Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1944 : Xuất Trần Thánh Đế

Ngày đăng: 06:08 22/04/20


Lão gù cũng không giải thích mà trực tiếp lấy ra một miếng ngọc giản ném cho Diệp Mặc. Diệp Mặc dùng thần thức quét vào trong miếng ngọc giản thì thấy rằng đây thật sự là ngọc giản ghi chép phương thức chưng cất rượu. Bên trong ngọc giản có đủ các loại phương thức chưng cất các loại rượu, cả Đỗ nương tửu cũng có ở trong đó.



- Xem ra ngươi rất tinh thông về rượu.



Diệp Mặc thu hồi lại miếng ngọc giản. Sát ý của hắn cũng tiêu tán, nhưng trong giọng điệu vẫn mang theo ý mỉa mai.



- Tửu điếm Đỗ Nương thậm chí còn có một phần của ngươi sao?



Bà lão kia ở một bên lúc này lại có chút kinh ngạc hỏi lão gù một câu. Bà không thể ngờ rằng lời Diệp Mặc nói hoàn toàn đúng, không ngờ là lão gù này với cái Tửu điếm Đỗ Nương kia lại là một.



Diệp Mặc lúc này lại lạnh nhạt nhìn về phía bà lão kia:



- Tiểu Thổ đã nộp lộ phí rồi, còn bà thì sao? Như thế nào còn chưa có biểu hiện gì cả thế?



Diệp Mặc gọi lão gù kia là Tiểu Thổ, nhưng chính lão gù và bà lão kia cũng không hề cảm thấy hắn đáng buồn cười.



Lão gù kia nghe thấy Diệp Mặc nói thế, thì lại bực tức:



- Diệp Mặc, ta đưa cho ngươi phương thức chưng cất rượu, cũng không hề muốn lấy Đế mộc lam quả của ngươi, sao ngươi lại còn tham lam nữa? Ta chỉ là thay thế cho cả hai chúng ta biểu đạt một chút sự áy náy đối với ngươi mà thôi, vì sao hiện giờ lại trở thành lộ phí rồi.



Lúc này lão đã vô cùng hối hận rồi. Sớm biết như vậy thì lúc ở trong Tửu điếm Đỗ Nương đã lấy ra phương thức chưng cất rượu kia đổi lấy Đế mộc lam quả với Diệp Mặc cho xong. Hiện tại thì phương thức vẫn phải đưa đi, nhưng Đế mộc lam quả thì lại không tới tay được. Không những thế, tên Diệp Mặc kia sau khi lấy được đồ của lão xong, còn nói rằng đó là tiền lộ phí mà lão phải nộp nữa chứ.



- Ta mở ra lối vào Lôi Sát Thần Điện, các người thì một chút khí lực cũng không cần dùng đã có thể đi vào rồi, chẳng lẽ còn không cần nộp lộ phí sao? Các người sau khi tiến vào đây, không những là không cảm kích, mà còn muốn cướp đoạt Tiên sủng của ta nữa. Cảm thấy rằng ta dễ bị khi dễ sao?



Diệp Mặc lạnh giọng.



- Ngươi muốn cái gì?



Bà lão kia nhìn chằm chằm vào Diệp Mặc. Bà biết rõ nếu bản thân chọc tới Diệp Mặc, thì bà thực sự sẽ phải chết. Cho dù là bà vứt bỏ đệ tử của mình, sử dụng Độn không phù để chạy trốn, thì cơ hội cũng chỉ là 50 - 50 mà thôi.



- Tiên đan cửu phẩm cùng với Tiên khí cực phẩm với ta mà nói chính là rác rưởi. Tiên linh thảo cấp chín ta cũng chẳng thèm, vậy ngươi hãy tự nghĩ xem mình có thể lấy ra thứ gì đi?




Còn Diệp Mặc chỉ là một Tiên Tôn, vậy mà lại có thể giết một Tiên Đế trung kỳ dễ dàng. Đây mới thực sự là nghịch thiên, mà cho dù là hắn có Tiên sủng hỗ trợ, thì cũng quá mức kinh dị rồi.



- Xuất Trần, ta lúc trước nghe nói là lão đã tìm được một ít Hoạt giác trong Lôi Sát Thần Điện, xem ra là lão có chút quen thuộc với Lôi Sát Thần Điện nhỉ. Có thể bán cho ta một cái ngọc giản được không?



Diệp Mặc cười cười muốn tiến lên vỗ vai Xuất Trần Thánh Đế.



Xuất Trần Thánh Đế liền lách người đi:



- Không bán.



Nói xong thì lão liền không để ý tới Diệp Mặc nữa, xoay người rời đi, biến mất vào trong Lôi Sát Thần Điện giống như những tên Tiên Tôn lúc trước.



Bà lão kia thấy như vậy cũng lập tức muốn đi, nhưng lúc này Diệp Mặc lại đột nhiên lên tiếng:



- Mũi Cốt tiễn này bà từ đâu mà có được? Có phải cũng là lấy được từ trong Lôi Sát Thần Điện hay không?



- Không phải, là mấy ngàn năm trước, có một tên Tiên Đế trốn ra từ Thanh Vi Minh Giang, bất quá y lại bị trọng thương được ta cứu giúp, cho nên y mới dùng mũi Cốt tiễn này để trả ơn ta.



Bà lão trả lời rất nhanh. Nói xong thì lại cảnh giác mà nhìn Diệp Mặc.



Diệp Mặc có chút hoài nghi lời nói của bà lão này. Hắn hoài nghi chính là không phải bà lão này cứu được tên Tiên Đế kia, mà chính là giết người cướp của thì có. Nhưng bất luận là thế nào, thì hắn đều không quan tâm, cho nên hắn cũng chẳng có hứng thú mà hỏi tiếp nữa.



Bà lão kia thấy Diệp Mặc không làm phiền nữa, thì liền ôm quyền cáo từ Diệp Mặc, dẫn theo đệ tử kia tiến vào sâu trong Lôi Sát Thần Điện.



Diệp Mặc cũng nhanh chóng rời đi. Một phút sau thì hắn đã tìm được một chỗ kín đáo bố trí một cái trận pháp ẩn nấp, sau đó lấy ra trận bàn thời gian.



Trước tiên hắn phải luyện hóa mũi Cốt tiễn này đã. Tại Lôi Sát Thần Điện này, thì hắn không lựa chọn việc tiến vào Thế giới trang vàng, mà chỉ lấy trận bàn thời gian ra. Bởi vì hắn chưa hề quen thuộc với cái Lôi Sát Thần Điện này. Nếu như không phải là vì muốn tăng cường thực lực của mình, thì hắn căn bản cũng không muốn luyện hóa mũi Cốt tiễn này ở đây.



Đã có hai mũi Cốt tiễn, thì cho dù là gặp cao thủ cao cấp, hắn cũng bớt phải lo lắng nhiều.