Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1966 : Đè lên mà đánh

Ngày đăng: 06:08 22/04/20


Thành tựu Tiên đế của Táp Không đại đế vô số năm, Tiên nguyên vô cùng thâm hậu. Lão lập tức liền cổ động Tiên nguyên và thần thức, muốn lần nữa tăng thêm Lá chắn Càn Nguyên Thánh.



Chỉ có điều không đợi Tiên nguyên và thần thức của lão cổ động, thì một đường hư không liệt ngân vô hình vô ảnh liền dâng lên trong thức hải của lão.



Không được, đây là thần thông thần thức, Táp Không đại đế lập tức hiểu ra, là một Tiên đế vô số năm rồi, lão làm sao không biết sự lợi hại của thần thông thần thức như nào? Lão không hiểu Diệp Mặc sao lại có được thần thông thần thức lợi hại như vậy? Thứ này căn bản không kém gì với Vô Song Tiên đế khi tung hoành Tiên giới, thậm chí còn mạnh hơn hơn Vô Song Tiên đế một chút.



Chỉ có điều lão ý thức được thần thông thần thức thì cũng đã quá muộn rồi, một đao này của Diệp Mặc cũng đã bổ trúng thức hải của Táp Không đại đế. Táp Không đại đế liền cảm thấy thức hải của mình như có tiếng sấm vang qua, đáng sợ đến mức cực kỳ khó chịu.



Một đường đao cầu vồng dài mấy nghìn trượng đột nhiên xuất hiện trong thức hải của lão, khí thế của đường đao cầu vồng này khổng lồ vĩ đại, dường như muốn chém thức hải của lão sang hai bên. Táp Không đại đế làm gì còn dám có nửa phần lãnh đạm nữa, thần thức điều động tạo thành một bức tường thần thức cực lớn, muốn chặn lại đường đao cầu vồng này của Diệp Mặc.



Nhưng đây là thần thông thần thức của Diệp Mặc, lại là đột nhiên phát ra, nếu đã bị xâm chiến thức hải rồi, Táp Không đại đế muốn dựa vào bức tường thần thức của mình chặn lại, thì quả thực quá khó. Chỉ trong nháy mắt, bức tường thần thức của lão phát ra những tiếng răng rắc, cùng lúc đó, thức hải của lão cũng xuất hiện từng vết nứt, Táp Không đại đế lúc này liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, không chút do dự nuốt thêm một quả màu xanh, sau khi nuốt quả này rồi, thì thức hải của lão lập tức bắt đầu khôi phục lại, mặc dù vẫn nằm trong sự tấn công của thần thông Liệt Ngân của Diệp Mặc, cũng đã cản trở xu hướng suy tàn rồi.



Thức hải của Táp Không đại đế bị đánh lén, Lá chắn Càn Nguyên Thánh không có sự bảo vệ của Táp Không đại đế, cũng không thể nào chặn lại được Ngũ Lôi thương sát của Diệp Mặc, bị Ngũ Lôi thương sát đánh bay. Năm đường Lôi thương xuyên qua người Táp Không đại đế, mang theo năm đường máu tươi.



Táp Không đại đế trực tiếp bị đánh bay, đập vào cửa động phủ của lão, phát ra những tiếng nổ vang. Nếu như không phải là Lá chắn Càn Nguyên Thánh, thì lần này Táp Không đại đế cũng sẽ bị Ngũ Lôi sát thương phân giải rồi.



Lúc này Táp Không đại đế cũng không phải là Táp Không đại đế đầu đội đế miện, thân mặc đế bào, uy nghiêm bức người như lúc trước nữa. Bây giờ tóc tai lão đã bù xù, sắc mặt tái mét, áo giáp trên người cũng vỡ tan tành rồi. Vài vết máu trên người lão mặc dù khôi phục rồi, nhưng toàn thân lão vẫn toàn là vết máu. Không phải lão có một quả Thần Ngọc Thiềm, thì thức hải của lão cũng đã bị Diệp Mặc đánh lén cho rách nát rồi.



Táp Không đại đế tay nắm chặt Đoạt Hồn Thanh Vân bút cũng có chút run rẩy rồi. Nếu như lão không bị Diệp Mặc đánh lén thức hải, thì bây giờ nói không chừng lão cũng chiếm thế thượng phong rồi. Thần thông Hồng Mông Lục tự cao cấp của lão cũng có thể phát liền lúc ba chữ, đợi sau khi lão đánh chữ Địa ra ngoài, thì Diệp Mặc tuyệt đối không thể chặn lại được.


Quyền thế lập tức tịch quyển không gian phong bạo vô cùng vô tận, mang theo những sóng chấn động đánh về phía Vị Phong đại đế, thần thông quyền đạo, Hư Không.



Vị Phong đại đế biến sắt, y không ngờ Diệp Mặc lại điên cuồng đến mức này, khi đang đánh nhau với Táp Không đại đế, lại dám công khai khiêu khích mình.



Nhưng Vị Phong cũng không chậm chạp chút nào, bốn mươi chín viên Vu Chân Huyền Tinh cũng đã đánh ra, ánh sao lập lòe đầy trời, tạo thành từng đường tinh tuyền, không gian quyền thế Hư Không của Diệp Mặc cuốn lên đập vào với bốn mươi chín viên Vu Chân Huyền Tinh của Vị Phong đại đế, vung cát đá đầy trời.



Quảng trường trước phủ vô cùng hỗn loạn mà Diệp Mặc và Táp Không đại đế vừa mới đánh nhau lại lần nữa bị cày xới lên, Tiên nguyên bạo liệt tứ phía, đè ép rung động không gian xung quanh.



Táp Không đại đế lúc này cũng đã dần tỉnh lại, Đoạt Hồn Thanh Vân bút giơ lên, không ngờ lại chuẩn bị cùng với Vị Phong đại đế hai người cùng đối phó với một mình Diệp Mặc.



Phùng Độ La Hán thấy vậy, vội vàng bước lên trước nói:



- Ba vị tạm thời dừng tay lại, nghe tôi nói một câu.



Táp Không đại đế vốn dĩ không muốn tiếp tục đánh nhau cùng với Diệp Mặc nữa, lão không phải sợ Diệp Mặc, mà là vì hôm nay bị Diệp Mặc đánh lén đến thức hải của mình, khiến thần thông Hồng Mông Lục tự của lão không thể nào phát huy được tinh túy tận cùng của nó. Nếu như không phải thức hải bị thương, thì ba chữ trong thần thông Hồng Mông Lục tự của lão kết hợp lại, Diệp Mặc tuyệt đối bị đè mà đánh.



Thấy Phùng Độ hòa thượng ra mặt, lão ngược lại cũng không tiếp tục tấn công nữa, chỉ trầm mặc nhìn chằm chằm Diệp Mặc.



Vị Phong đại đế và Diệp Mặc đụng nhau một chiêu, trong lòng cũng đã trầm xuống, y biết đây chỉ là một chiêu thần thông bình thường nhất của Diệp Mặc, so với lúc trước khi Diệp Mặc và y đánh nhau, lúc này tu vi của Diệp Mặc cũng tăng lên đâu chỉ mấy lần?