Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1876 : Tái động can qua

Ngày đăng: 06:07 22/04/20


Diệp Mặc có rất nhiều kinh nghiệm trong việc bắt Giác hồn tảo và Hư không phi tuyết, cho nên hắn biết rõ rằng Vô trần quả quả này thuộc loại có linh tính cực cao. Nếu như nó đã chạy thoát, rồi phải đuổi theo phía sau, thì tuyệt đối là rất khó có thể bắt đ. Hiện tại vài tên Tiên Đế đang đuổi theo Vô trần quả kia đã nói rõ vấn đề rồi.



Tốc độ của Vô trần quả không nhất định nhanh bằng Hư không phi tuyết, tuy nhiên lại có linh tính cao hơn Hư không phi tuyết, hơn nữa còn có một tia thuộc tính không gian nữa. Đôi khi anh rõ ràng đã gần bắt được Vô trần quả rồi, nhưng tốc độ của nó lại đột nhiên nhanh hơn, hoặc là đột nhiên nó lại nhảy lên một cái trong không gian rồi biến mất không thấy đâu nữa.



Nếu như đuổi theo Vô trần quả không phải là Tiên Đế, thì Vô trần quả kia đã sớm không thấy tăm hơi rồi. Những Tiên Đế kia có thể nắm bắt được những lực lượng dao động rất nhỏ trong không gian, cho nên đến bây giờ vẫn còn đang đuổi theo được Vô trần quả.



Thần thức của Diệp Mặc thấy Vô trần quả đang bay tới, thì liền nhanh chóng thu liễm lại khí tức của mình, ngay cả lưới thần thức cũng không hề thi triển. Hắn đoán rằng nếu như Vô trần quả có thể dùng Thần thức vực hoặc là lưới thần thức để bắt, thì nó đã sớm bị Tiên Đế bắt rồi. Đâu thể nào bay được tới nơi này nữa?



Thực tế thì Diệp Mặc đoán không hề sai. Vô trần quả một khi bị bất luận loại thần thức nào tiếp xúc tới, thì sẽ lập tức Độn không mà đi, sau một khắc sẽ xuất hiện ở nơi khác. Chính vì như vậy nên Vô trần quả vẫn một mực bị thần thức của Tiên Đế nhìn thấy, nhưng vẫn không có cách nào bắt được cả.



Sau khi Vô trần quả vọt tới gần Diệp Mặc, thì Diệp Mặc đột nhiên thò tay vào người lấy ra một cái hộp ngọc để ngăn đón Vô trần quả. Chỉ một khắc sau khi Vô trần quả kia tự động lọt vào hộp ngọc, thì Diệp Mặc lập tức đánh cấm chế lên, thu nó vào trong nhẫn trữ vật.



Lúc này mấy tên Tiên Đế kia cũng đã đến. Những tên Tiên Đế này đều là người khôn khéo, cho nên dù Diệp Mặc chỉ là một Tiên Vương, nhưng cũng không có ai vừa đến đã động thủ ngay cả.



Diệp Mặc đứng tại mảnh không gian này, xung quanh không có một pháp bảo hộ thân nào, mà các loại lôi điện cùng đao mang trong không gian xung quanh giống như là không có bất kỳ ảnh hưởng nào tới hắn, chỉ là đánh lên trên người hắn rồi sau đó lập tức biến mất không còn gì nữa, hoặc căn bản là chúng không đánh lên được tới người của hắn thì đã biến mất rồi. Chỉ như vậy thôi cũng đủ cho họ biết rõ Diệp Mặc ít nhất là một tiên nhân luyện thể tu vi Tiên Thần thể.



Tại Tiên Giới thì tiên nhân luyện thể tu vi Tiên linh thể đã cực kỳ hiếm thấy rồi, vậy thì một tiên nhân Tiên Thần thể căn bản chính là lông phượng sừng lân. Có người thậm chí còn chưa bao giờ thấy qua người nào có thể tu luyện được tới trình độ đó, cho nên mặc dù không có ai chủ động tiến lên nói chuyện với Diệp Mặc, nhưng Diệp Mặc vẫn tạo ra sự chú ý của tất cả.



- Ha ha, Chính Nhân huynh, Vô Hồi Tiên Đế...



