Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1981 : Không ngờ là Mặc Nguyệt tông chủ
Ngày đăng: 06:09 22/04/20
Nhân Thanh Hạnh cũng không phải lấy được từ trong đại điện hư không, nhưng lời giải thích này của Diệp Mặc là phù hợp với thực tế nhất. Đại điện hư không đến Đế Mộc Lam quả cũng có, có Nhân Thanh Hạnh cũng chẳng có gì là lạ.
- Lần này tôi đến đây là đúng quá rồi, không ngờ lại có được một quả Nhân Thanh Hạnh. Đáng tiếc là chút lễ vật đó của tôi cũng không bằng một phần mười của quả Nhân Thanh Hạnh này, thật hổ thẹn, hổ thẹn.
Tấn Huy Tiên đế cười nói.
Mọi người liền nhao nhao nói:
- Đúng như vậy, lễ vật của chúng tôi cũng không sánh bằng Nhân Thanh Hạnh này được, lần này chúng tôi đúng là được thơm lây rồi.
Diệp Mặc nâng chén rượu lên nói:
- Cám ơn các vị Tiên hữu đã đến chúc mừng đại lễ khai phái Mặc Nguyệt Tiên tông tôi, chén rượu này tôi mời tất cả mọi người.
Nói xong Diệp Mặc liền một hơi uống cạn.
Các Tiên đế còn lại ai cũng nâng chén rượu của mình lên nói chúc mừng, đồng thời cũng một hơi uống cạn.
Rượu uống hết rồi, lập tức liền hóa thành từng đường Tiên linh dịch không nhìn thấy được từ từ tản mát trong thức hải của mọi người.
- Đây là loại rượu gì vậy, tại sao lại có thể khiến thức hải của tôi thêm rõ ràng rồi? Đại hòa thượng uống nhiều rượu như vậy trước giờ cũng chưa từng uống qua loại rượu như này.
Phùng Độ La Hán kinh ngạc hỏi.
Những người còn lại cũng cảm thấy rượu này không tầm thường, quả thực có tác dụng cực lớn với thần thức và thức hải. Tiên linh thảo có thể trợ giúp thần thức vốn dĩ cũng rất ít rồi, còn chế thành rượu nữa thì lại càng hiếm, cho nên mọi người không cần nghĩ đều biết, chén rượu trong tay của bọn họ này cũng là loại bảo vật cao cấp, thậm chí cũng không kém Nhân Thanh Hạnh chút nào. Bây giờ Phùng Độ La Hán hỏi đến, đám người ai nấy đều nhìn Diệp Mặc.
Diệp Mặc cười nói:
- Đây là Tảo Tiên tửu, đúng là có thể tinh lọc thần thức và thanh tích thức hải.
- Tôi biết rồi, đây là loại rượu được chế từ Giác Hồn Tảo.
Long Hà đại đế lập tức kinh ngạc nói.
- Tại sao? Cha muội ép kinh lắm, nói Húc Thao không thích hợp với muội, nhất định muốn muội phải nắm chặt lấy tên Diệp Mặc gì gì đó, muội cũng không biết, tên Diệp Mặc kia có cái gì tốt chứ.
- Không phải trên người muội, mà là trên người Diệp Mặc, hắn cũng sẽ không để ý muội. Cho dù chưởng môn yêu cầu muội và hắn ở cùng nhau, hắn cũng sẽ không cùng với muội, cho nên muội cũng không cần phải lo lắng.
- Băng Du sư tỷ, ý của tỷ là sao? Chẳng lẽ hắn để ý đến tỷ, nên không để ý đến muội nữa?
- Hắn cũng không để ý đến tỷ, nhưng tỷ hiểu hắn hơn muội một chút. Nói cách khác, muội căn bản cũng không hiểu hắn, chỉ là nhìn thấy chút biểu hiện trên mặt mà thôi.
…
Nghĩ tới đây, Tần Niệm Mân chỉ cảm thấy da mặt mình nóng rát. Bây giờ nghĩ lại lúc đó cô vô tri đến cỡ nào, lời nói của Chân Băng Du một từ cũng không sai, vấn đề không phaỉ là trên người cô, mà là Diệp Mặc căn bản cũng không để ý đến cô.
Tần Niệm Mân lúc này tỉnh táo lại, lúc này mới hồi tưởng lại khi cô cùng với Diệp Mặc, hình như từ đầu đến cuối Diệp Mặc cũng không biểu hiện chút cảm tình nào với cô, đều là giao dịch với giao dịch. Ngược lại, Diệp Mặc và Băng Du sư tỷ lại hợp thành đôi xuất hiện ở Tân Yển Tiên thành, nói về tình cảm thì cũng sâu đậm hơn nhiều so với chút lợi ích giao dịch kia với cô.
Nhìn thấy Diệp Mặc vẻ mặt tươi cười, vẫn đứng trên đài cao nói chuyện, Tần Niệm Mân thở dài. Tình hữu nghị không liên quan gì đến địa vị, nếu như lúc đó cô không mang theo cảm xúc cao cao tại thượng để đi tiếp cận Diệp Mặc, nói không chừng bây giờ cô cũng là bạn của Diệp Mặc rồi.
Đáng tiếc là lúc trước khi Diệp Mặc và Băng Du sư tỷ cùng xuất hiện ở Tân Yển Tiên thành, cô liền giúp Ngạn Húc Thao đi mỉa mai Diệp Mặc, vì muốn chứng tỏ mình căn bản cũng không vừa ý Diệp Mặc chút nào. Bây giờ xem ra lời nói của Ngạn Húc Thao căn bản cũng không đúng, gã và Diệp Mặc không phải là người cùng cấp bậc. Diệp Mặc lúc trước hình như khinh thường không thèm nói chuyện với bọn họ, có lúc hiểu ra được một câu, hoặc một chuyện gì đó, thì cần phải qua một thời gian lắng đọng mới hiểu được.
Lại khiến cho Tần Niệm Mân thở dài chính là, hôm nay Ngạn Húc Thao cũng không đến, nếu như Ngạn Húc Thao đến rồi, sự đả kích đối với gã quả thực khó có thể tưởng tượng được.
…
Không chỉ người của Cực Kiếm Tiên môn khiếp sợ, Dặc Bách Văn cũng vô cùng khiếp sợ, gã ngồi trên ghế khách mời thậm chí còn có chút run rẩy.
- Không ngờ hắn lại là tông chủ của Mặc Nguyệt Tiên tông?
Dặc Nghiên Tiên tử sắc mặt cũng biến hóa chằm chằm nhìn vào Diệp Mặc, đáng cười là năm đó cha của cô còn muốn đem Diệp Mặc đi, may mà lúc đó có người chặn lại, nếu không hậu quả thật khó mà lường được.
- Chẳng trách ta không nhìn ra tu vi của hắn.
Dặc Bách Văn cuối cùng cũng hiểu ra là chuyện gì.