Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1858 : Gặp lại Khai Nỉ
Ngày đăng: 06:07 22/04/20
Một Đại La Tiên phóng pháp bảo ra công kích, không những không gây ra bất kỳ thương tổn nào đối với con Tiên yêu thú kỳ lạ kia, mà tên Đại La Tiên này còn bị con Tiên yêu thú kỳ lạ kia tát một phát chết tươi. Loại Tiên yêu thú kỳ lạ này quả là quá nghịch thiên rồi.
Hai tên Đại La Tiên khác thấy chuyện trước mặt thì liền vội vàng xoay người bỏ chạy.
Hai con Tinh Thú kia thì thấy mấy người này mặc dù không khác là mấy so với Diệp Mặc, nhưng thực lực thì lại khác biệt quá lớn, cho nên cũng không trốn đi nữa, mà quay lại xông lên công kích những tiên nhân kia.
Hai tên Đại La Tiên vừa xoay người bỏ chạy kia lúc này ngay cả lực lượng trói buộc của hai con Tinh Thú cũng không thể giãy ra được, cho nên chỉ trong khoảnh khắc đã bị hai con Tinh Thú chỉ cao gần mười trượng này tát chết.
Trong chớp mắt, ba tên Đại La Tiên đã bị giết, mà hai con Tinh Thú kia căn bản là chẳng có vấn đề gì.
Thấy hai con Tinh Thú lại quay ngược lại xông về phía mọi người, thì trong đám người rốt cuộc đã có người nhận ra được lai lịch của chúng:
- Đây là Tinh Thú, da thịt bọn nó vô cùng cứng rắn, pháp bảo bình thường căn bản là không có biện pháp làm tổn thương tới chúng nó. Loại Tiên yêu thú này sinh tồn ở Giới Vực, không tu luyện Tiên nguyên cùng thần thức, nhưng lại có lực lượng vô cùng cường đại. Có con Tinh Thú thậm chí còn tinh thông cả pháp tắc lực lượng, có thể phá tan tất cả mọi thứ.
Ầm...
Bàn tay của con Tinh Thú va chạm cùng với pháp bảo của một tên Tiên Vương. Lần này thì con Tinh Thú cao gần mười trượng kia đã không chiếm được tiện nghi, mà còn bị pháp bảo của tên Tiên Vương kia đánh bay ra ngoài.
Cho dù là như vậy, thì con Tinh Thú kia cũng không hề bị tổn thương chút nào. Bất quá hai con Tinh Thú này đã nhận ra rằng trong đám người này vẫn có kẻ đánh thắng được chúng, cho nên không dám xông lên nữa mà quay người rút đi. Chỉ trong chốc lát đã hoàn toàn không thấy đâu nữa.
- May quá, chúng nó đi rồi. Mấy con Tinh Thú này quả thực là quá đáng sợ. Dưới tu vi Tiên Vương mà gặp phải thì cầm chắc cái chết.
Một tên Đại La Tiên nhìn về phía hai con Tinh Thú bỏ đi, trong lòng vẫn còn chút sợ hãi.
Tên Tiên Vương đã đánh lùi Tinh Thú kia liền trầm giọng nói:
- Ngươi căn bản là không hiểu về Tinh Thú. Tinh Thú luôn đi theo đàn, hơn nữa nghe nói ở Giới Vực không gian, một khi đã xuất hiện Tinh Thú thì đó chính là số lượng vô cùng lớn. Tuy chúng ta chỉ thấy có hai con Tinh Thú, nhưng có thể sẽ có thêm rất nhiều Tinh Thú nữa, thậm chí còn nhiều hơn vô số lần số người của chúng ta ở đây.
- A...
Một số người không hiểu rõ về Tinh thú lập tức liền trở nên cảnh giác. Chỉ hai con Tinh Thú kia thôi đã thiếu chút nữa giết họ rồi, một khi có cả một bầy cực kỳ đông đúc tiến tới, thì còn đến mức nào nữa?
Diệp Mặc không có hứng thú chém giết Tinh Thú, mà hắn chỉ đi khắp nơi để tìm đường ra. Mặc dù ở phía ngoài có nhiều Tinh Thú, nhưng khi chúng thấy Diệp Mặc tới thì đều nhao nhao nhường đường.
Diệp Mặc thấy đám Tinh Thú này nhường đường thì lại bỗng nhiên ngừng lại. Vì lúc này hắn phát hiện ra rất nhiều Tinh Thú bị thương ở trên người, hơn nữa căn cứ vào thần trí quan sát của hắn, thì những vết thương này đều là do pháp bảo công kích mà thành.
Chẳng lẽ ở đây lại có người tới? Hay là lão già Khai Nỉ kia? Diệp Mặc nghĩ tới đây thì lập tức đi tới trước mặt một con Tinh Thú bị thương, duỗi tay ra nắm lấy con Tinh Thú này.
Tinh Thú ở nơi này có con nào mà không biết Diệp Mặc cùng Vô Ảnh. Cho nên con Tinh Thú này thấy Diệp Mặc đi tới tóm lấy nó, thì cũng chỉ có thể đứng yên không chút phản kháng nào.
Diệp Mặc nhìn kỹ một chút miệng vết thương trên người con Tinh Thú này, đúng là do pháp bảo công kích mà thành.
- Xem ra ở đây đúng là đã có người ngoài đến. Đây không phải là vết tích do Khai Nỉ gây ra. Đi, chúng ta đi xem một chút.
Diệp Mặc bỏ tay ra khỏi con Tinh Thú này, sau đó nói với Vô Ảnh.
Căn cứ vết thương trên người con Tinh Thú này, thì Diệp Mặc rất nhanh đã dùng thần thức tra ra được một cái Tiên thành đang được kiến thiết. Hơn nữa ở bên ngoài Tiên thành còn được bố trí các loại trận pháp nữa.
Thật sự là có người tới. Diệp Mặc không biết là những người này từ đâu mà tới, nhưng vẫn lập tức đi qua để xem.
- Lão đại, lão già Khai Nỉ kìa...
Không đợi Diệp Mặc di chuyển, thì Vô Ảnh bỗng nhiên nói một câu.
Gần như là cùng lúc với câu nói của Vô Ảnh, thì Diệp Mặc cũng đã thấy được Khai Nỉ. Hắn lập tức không hề suy nghĩ gì mà xông thẳng về phía Khai Nỉ.
Mục đích mà hắn tới nơi này chỉ có một. Đó chính là giết lão già Khai Nỉ kia. Bây giờ đã nhìn thấy Khai Nỉ rồi, thì hắn sao có thể buông tha được?
Ngay từ đầu Khai Nỉ cũng đã nhìn thấy Diệp Mặc. Lão cũng giống như Diệp Mặc, sau mấy chục năm tránh né thì lại phát hiện ra trong này có thêm nhiều người mới đến. Nhưng cùng lúc khi lão phát hiện ra cái Tiên thành đang kiến thiết kia, thì Diệp Mặc cũng đã nhìn thấy lão.
Khai Nỉ cũng không hề suy nghĩ, mà lập tức xoay người bỏ chạy. Lão không phải là sợ Diệp Mặc, vì lão tin rằng Diệp Mặc nhất định sẽ đuổi theo. Cách nghĩ của lão và Diệp Mặc hoàn toàn giống nhau, chính là muốn giết đối phương ở một nơi không người.