Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1907 : Mắc mớ gì tới ngươi?
Ngày đăng: 06:08 22/04/20
Chuyện của Vị Phong Tiên Đế hắn đã nghe nói qua rất nhiều, hơn nữa cũng đã từng gặp qua y. Bất quá đối với tên Tiên Đế này, thì Diệp Mặc vẫn luôn không quá coi trọng. Người này liên hợp hơn mười tên Tiên Đế khác vây công Vô Song Tiên Đế, chẳng những không hoàn toàn giết được Vô Song Tiên Đế, mà còn bị Vô Song Tiên Đế phản công giết ngược lại mất tám, chín người. Điều này còn chưa tính, chính y cũng bị trọng thương.
Hơn nữa từ trong câu chuyện lần trước mà Chân Băng Du kể, thì Diệp Mặc đã nhận định rằng tên Vị Phong Tiên Đế này là một tên âm hiểm xảo trá, nếu không thì sẽ không giở thủ đoạn với Vô Song Tiên Đế. Sau khi mời Vô Song Tiên Đế tới dự tiệc, lại để cho Vô Song Tiên Đế nhìn thấy nữ nhân trước kia của y.
Vô Hồi Tiên Đế lại nhẹ thở ra một hơi. Cuối cùng đã có một tên Đại Đế đến. Đã có Đại Đế đến, thì sự tình phía sau cũng dễ nói rồi.
- Ngươi chính là Diệp Mặc - Diệp tông chủ, kẻ đã giết hai tên Tiên Đế của Tiên Khuyết Thương lâu, sau đó lại xóa tên của Tiên Khuyết Thương Hội?
Vị Phong Tiên Đế căn bản cũng không chờ Vô Hồi Tiên Đế giải thích, liền nhìn Diệp Mặc rồi hỏi.
Hiển nhiên sau khi y tới, thì cũng đã nghe được Diệp Mặc là ai. Hơn nữa đối với một số chuyện của Diệp Mặc cũng đã biết rõ.
Diệp Mặc đối với tên Vị Phong Tiên Đế này vốn đã rất xem thường. Tuy hắn cũng thiếu chút nữa bị chết trong thần thức của Vô Song Tiên Đế, nhưng không có nghĩa là hắn cùng với tên Vị Phong Tiên Đế này đứng cùng trên một chiến tuyến.
Lúc này Vị Phong Tiên Đế dùng lại thái độ của bậc cao nhân nói chuyện cùng hắn, giống như chúa tể đại nhân của tất cả vậy, còn mình là một tên phạm nhân đang đợi y phán xét.
Vị Phong Tiên Đế vừa đến, thì tất cả mọi người liền chú ý về phía này. Có vài tên Tiên Đế muốn chào hỏi cùng Vị Phong Tiên Đế đều ngừng lại. Hiện tại Vị Phong Tiên Đế hỏi Diệp Mặc như vậy, thì tất cả những người xung quanh đều muốn biết Diệp Mặc sẽ trả lời như thế nào?
Mà sau khi Tường Cơ tiên tôn thấy Vị Phong Tiên Đế đến, thì liền biết được chuyện này không phải là chuyện đơn giản rồi. Cô cũng không dám bước lên phía trước chào hỏi Vị Phong Tiên Đế. Nhưng khi cô nghe xong lời nói của Vị Phong Tiên Đế thì lập tức kinh hãi vô cùng mà nhìn Diệp Mặc.
Khó trách nhiều Tiên Đế đều có chút kiêng kỵ với Diệp Mặc. Hóa ra là Diệp Mặc đã gây ra mấy chuyện lớn ở Trát Khuê Tiên thành này. Chẳng những tiêu diệt Tiên Khuyết Thương Hội, còn liên tục giết hai tên Tiên Đế. Đây quả thực là chuyện quá mức kinh người. Nếu như lời này không phải là do Vị Phong Tiên Đế nói ra, nếu như không phải là có biểu hiện của những Tiên Đế lúc trước đối với Diệp Mặc, thì cô thậm chí còn cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề rồi. Không ngờ lại có thể nghe được loại chuyện cười bậc này.
