chạy đuổi theo, thậm chí còn tăng tốc độ lên tối đa.



Biết rõ trên người Diệp Mặc có nhiều bí mật, Trường Thiên Tiên tôn ngược lại cũng tỉnh táo lại. Còn chuyện Diệp Mặc có thể chạy đến hư không hay không, thì cũng là thứ yếu. Cái chính là lão phải giết chết hai người Diệp Mặc và Lục Chính Quần.



Lần này Diệp Mặc đổi pháp bảo phi hành, tốc độ càng lúc càng nhanh, một ngày sau, Diệp Mặc đã nhìn thấy biên giới thiên vực của Ma Di thiên rồi.



Thấy Diệp Mặc thuần thục tìm được nơi yếu nhất của hư không loạn lưu biên giới thiên vực mà xông vào, Trường Thiên Tiên tôn ngược lại cũng thở phào. Lão tin rằng trình độ thuần thục như này của Diệp Mặc, tuyệt đối là lão luyện trường kỳ trong hư không rồi. Hắn sở dĩ đi vào hư không, chắc hẳn là muốn lợi dụng trong hư không, chạy thoát sự truy đuổi của mình.



Khi Diệp Mặc lao qua biên giới thiên vực, tiến vào trong hư không cũng chỉ trong mấy giây, Trường Thiên Tiên tôn và Lục Chính Quần cũng lần lượt tiến vào trong hư không.



Diệp Mặc chạy trốn, Trường Thiên Tiên tôn đuổi theo, Lục Chính Quần đuổi theo. Mặc dù khoảng cách với Diệp Mặc càng lúc càng gần, nhưng trong thời gian ngắn cũng không thể nào đuổi kịp Diệp Mặc được.




Trường Thiên Tiên tôn chỉ sợ hãi kêu ra mấy chữ này, cũng không kịp đối phó với Diệp Mặc nữa, đại ấn khổng lồ liền muốn thu lại, toàn lực đối phó với Lục Chính Quần.



Cho dù đến lúc cuối cùng Trường Thiên Tiên tôn không kịp đối phó với Diệp Mặc, Diệp Mặc vẫn đang bị đại ấn khổng lồ này quét trúng, giống như diều đứt dây trực tiếp bay ra ngoài, phun mấy ngụm máu tươi trên không trung.



Cùng lúc đó, có mấy tiếng bắn xuyên máu thịt liên tiếp vang lên.



Phụt phụt...



Bảy đường máu tươi phun ra, Trường Thiên Tiên tôn không ngờ đang bị Lục Chính Quần đánh lén, lại bị bảy đường tinh quang kiếm mang xuyên tim.



- Lục Chính Quần, mày là đồ tiểu nhân hèn hạ.



Trường Thiên Tiên tôn tức giận gầm lên một tiếng, căn bản cũng không lo Diệp Mặc bị bay ra ngoài, đại ấn cực lớn lại lần nữa hóa thành đại ấn chu vi mấy chục dặm hạ xuống, lĩnh vực Tiên tôn điên cuồng cuốn lên.



Những tiếng nổ ầm ầm cực lớn vang lên không ngừng trong không trung, Trường Thiên Tiên tôn toàn thân be bét máu, giống như một con trâu đực bị chọc giận, không chút để ý đến vết thương của mình.



Lục Chính Quần căng thẳng nhìn về phía Diệp Mặc, phát hiện Diệp Mặc cũng không tận dụng cơ hội mà chạy trốn, mà lại ngồi trên pháp bảo phi hành trị thương, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.



Diệp Mặc đương nhiên cũng không chạy trốn, hắn đã nhìn ra, vừa nãy lĩnh vực đáng sợ mà Lục Chính Quần phát ra căn bản không phải là của bản thân gã. Đồng thời trong lòng hắn cũng thầm sợ hãi, nếu như Lục Chính Quần khi đánh nhau với mình, đột nhiên phát ra lĩnh vực đáng sợ như này, hắn nói không chừng cũng sẽ bị hại trong phút chốc.