Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1913 : Y Y rời đi

Ngày đăng: 06:08 22/04/20


Địa U Hỏa Trì dưới lòng đất Cửu Phạm Tiên Trì, bọn người Diệp Mặc theo sau tiên đế Hoán Vân đi khoảng chừng thời gian một nén nhang vẫn chưa tới. Hơn nữa dưới mặt đất nhiệt độ càng ngày càng cao, Đường Bắc Vi hoàn toàn phải dựa vào sự bảo vệ của Diệp Mặc, mới có thể tiếp tục đi xuống dưới.



Lại nửa nén nhang nữa trôi qua, tiên đế Hoán Vân ngừng lại, lúc này mấy người họ xuất hiện ở bên trên một cái đồ hình Bát Quái cực lớn. Phía trước có một Hỏa Môn, nói là Hỏa Môn, là vì cửa này toàn là do vô số hoa văn hình gợn sóng lửa tạo thành.nguồn truyện: t r u y ệ n y y Phía trên Hỏa Môn này có năm chữ to, Cửu Phạm Địa U Hỏa.



Phía dưới năm chữ to này, còn có một vết lõm hình ngọc bài. Hoán Vân tiên đế lấy ra một tấm ngọc bài màu đỏ nhạt trực tiếp ném ra, tấm ngọc bài kia lọt vừa khít vào chính giữa cái vết lõm kia.



Trận môn do loại ngọc bài này phát động ra Diệp Mặc đã thấy qua rất nhiều, hắn biết có một vài tông sư Tiên trận ưa thích dùng phương pháp này, phương pháp này dễ khống chế, hơn nữa lại vững chắc.



Sau khi ngọc bài của Hoán Vân tiên đế lọt vào vết lõm, gợn sóng bên trên Hỏa Môn hình gợn sóng kia giống như sóng cuốn đi, mà sau khi cuốn đi lại không có nối tiếp. Sau khi một dòng hoa văn lửa cuối cùng cuốn đi, một cửa chính rộng một trượng, cao hai trượng xuất hiện trước mắt mọi người.



Thần thức của Diệp Mặc quét vào, chỉ có thể nhìn thấy một mảng lửa đỏ rực, thậm chí thức hải cũng đau đớn. Đường Bắc Vi nghe theo Diệp Mặc, thần thức căn bản là không dám quét ra.



- Diệp tông chủ, nơi này chính là Địa U Hỏa Trì của Cửu Phạm Tiên Trì ta, Diệp tông chủ mời theo ta cùng đi vào đi. Y Y thánh nữ tuy bị giam giữ ở chỗ này, nhưng cô ấy có một Ngọc Hư Thần Diễm Tráo, nên không việc gì.



Hoán Vân tiên đế sau khi mở cửa chính Địa U Hỏa Trì ra, khách khí nói với Diệp Mặc.



Diệp Mặc gật gật đầu, cũng không khách khí đi vào trước. Tấn Huy tiên đế là khách, cũng được Hoán Vân tiên đế mời tới, trừ những người này ra còn có Tường Cơ Tiên Tôn người đã dẫn Diệp Mặc vào Cửu Phạm Tiên Trì.



Mấy người họ sau khi đi vào Địa U Hỏa Trì, cái nóng cực kỳ kia cũng hoàn toàn cuốn tới, người tu vi thấp một chút chỉ cần vừa tiến đến là sẽ bị loại lửa nóng này hoàn toàn hóa thành tro tàn.



Nhưng Diệp Mặc lại nhíu mày một cái, hắn cảm giác Địa U Hỏa Trì này nhiệt độ quá thấp, hoàn toàn không giống như trong tưởng tượng của hắn. Theo lý mà nói Địa U Hỏa Trì là một trong cửu trì của Cửu Phạn Tiên Trì. Nhiệt độ không nên thấp như vậy.



Sau khi tiến vào Địa U Hỏa Trì này, Diệp Mặc mới thấy rõ, trong này thật đúng là một cái hồ. Diện tích hồ vài chục trượng, cái hồ này toàn bộ đều do Hỏa Tủy tạo thành, Hỏa Tủy trong hồ còn lóng lánh tia lửa, chính giữa cái hồ này có một viên đàn màu đỏ diện tích chỉ có một mét vuông. Nhưng lúc này trong đây ngoại trừ một cái hồ Hỏa Tủy nhiệt độ cực kỳ đáng sợ ra thì cũng chỉ có cái viên đàn màu đỏ kia thôi.



Trong này diện tích vốn không lớn, vừa tiến đến là có thể nhìn thấy toàn bộ không sót thứ gì, toàn là màu đỏ và cũng chỉ có màu đỏ, căn bản là không có bóng dáng của Y Y thánh nữ.
Điều này sao có thể? Lúc trước khi mình thôi diễn bậc thang hư không ở Phong Vị Tháp, tuy Y Y và Đinh Giới ngồi ngay bên cạnh cảm ngộ hắn thôi diễn, nhưng thứ này nào phải chuyện đơn giản như vậy? Y Y làm sao có thể suy tính ra bậc thang hư không phá vỡ giới diện? Cho dù là mình có Tam sinh quyết, nếu như không ở Phong Vị Tháp cũng không chắc chắn có thể tìm được bậc thang hư không phá vỡ giới diện. Nói cách khác mình cũng không chắc có thể thông qua bậc thang hư không rời khỏi nơi này, Y Y sao có thể làm được? Điều này cần phải có Thế giới pháp tắc phối hợp mới được mà.



