Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1888 : Mặc Nguyệt Tiên Tông Tiên Đế

Ngày đăng: 06:07 22/04/20


Tên Tiên Tôn kia cũng đã đoán được Tô Tĩnh Văn là ai rồi, nhưng bất luận là Tô Tĩnh Văn và cái tên Lạc tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông kia có quan hệ hay không, thì y cũng đã quyết định bắt cô ấy đi.



Tô Tĩnh Văn lập tức đã biết tình huống không tốt rồi. Tuy cô không đoán được thân phận của đối phương giống như Lô Phượng, nhưng lại có thể từ trong giọng nói của đối phương đoán được y đến Mặc Nguyệt Tiên tông này, rất có thể là kẻ có thù oán với Diệp Mặc.



Lô Phượng thì lại vô cùng khôn khéo, vừa nghe thấy tên Tiên Tôn này hỏi như vậy, thì lập tức đã biết sự tình không ổn. Cô không đợi Tô Tĩnh Văn lên tiếng, thì đã chủ động ôm quyền nói:



- Tiền bối, tông chủ của chúng tôi còn có một cái Tiên Dược Viên tại Mặc Nguyệt Tiên tông. Trong Tiên Dược Viên này có hơn mười gốc Tiên linh thảo cấp tám, còn có cả một gốc Đế la chi nữa. Chúng tôi nguyện ý xuất ra cái Tiên Dược Viên này cùng với tất cả Tiên linh thảo cấp tám và Đế la chi, khẩn xin tiền bối buông tha cho Mặc Nguyệt Tiên tông một lần.



- Đế la chi?



Tên Tiên Tôn kia lập tức kinh ngạc lập lại một câu. Y thật sự không ngờ rằng ở chỗ này mình lại có thể nghe được tên của Tiên linh thảo cao cấp Đế la chi.



Tô Tĩnh Văn tiếp xúc cùng Lô Phượng thời gian khá dài rồi, cho nên lời này của Lô Phượng vừa nói ra, thì cô đã hiểu là có ý gì rồi. Lúc này trên mặt cô lập tức toát ra một tia không cam lòng.



Cô biết rõ Lô Phượng cũng giống như cô, hôm nay đều đã liều lĩnh và lỗ mãng rồi. Tên kia ngay cả Lô Phượng cũng phải gọi là tiền bối, thì tuyệt đối phải là tu vi Tiên Tôn. Tô Tĩnh Văn khẳng định rằng nếu như Lô Phượng sớm biết đối phương có tu vi Tiên Tôn, thì tuyệt đối sẽ không mạo muội mà rời khỏi hộ sơn đại trận của tông môn, thậm chí còn đưa cả cô ra ngoài nữa.



- Đưa ta đi xem Đế la chi.



Tên Tiên Tôn kia lập tức nói. Bất luận là thật hay giả, thì y đều phải nhanh chóng đi xem thử. Y căn bản cũng không sợ Tô Tĩnh Văn cùng với Lô Phượng. Huống chi trên mặt Tô Tĩnh Văn còn biểu lộ ra vẻ không cam lòng, khiến cho y có chút tin tưởng vào chuyện này.



Lô Phượng lập tức nói với vẻ khổ sở:



- Tiền bối, hay ngài chờ ở nơi này một chút, chúng tôi đi vào lấy ra là được rồi. Trong tông môn...



- Ha ha...



Tên Tiên Tôn kia lập tức cười ha hả. Bất quá trong tiếng cười của y không có chút vui vẻ nào. Sau khi cười xong, thì y liền lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lô Phượng và nói:



- Hôm nay ngươi không lấy ra Đế la chi, thì ngươi sẽ phải hối hận vì đã sống trên cõi đời này. Mặc Nguyệt Tiên tông thì ngay cả một con chó ta cũng sẽ không bỏ sót.
Tên Tiên Đế trung niên kia giật mình hiểu ra. Y là một Tiên Đế, vậy mà lại ôm quyền nói với Tô Tĩnh Văn:



- Hóa ra là thê tử của Diệp tông chủ, thất kính. Diệp tông chủ coi như là người có ân đối với tôi. Tôi là Tật Lôi, mọi người cứ gọi tôi là Tật Lôi Tiên Đế là được rồi.



- Không dám...



