Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1975 : Cốt Tiễn thứ tư
Ngày đăng: 06:09 22/04/20
Dặc Bách Văn vội vàng nháy mắt ra dấu cho tiên tử Dặc Nghiên, hy vọng tiên tử Dặc Nghiên gọi Diệp Mặc lại. Trong mắt ông ta thấy, Diệp Mặc có thể cho con gái của mình thêm hai miếng Giác Hồn Tảo nữa, hiển nhiên là trong lòng thầm ái mộ con gái của mình rồi. Người như Diệp Mặc mà muốn lấy con gái của ông ta, đó quả là mơ mộng hão huyền. Nhưng bây giờ lại có thể lợi dụng điểm này, khiến hắn giao ra Giác Hồn Tảo, hoặc là nói ra lai lịch của Giác Hồn Tảo.
Tiên tử Dặc Nghiên không hiểu ý tứ sâu xa của phụ thân, cho rằng phụ thân tưởng cô và Diệp Mặc tương đối quen thuộc, cho nên kêu cô gọi Diệp Mặc lại.
Ngay khi cô sắp đi gọi Diệp Mặc, bên trên lại xuất hiện một giọng nói mỉa mai khàn khàn nói:
- Nói nghe sởn cả tóc gáy, có phiền toái gì sao? Không phải là bồi thường tiên tinh sao? Với vai vế của Viêm Thiệu Nguyên ở Hồng Tiên thương hội, chút tiên tinh ấy hắn có thể không bỏ ra nổi sao?
- Nhiêu Cửu, hơn năm tỷ tiên tinh thượng phẩm mà là một chút sao?
Dặc Bách Văn sắc mặt có chút khó coi nói, nếu như không phải là tu vi của đối phương không kém ông ta, ông ta lập tức sẽ dạy dỗ cho một trận. Cho dù là như vậy, đợi việc bên Diệp Mặc hoàn tất, ông ta vẫn muốn giáo huấn tên này một trận.
Diệp Mặc nghe xong lời Đại La Tiên tên Nhiêu Cửu này nói, còn tưởng rằng Dặc Bách Văn đúng là cố ý làm cho người nghe kinh sợ. Nhưng từ khi Dặc Bách Văn nói ra hơn năm tỷ tiên tinh, Diệp Mặc đã biết đây không phải để làm người nghe kinh sợ. Hơn năm tỷ tiên tinh, cho dù là tại Thượng Thiên Vực cũng phải là người có lai lịch nhất định mới có, người bình thường tuyệt đối không cách nào có nhiều tiên tinh như vậy.
Viêm Thiệu Nguyên cho dù là có vai vế ở Hồng Tiên thương hội, đoán chừng cũng không bỏ ra nổi nhiều tiên tinh như vậy.
Diệp Mặc nhìn Nhiêu Cửu cách ăn mặc có chút lôi thôi này trầm giọng hỏi:
- Cụ thể là chuyện gì, ông có biết hay không?
Nhiêu Cửu khinh thường nhìn Diệp Mặc,
- Nếu như ta không biết há có thể nói nhảm? Một trăm ngàn tiên tinh, ta dẫn ngươi đi chỗ Viêm Thiệu Nguyên. Bởi vì Viêm Thiệu Nguyên lạc mất một cây Cốt Tiễn màu vàng kim gửi đi đấu giá, Cốt Tiễn này...
Diệp Mặc trong lòng nhất thời sóng to gió lớn. Không hề nghĩ ngợi liền ném ra một cái nhẫn ngắt lời Nhiêu Cửu rồi nói:
- Không cần nói nhảm, đây là một trăm ngàn tiên tinh, dẫn đường.
- Ah...
Viêm Thiệu Nguyên mặt mày sầu khổ ngồi ở chỗ kia, cho dù là năm tỷ tiên tinh, ông ta cũng không trả nổi. Chớ đừng nói chỉ là tên khốn kiếp kia không ngờ lại biết mình có một viên Y Vương Đan", đồng thời còn muốn lấy Y Vương Đan của mình.
Viêm Thiệu Nguyên trông thấy Diệp Mặc và Phong Mạch Thuần tiến vào, lập tức liền đứng lên. Diệp Mặc không đợi Viêm Thiệu Nguyên nói, chủ động hỏi trước:
- Viêm tiên hữu, Diệp Mặc mạo muội đến viếng thăm.
- Diệp Mặc? Ngươi là do Hồng Tiên thương hội phái tới hay là người bị hại phái tới?
Viêm Thiệu Nguyên nghi hoặc nhìn Diệp Mặc hỏi.
Diệp Mặc cười ha ha nói:
- Đều không phải, cứ coi ta như là bạn của Viêm Hồng Trung đi, lần này đi qua Bỉ Dực tiên thành, thuận tiện đến thăm Viêm Hồng Trung, lại biết được Viêm Hồng Trung không ở trong tiên thành. Cho nên, cố ý đến trong phủ bái kiến Viêm tiên hữu một chút. Àh, vị này là Phong Mạch Thuần bạn của ta.
Viêm Thiệu Nguyên giật cả mình, lập tức đứng lên lớn tiếng trách hỏi:
- Các ngươi đến cùng muốn làm gì hả? Đồ vật ta bằng lòng cho ngươi, tiên tinh không đủ, ta cũng có thể gom góp. Các ngươi đừng động thủ với con trai của ta, trên người Hồng Trung cũng không có thứ gì, hơn nữa Hồng Trung đã sớm không còn ở Bỉ Dực tiên thành.
Diệp Mặc vội vàng nói:
- Viêm tiên hữu xin chớ hiểu lầm, ta đúng là bạn của Viêm Hồng Trung. Lúc trước khi ta vừa mới thăng thiên, đi ngang qua Bỉ Dặc tiên thành. Kết quả trên người của ta không có chút tiên tinh nào, muốn mua một chút gì đó cũng không cách nào mua được. Viêm Hồng Trung là người bạn tốt, chủ động mua cho ta một chân khí phi hành. Sau đó ta còn đưa hai miếng Giác Hồn Tảo cho cậu ấy, không biết Viêm Hồng Trung có nhắc qua vấn đề này với ông hay không.
- Có nhắc, thì ra chính là cậu ah.
Viêm Thiệu Nguyên giật mình nói, ông ta lập tức nhìn thấy Phong Mạch Thuần sau lưng Diệp Mặc, trong lòng lại có chút tin tưởng. Phong Mạch Thuần mới là Đại Ất Tiên sơ kỳ, Diệp Mặc tuy che dấu tu vi, hiển nhiên tu vi hẳn là không cao đến đâu đi.
Diệp Mặc biết Viêm Thiệu Nguyên vẫn còn hơi nghi ngờ thân phận của mình, hắn cầm ra một miếng Giác Hồn Tảo để lên bàn nói:
- Viêm tiên hữu nhìn xem số Giác Hồn Tảo này, thì biết ta không có nói dối rồi.