Loại năng lực lĩnh ngộ và trí thông minh này cũng quá mức kinh người đi? Nhưng trong ấn tượng của hắn Y Y thánh nữ tuy năng lực lĩnh ngộ vô cùng kinh người, nhưng cũng không đạt đến mức nghịch thiên như vậy.



Diệp Mặc không tiếp tục suy nghĩ vì sao Y Y có thể làm được như vậy nữa, hắn lại bắt đầu cảm thụ bậc thang hư không mà Y Y thôi diễn ra. Một lát sau, hắn bỗng nhiên đưa tay trong hư không lấy xuống một cái ngọc giản.



Cái ngọc giản này sau khi bị Diệp Mặc lấy xuống, bậc thang hư không kia cũng biến mất không còn dấu vết. Diệp Mặc nhíu mày một cái, hắn vốn định dọc theo cái bậc thang hư không này đi xem một chút, không nghĩ tới nó lại biến mất.



Sau một khắc Diệp Mặc đã quét thần thức vào trong chiếc ngọc giản.



“Có thể tìm được ngọc giản của muội, huynh không phải là Diệp đại ca, thì chính là Đinh Giới sư huynh. Nhưng muội nghĩ Đinh Giới sư huynh trong thời gian ngắn, hẳn là vẫn chưa thể lĩnh ngộ ra pháp tắc phá vỡ kia của Diệp đại ca, thông qua bậc thang hư không của giới diện, cho nên huynh hẳn là Diệp đại ca rồi.



Diệp đại ca huynh yên tâm, muội không sao, cám ơn huynh tới cứu muội. Muội bị giam giữ ở Địa U Hỏa Trì hơn mười năm mới biết được, Địa U Hỏa Trì căn bản không phải là nơi giam cầm của Cửu Phạm Tiên Trì muội, mà là một trong chín đại thánh địa tu luyện của Cửu Phạm Tiên Trì muội, hơn nữa còn là thánh địa xếp hàng thứ nhất, so với Thiên Cơ Tiên Tủy Trì môn chủ tu luyện còn cao hơn. Đáng tiếc là, về sau nơi này không còn là thánh địa đứng đầu nữa, muội cảm thấy mình có chút áy náy với Cửu Phạm Tiên Trì.



Muội lấy được Cửu Phạm Hỏa Liên Hoa của Địa U Hỏa Trì, hơn nữa còn lấy đệ nhất điển tịch của Cửu Phạm Tiên Trì đã thất lạc từ xưa, Cửu Phạm Cửu Liên Kinh. Cửu Phạm Hỏa Liên Hoa hoàn toàn luyện hóa tạp chất trong thân thể muội, thậm chí cũng hoàn toàn tinh lọc tiên linh căn cùng tuệ căn của muội. Khiến cho muội cảm ngộ được cảnh giới Thiên Đạo vô thượng, để muội lĩnh ngộ được một tia thiên cơ chân chính.



Muội hiểu rõ lúc trước Diệp đại ca thông qua thế giới pháp tắc thôi diễn ra bậc thang hư không như thế nào, muội thậm chí có thể cảm nhận được rõ ràng thần niệm và bất kỳ dấu hiệu tư tưởng nào của Diệp đại ca lúc trước. Muội căn cứ vào lĩnh ngộ theo cách của Diệp đại ca, cùng Cửu Phạm Cửu Liên Kinh, trải qua thời gian trăm năm thôi diễn ra bậc thang hư không mới.



Muội biết bậc thang hư không này thông với nơi rất có thể không còn thuộc Tiên Giới nữa, nhưng muội lại có một loại xúc động, muốn bước vào xem thử một nơi khác.



Diệp đại ca, muội đi đây, bất kể tương lai như thế nào, trong lòng Y Y, Diệp đại ca vĩnh viễn là duy nhất. Nếu như huynh là Đinh Giới sư huynh, xin hãy nhắn lại cho Diệp đại ca, Y Y đi đây, huynh và Diệp đại ca bảo trọng. Có lẽ tương lai chúng ta sẽ gặp mặt ở một vùng đất mới, hoặc là tương lai chúng ta sẽ xa cách ngàn trùng. Y Y.”



Diệp Mặc thu hồi ngọc giản, im lặng không nói một lúc lâu, trong lòng hắn vậy mà lại nhàn nhạt dâng lên một chút mất mát. Hắn có một loại dự cảm, lúc gặp lại Y Y, có lẽ Y Y không còn là Y Y lúc trước. Nhưng hắn, vĩnh viễn vẫn là Diệp Mặc của lúc trước. Đinh phong tử, có lẽ vẫn là Đinh phong tử đó.