Tô Tĩnh Văn cùng Lô Phượng vội vàng đáp.



Tật Lôi Tiên Đế khoát tay:



- Tôi đối với tu vi và nhân phẩm của Diệp tông chủ cực kỳ bội phục. Mặc dù khá lâu rồi chưa gặp lại Diệp tông chủ, nhưng tôi cũng biết tu vi của cậu ấy hiện tại đã hơn xa tôi rồi. Kỳ thật tôi tới Cung Hoa Thiên chính là muốn xem xem Diệp tông chủ đã trở về hay chưa? Nhưng khi thấy Diệp tông chủ chưa trở về, thì tôi đã lập tức rời đi. Chỉ là khi ở nơi khác lại nghe nói rằng có người tới gây chuyện với Mặc Nguyệt Tiên tông, cho nên mới quay lại lần nữa để xem xem. Lai lịch của tên kia không nhỏ, cho nên tôi cũng không thể tùy ý mà giết y. Bất quá tôi khẳng định, một khi Diệp tông chủ quay về, thì y tuyệt đối không trốn thoát được.



Tên Tiên Đế này quả thật chính là Tật Lôi Tiên Đế. Y tránh né một thời gian trong không gian sát cơ kia, cuối cùng đã vụng trộm quay trở lại đại điện.



Khi y trở lại đại điện, thì thấy gần như toàn bộ Tiên Đế đều có mặt ở đấy. Tật Lôi Tiên Đế không biết chuyện Táp Không Đại Đế cùng Long Hà Đại Đế tiến vào trận môn không gian, cho nên khi y thấy mấy người Táp Không Đại Đế cùng Long Hà Đại Đế, thì cũng không hề để ý. Cũng không để ý rằng vốn là có năm tên Tiên Đế đỉnh, nhưng hiện tại chỉ còn lại bốn. Hơn nữa khí tức của cả bốn người đều vô cùng mệt mỏi, thậm chí còn có chút suy yếu.



Bất quá một câu nói của Táp Không Đại Đế lập tức khiến cho y như bị rơi xuống hầm băng. Táp Không Đại Đế chỉ hỏi y một câu đó là Vô trần quả có trên người của y không, thì y đã biết rằng mình không thể giữ lại Vô trần quả rồi.



Một người tu vi Tiên Đế trung kỳ như y, muốn bảo trụ Vô trần quả thì tuyệt đối là không thể. Tuy rằng trong tim nhỏ máu, nhưng Tật Lôi Tiên Đế cũng không thể không lấy ra Vô trần quả đưa cho tên Táp Không Đại Đế cực độ vô sỉ kia. Cũng may tên Táp Không Đại Đế còn lấy ra một loại Tiên quả mầu xanh nhạt và nói với y rằng loại Tiên quả này có thể giúp y tấn cấp từ Tiên Đế trung kỳ lên Tiên Đế hậu kỳ.



Loại trái cây này khiến cho y không bị công dã tràng. Nhưng trong lòng của y lại không thể bỏ đi sự bất mãn đối với Táp Không Đại Đế được. Cũng vì y không dám quá mức đắc tội với Táp Không Đại Đế, cho nên mới không giết tên Uyên Tương Tiên Tôn kia.



Sau khi Táp Không Đại Đế lấy được Vô trần quả, thì lập tức tổ chức tất cả các Tiên Đế công kích cái trận môn hư không kia. Kết quả là sau vài năm công kích của hơn mười Tiên Đế, cái trận môn hư không kia đã ầm ầm mà rạn nứt.



Đồng thời một cơn lốc xoáy lập tức xuất hiện bên cạnh cái trận môn hư không. Sau khi đạo lốc xoáy này xuất hiện, thì rất nhanh trở nên nhỏ dần. Một số tên Tiên Đế lập tức không nhịn được mà vọt vào trong cái lốc xoáy đó. Tật Lôi Tiên Đế cũng vọt vào theo. Sau khi tiến vào lốc xoáy, thì y mới biết rằng mình lần nữa được truyền tống đến hư không.



Trải qua mấy chục năm lưu lạc trong hư không, thì y đã lần nữa trở về được Thiên Vực Tiên Giới. Lần này đi ra ngoài, thì đầu tiên là y tới đây để tìm Diệp Mặc.