Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1958 : Mượn rượu Đỗ nương

Ngày đăng: 06:08 22/04/20


Đợt tám mươi mốt luồng lôi kiếp thứ hai qua đi, tiên nguyên của Diệp Mặc đã tích góp đến một tình trạng đáng sợ, nhưng hắn thừa dịp luyện hóa lôi nguyên của đợt lôi kiếp thứ hai để xung kích tầng ngăn cách Tiên đế kia một lần nữa, vẫn chỉ có thể làm chấn động, lại hoàn toàn không cách nào phá ra...



Diệp Mặc trong lòng hơi có chút lo lắng, lúc trước hắn độ kiếp đột phá cảnh giới chưa bao giờ vượt qua hai đợt lôi kiếp. Mà lần này sau hai đợt lôi kiếp, tầng ngăn cách Tiên đế của hắn căn bản là không hề có động tĩnh gì. Hơn nữa đây không phải là hắn xung kích không được, là hắn có thể xung kích được, nhưng lại không đột phá được, đây chính là chuyện trước giờ chưa từng thấy qua.



May mắn cảnh giới Tiên Tôn của hắn tích lũy thâm hậu, hơn nữa luyện thể cũng tăng lên rất nhanh, nếu không hắn đã không chịu nổi lôi kiếp to lớn liên miên không dứt này rồi.



Lúc này Diệp Mặc đã không có tâm tình đi quan tâm đến Vô Anh Tiên Đế ở một bên nữa rồi, bởi vì đợt lôi kiếp thứ ba dĩ nhiên là đã rơi xuống. Đợt lôi kiếp thứ ba cũng là tám mươi mốt luồng, uy thế ác liệt hơn.



Từng luồng sét lớn bị Diệp Mặc đánh bay, vô số tia sét màu đen bắn ra bốn phía, khiến cho mảnh đất bị sát khí ác liệt che kín này hoàn toàn nổi bật thành mảnh đất của sấm sét. Tiếng nổ vang kinh khủng, hấp dẫn toàn bộ tiên nhân luyện thể ở Thanh Vi Minh giang tới.



Cho dù là Đỗ nương cũng là lần đầu tiên ra khỏi quán rượu, cùng với những người trong quán rượu vọt tới chỗ Diệp Mặc, quan sát lôi kiếp long trời lở đất của Diệp Mặc.



Những luồng sét to bự liên miên không dứt kia, thậm chí đã toàn là sấm sét màu đen đánh cho tiên nhân xung quanh thấy mà sợ mất mật. Mọi người chỉ có một ý niệm trong đầu, thế giới này không ngờ lại có loại lôi kiếp kinh khủng như thế này, đây căn bản không phải là lôi kiếp, đây hoàn toàn là lôi sát mà.



Đỗ Nương cũng tự lẩm bẩm, căn bản là không ai nghe thấy cô đang nói cái gì. Cô cũng từng trải qua lôi kiếp, nhưng lôi kiếp của cô so với lôi kiếp của Diệp Mặc, quả thực là không chịu nổi một kích, thậm chí ngay cả uy lực một phần mấy chục cũng chưa tới.



Mà lúc này cô càng hiểu rõ vì sao lúc trước Diệp Mặc ngay cả Tiên đế cũng không bằng, nhưng lại có thể ngăn chặn Tiên đế. Bây giờ chờ hắn thăng cấp đến Tiên đế, chỉ sợ cái Tiên Giới này cũng không có người nào có thể không chế được rồi. Ngoại trừ mấy Thánh đế ít ỏi ra, còn có ai có thể là đối thủ của Diệp Mặc?



Khi Diệp Mặc giãy dụa cầu sinh trong những kẽ hở của lôi kiếp, Vô Anh Tiên Đế sớm đã bị mọi người bỏ qua, mọi người đều đang chăm chú vào lôi kiếp của Diệp Mặc, muốn biết lúc nào Diệp Mặc mới có thể thăng cấp Tiên đế.



Loại lôi kiếp đáng sợ này cho dù là người không quen biết với Diệp Mặc cũng cảm xúc trào dâng, từ sâu trong nội tâm hy vọng Diệp Mặc có thể vượt qua lôi kiếp Tiên đế thăng cấp Tiên đế.



Rầm rầm rầm...




Đỗ nương trong lòng lập tức đã biết, cô không giống với Vô Anh Tiên Đế, những luồng sét phong tỏa cô toàn bộ đã bị Diệp Mặc chặn lại. Cô căn bản là không cần lo lắng chút nào cả. Cô cũng biết lúc này không phải là lúc cô nói chuyện, trực tiếp ôm quyền với Diệp Mặc một cái, vội vàng lui ra.



Người chung quanh trông thấy Đỗ nương vậy mà bình yên vô sự rời khỏi, lại nhìn nhìn Diệp Mặc bay lên oanh kích lôi kiếp, nguyên một đám càng là trợn mắt há hốc mồm.



Diệp Mặc quả thực là đang chiến đấu với lôi kiếp, hơn nữa từ thế cục bây giờ, xem ra Diệp Mặc hình như còn đang chiếm ưu thế.



Lúc trước Vô Anh Tiên Đế bị lôi kiếp giết chết, đoán chừng cũng là Diệp Mặc không muốn cứu y, nếu như Diệp Mặc động thủ ngăn lôi kiếp, thì Vô Anh Tiên Đế căn bản là không có chuyện gì.



- Đỗ nương, sau khi cô tiến vào bên trong thì có cảm giác gì?



Đỗ nương vừa ra tới, những người chung quanh quen biết cô lập tức dò hỏi.



Đỗ nương thở ra nói:



- Nếu như không phải là Diệp Mặc tiên hữu ra tay giúp đỡ, tôi đã hóa thành tro bụi. Ngay cả một lượt lôi kiếp tôi cũng không đỡ nổi, lúc những lôi kiếp kia phong tỏa tôi, tôi chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là mình nhất định sẽ bị giết.



Rầm rầm rầm...



Lôi Thương của Diệp Mặc lại một lần nữa va chạm với tám mươi mốt luồng lôi kiếp, Tử Đao càng là bóng tím tung hoành, tia chớp vô cùng vô tận bị Diệp Mặc đánh bay. Giờ khắc này, tia chớp bị đánh văng ra bốn phía đã hoàn toàn bao trùm lên sát khí ác liệt ở đây.



Khi đợt lôi kiếp thứ sáu này sắp sửa kết thúc, Diệp Mặc đã giơ bầu rượu đen lên, cả bình rượu đen hóa thành một dòng suối đen đổ hết toàn bộ vào trong miệng hắn.