Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1885 : Đồ tốt bên trong cấm chế
Ngày đăng: 06:07 22/04/20
Diệp Mặc tùy tiện tìm một cấm chế vân sóng, dùng tay sờ lên trên, hắn lập tức liền cảm thấy cấm chế này phức tạp, căn bản chính là cấm chế mà trước giờ hắn chưa từng thấy. Hơn nữa thủ đoạn bố trí trong cấm chế cũng khác nhau một trời một vực với cấm chế thông thường trên Tiên giới, không giống nhau chút nào.
- Cấm chế này chỉ có thể phá giải, nhưng lại không thể mở ra được, một khi cố gắng mở ra, thì sức mạnh cắn trả của cấm chế đó lại càng lớn, hơn nữa cấm chế thậm chí bao gồm những thứ trong cấm chế, đều có thể bị phá hoại toàn bộ. Đây cũng còn là nhẹ, tình hình nghiêm trọng hơn cấm chế cắn trả có thể còn làm thương người. Lúc trước tôi và bọn họ hợp tác, cũng phải gần mười năm, mới phá vỡ được một cấm chế trong đó.
Hà Xung Tiên đế thấy Diệp Mặc dùng tay sờ mó cấm chế đó, vội vàng bổ sung thêm.
Trên thực tế, gã đang gián tiếp nhắc nhở Diệp Mặc, chỉ dựa vào hai người bọn họ thì không thể nào mở được cấm chế này.
Diệp Mặc giống như không nghe thấy vậy, tiếp tục dùng tay vỗ lên trên cấm chế, một lát sau, hắn mới nói với Hà Xung Tiên đế:
- Loại cấm chế này quả thực trước giờ tôi chưa từng nhìn thấy, Hà Xung huynh, một mình anh tìm một cấm chế phá giải xem sao, hoặc là hợp sức cùng với Chính Nhân Tiên đế phá giải, tôi muốn nghiên cứu cấm chế này một chút, chắc cũng hơi lâu.
Hà Xung nghe thấy Diệp Mặc nói vậy, cũng có chút bất đắc dĩ lắc đầu, gã biết mỗi người lần đầu tiên nhìn thấy cấm chế trong này, đều muốn xem xem có thể tự mình phá giải được không. Trên thực té, trải qua mấy chục năm khảo nghiệm, cấm chế trong này ngoài mấy vị Đại đế ra, rất ít người có thể một mình phá giải được, cho dù có thể phá giải, cũng không phải là chuyện một hai năm.
Diệp Mặc lại khác với những người còn lại, hắn thực sự có lòng tin, hắn sờ lên cấm chế này, giống như nhìn thấy một cánh cửa mới vậy. Những thứ trong cánh cửa này, cũng là những thứ hắn chưa từng tiếp xúc qua.
Lúc này cái mà hắn muốn nhất chính là yên tĩnh phá phải cấm chế trong này, dùng Tam Sinh Quyết dần thôi diễn.
Hà Xung cũng không nói Diệp Mặc, những Tiên đế còn lại lại càng không ai muốn nói nhiều, mọi người đều đang phá giải cấm chế trước mặt mình, ai có thời gian đi quản chuyện của Diệp Mặc chứ?
Cho dù Diệp Mặc đánh cấm chế che chắn, nhưng cũng không ai để ý. Trong này phá giải trận pháp cấm chế, đánh ra cấm chế che chắn là chuyện bình thường. Chẳng may quá trình mình phá giải, thần thức của người khác nhìn trộm vào, sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của mình.
Không ai nhận ra loại quả này, nhưng tác dụng thì mọi người đều biết. Kể cả những Tiên đế chưa từng lấy được loại quả này cũng đã đỏ mắt nhìn những quả này của Diệp Mặc. Diệp Mặc không chút khách khí, ngay lập tức, thu lai cây quả đó. Thứ này, hắn muốn trồng trong Thế giới trang vàng.
- Diệp Mặc, chúng ta tiếp tục đi, trong này có nhiều cấm chế như vậy, phát rồi...
Hà Xung Tiên đế hai mắt lại càng sáng lên chằm chằm nhìn vô số cấm chế trước mặt.
Diệp Mặc biết nếu là như vậy thật, cho dù hắn là tông sư Tiên đan cửu phẩm, thì cũng xong đời. Hắn mỉm cười, khua khua tay nói:
- Hà Xung huynh, tôi e rằng không được, tôi phá giải những cấm chế này mặc dù đơn giản, tiêu hao quả thực quá nhiều. Hơn nữa căn cứ theo suy tính của tôi, cấm chế trong này nhiều nhất chỉ có thể phá giải được 99 cái, nếu như đến đó rồi, là lại tiếp tục đi phá giải nữa, thì có thể gây ra phiền phức cực lớn.
Nhiều Tiên đế ở đây như này, một mình hắn phát tài, rõ ràng cũng không phải là vấn đề thực tế, Diệp Mặc cũng không nghĩ như vậy. Mặc dù hắn phá giải những cấm chế này tiêu hao cũng không nhiều, nhưng lại có cảm giác không thể nào phá vỡ được tất vả cấm chế trong này.
Diệp Mặc cũng hiểu đây là trình độ trận pháp của hắn chưa đến nơi đến chốn, cho nên không thể nào chuẩn xác suy đoán được rốt cục có thể phá giải được bao nhiêu cấm chế, quyết định tùy tiện nói ra con số 99 cấm chế.
Huống hồ, cho dù phá giải cấm chế là không hạn chế số lượng, với tu vi của tôi, nhiều nhất cũng chỉ có thể phá được khoảng 50 cái, đến lúc đó không thể tiếp tục được nữa. Nếu như tiếp tục phá, sẽ hao tổn đến thức hải của mình.
Diệp Mặc có chút tiếc nuối nói, phát tài muốn chết đi được, nếu như công khai phát tài như này, thì chẳng khác gì tìm cái chết.
Trên thực tế, khi hắn nói ra câu kia, đồng thời Hà Xung Tiên đế cũng đã biết cái này chắc chắn là không được. May mà Diệp Mặc sớm có dự tính rồi, cũng không nói một mình ăn mảnh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.