Trong số những Tiên Đế mới tới đã có một người nhận ra Chính Nhân Tiên Đế và Vô Hồi Tiên Đế, lập tức bước lên ôm quyền chào hỏi.



Chính Nhân Tiên Đế cũng vội vàng ôm quyền chào lại. Diệp Mặc cũng thấy rõ, vừa mới tới có tất cả bẩy Tiên Đế, nhưng không có người nào thuộc Tứ Đại Đế cả, và cũng không có Vô Anh Tiên Đế. Tu vi cao nhất là một ông già. Hắn nghe được Chính Nhân Tiên Đế gọi ông ta là Nông Viêm Tiên Đế, tu vi Tiên Đế hậu kỳ.



Diệp Mặc lại kỳ quái khi thấy mấy tên Tiên Đế mới tới này quen biết với Chính Nhân Tiên Đế và Vô Hồi Tiên Đế, nhưng lại không hề biết Hà Xung Tiên Đế.



Chờ tới khi Chính Nhân Tiên Đế và Vô Hồi Tiên Đế chào hỏi mấy tên Tiên Đế mới tới xong, thì một tên Tiên Đế trung kỳ trong số người mới tới liền nghi hoặc nhìn Diệp Mặc mà hỏi:
Trong lòng Diệp Mặc cười lạnh, nhưng cũng không hề lên tiếng. Hắn rất muốn nhìn xem tên Hiên Phong Tiên Đế này da mặt đến cùng là dầy như thế nào?



Thấy Diệp Mặc vẫn không nói một câu, thì Hiên Phong Tiên Đế đã có chút khó chịu, liền hừ một tiếng rồi nói:



- Chúng ta với tư cách là tiền bối cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà lại để cho một hậu bối như ngươi hỗ trợ. Lấy Vô trần quả của ngươi ra đây, ta sẽ ban thưởng cho ngươi mấy viên đan dược.



Mấy tên Tiên Đế còn lại sau khi nghe được lời Hiên Phong Tiên Đế nói, thì lập tức đã hiểu rõ Hiên Phong Tiên Đế sẽ không độc chiếm một mình những thứ y lấy được. Cho nên tất cả đều bắt đầu nghĩ cách riêng của mình. Tên Tiên Vương này có thể có được công pháp luyện thể đỉnh cấp, thì nói không chừng là còn có những truyền thừa khác nữa. Nếu thật như vậy, thì mỗi người bọn họ có hể được chia bao nhiêu?



- Nói như vậy thì Vô trần quả là do các ngươi nuôi dưỡng trong này sao?



Diệp Mặc châm chọc một câu. Sau khi nói xong thì hắn lập tức chuẩn bị tùy thời mà chạy trốn.



Hiên Phong Tiên Đế sầm mặt lại:



- Ngươi chỉ là một Tiên Vương, cần Vô trần quả để làm gì? Chẳng lẽ ngươi còn không muốn lấy ra sao?



- Ngươi nói đúng rồi, đồ đạc của ta đương nhiên ta không muốn lấy ra rồi.



Diệp Mặc nói với vẻ khó chịu, đồng thời cũng bắt đầu vận chuyển Tiên nguyên.



Hiên Phong Tiên Đế hừ lạnh một tiếng, không thèm nói lời nào nữa, liền đưa Tiên nguyên thủ hướng tới Diệp Mặc.



Thấy Hiên Phong Tiên Đế động thủ, thì những tên Tiên Đế còn lại không có một người nào muốn nói gì cả. Còn trong nội tâm của Vô Hồi Tiên Đế thì đang âm thầm cười lạnh không thôi.



Tên Hiên Phong Tiên Đế này thì y biết rõ, so với y chỉ là lợi hại hơn một chút mà thôi, là Tiên Đế trung kỳ. Bất quá chỉ là một Tiên Đế trung kỳ, mà dám khinh thường dùng Tiên nguyên thủ để bắt lấy Diệp Mặc, quả thực là quá mức cuồng vọng rồi. Y căn bản cũng không thèm nhắc nhở Hiên Phong Tiên Đế, vì bản thân y đã phải chịu thua thiệt nhiều trong tay Diệp Mặc rồi, nếu không để cho người khác cũng phải chịu chút thiệt thòi, thì trong lòng của y cảm thấy không công bằng.