Diệp Mặc cũng không lấy Tử đao ra, vì hắn lúc này đã hiểu rằng thực lực của Vị Phong Tiên Đế tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với Khích Vũ Tiên Đế của Tiên Khuyết Thương Hội. Một chút xíu xem thường trước đó lúc này đã sớm biến mất rồi. Hắn không chút do dự thi triển thần thông mạnh nhất của mình là Ngũ lôi thương sát. Ngũ lôi thương sát không cần bất cứ công tác chuẩn bị gì, là thần thông cường đại nhất của Diệp Mặc. Từ khi lĩnh ngộ nó tới nay, thì hắn còn chưa sử dụng lần nào.
Áp lực của 49 viên Huyền tinh càng ngày càng nặng, còn Diệp Mặc thì điên cuồng vận chuyển Tiên nguyên xé rách cái loại áp lực đó, nhưng vẫn không có cách nào thi triển hoàn toàn ra Ngũ lôi thương sát cả.
Vô Ảnh đi theo Diệp Mặc đã lâu, kinh nghiệm chiến đấu đã sớm không còn ngu ngốc như trước nữa. Nó hiểu rất rõ rằng thần thông của pháp bảo 49 viên Huyền tinh kia của Vị Phong Tiên Đế hiện giờ không phải là thứ nó có thể cắn nuốt được. Tuy Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế rất khó thôn phệ, nhưng không có nghĩa là cứng hơn răng của nó. Vô Ảnh lúc này lại không chút do dự nào mà lần nữa há miệng cắn xuống liên tiếp hai phát.
Lĩnh vực của Vị Phong Tiên Đế vốn đã có chút bị tàn phá, lúc này càng bị nứt hẳn ra một vết nứt dài. Mà uy thế đè ép của 49 viên Huyền tinh kia cũng lập tức trở nên chậm chạp đi không ít.
Diệp Mặc lại trở nên dễ dàng hơn, Ngũ lôi thương sát lập tức giết ra.
Năm đạo Lôi thương cực lớn đột ngột từ trên hư không ầm ầm đánh xuống, không có bất kỳ công tác chuẩn bị nào, không có bất kỳ tụ thế nào, cũng không có bất kỳ hư không sát cơ nào được xoáy lên. Nhưng khi Vị Phong Tiên Đế cảm nhận được năm đạo Lôi thương này, thì sát ý lăng lệ đến đáng sợ đã hoàn toàn bao phủ lấy y.
Tiếng sấm chói tai liên tục vang lên, gần như là khi năm đạo Lôi thương vừa xuất hiện, thì đã đánh thẳng xuống đỉnh đầu của Vị Phong Tiên Đế rồi.
Dưới năm đạo Lôi thương này, thì quang cảnh xung quanh lập tức trở nên rực rỡ. Nhưng quang cảnh rực rỡ này lại không phải là sắc thái rực rỡ, mà là tâm thần chấn động. Tuy chỉ là những đạo Lôi điện màu đen viền vàng, nhưng lại khiến cho tất cả mọi người đều chấn động cực độ từ tận sâu trong tâm hồn.
Những người xung quanh thì kinh tâm động phách, còn Vị Phong Tiên Đế thì lại cảm thấy năm đạo Lôi thương này tạo cho y một cảm giác cực kỳ đáng sợ.
Trong nội tâm Vị Phong Tiên Đế lúc này đang kịch liệt chấn động. Y không nhớ rõ ràng mình đã bao lâu rồi chưa trải qua cái loại cảm giác đáng sợ tột độ này. Lần trước chính là khi đại chiến cùng Vô Song Tiên Đế, còn hôm nay, loại cảm giác này y lại có thể cảm thấy từ một người còn chưa đạt tới tu vi Tiên Đế.